Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 21 » Phần 155

Quan Trường - Quyển 21

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 155

Tái bút – Hạ Tưởng và huyện Khổng

Đợi Cổ Phong cầm cuốn ‘Quan vận’, tìm mấy ông lão còn lại trong Bắc Kinh đích thân xem qua, sau khi xác nhận quả thật là bút tích của Dung Bán Sơn, nghi vấn trong lòng anh ta không giảm còn tăng, khẩn trương trở lại Tĩnh An Cư, trong lòng anh ta đã hiểu được, Hạ Tưởng kỳ thật đã sớm biết tác giả cuốn sách này quả thật là Dung Bán Sơn không còn phải nghi ngờ, thế nhưng lại cố ý bảo anh ta tìm một vài ông cụ xác nhận, sợ là có dụng ý khác.

Tĩnh An Cư cũng giống như lúc bình thường, ánh đèn sáng tỏ, xa xa liền thấy một bóng người đi lại trong phòng, đúng là Hạ Tưởng. Cổ Phong bước nhanh hơn, đẩy cửa phòng ra, lập tức sợ ngây người.

– Ông nội, ông làm gí thế?

Trong phòng có hai người đang thu xếp đồ đạc – bình thường Hạ Tưởng thích yên lặng, Tĩnh An Cư rất ít có người ngoài quấy rầy, dù là thư ký, y tá và lái xe, cũng ở ngoại viện, hiện tại thư ký và lái xe lại đột nhiên xuất hiện ở nội viện, còn thu xếp bộ món quần áo tùy thân, Cổ Phong hiểu ra gì đó:

– Ông nội, ông muốn ra ngoài à?

– Ông muốn tới huyện Khổng

Hạ Tưởng tang thương nói,

– Không chính mắt nhìn thấy Bình Khâu Sơn một lần, ông chết không nhắm mắt.

Cổ Phong chấn động:

– Ông nội, ông đừng làm cháu sợ

– Cổ phong, ông nội không hù cháu

Hạ Tưởng hiền lành đưa mắt nhìn Cổ Phong một cái,

– Ông nội cả đời không có gì tiếc nuối, nhưng sự tình ông cụ Dung, ông nhất định phải tự mình đi một chuyến, có thể gặp được ông ấy hay không không quan trọng, quan trọng là, ông nhất định phải tự mình leo lên Bình Khâu Sơn, hoài niệm cũng tốt, tưởng nhớ cũng tốt, coi như là một đại sự cuối cùng của kiếp này nhất định phải tự mình đi xử lý

Cổ Phong không thể lý giải Hạ Tưởng vì sao muốn đích thân tới Bình Khâu Sơn, có lẽ là tâm tư giống với đế vương cổ đại muốn trèo lên Thái Sơn mà phong thiện, nhưng mặc kệ là loại nào, anh ta đều không yên tâm để Hạ Tưởng một mình tới đó

– Cháu đi cùng ông nha, ông nội

– Không cần, ông tự mình đi được rồi

Hạ Tưởng phất tay, thái độ vô cùng kiên định,

– Ông đã quyết định, chỉ mình ông đi, cháu không cần khuyên. Còn nữa, cháu phụ trách chuẩn bị mấy chiếc ô tô bình thường không gây chú ý cho ông là được, cháu lần trước hình như lái chiếc Uno phải không?

– Uno… Không tốt lắm đâu, ông nội, cháu là vì tránh tai mắt người khác, nhưng ông nội xuống đó có cần phải tạo thanh thế lớn hơn một chút…

– Cháu ngồi Uno không sao, ông thì ngồi không được hả? Cháu không phải nói Uno ngồi vừa thoải mái lại rộng rãi sao?

Hạ Tưởng chắp tay sau lưng nói,

– Ông âm thầm đi xuống, cháu chuẩn bị thêm mấy chiếc, ông nghĩ xem… cần ba chiếc là đủ, ông cũng giống cháu, từ Đan Thành đổi xe, từ Bắc Kinh đến Đan Thành, thì ngồi xe khách cao tốc qua đó. Người gìa rồi, đã lâu không vận động, hiện tại là nên hoạt động gân cốt

– Tuy nhiên, trước khi ông đi, sáng ngày mai, cháu mời mấy ông lão Bắc Kinh qua đây một chuyến, nói là ông làm chủ đãi khách, muốn mời mấy vị tâm sự việc nhà

Cổ Phong biết sự tình ông nội đã quyết định, người bình thường đều khuyên được, liền một ngụm đáp ứng, vừa lúc Bắc Kinh thái bình đã lâu, do ông nội tổ chức một lần hội tụ, cũng là việc tốt khó được, tin rằng các ông cụ nghe xong, sẽ rất cao hứng.

Sáng hôm sau, Tĩnh An Cư yên ắng mười mấy năm đột nhiên trở nên náo nhiệt, vô số ông cụ đức cao vọng trọng từ các nơi Bắc Kinh kéo đến, hội tụ với nhau, ở thời tiết mát mẻ cuối thu, Tĩnh An Cư nghênh đón thởi hoàng kim đã lâu không thấy

Hạ Tưởng từ sau khi lui xuống, chẳng những tránh xa tầm mắt công chúng, cũng lui tới không nhiều với đám ông lão trong Bắc Kinh, sợ là thường xuyên tụ cùng một chỗ dễ gây chuyện thị phi, truyền ra ngoài, có lẽ sẽ ảnh hưởng đến ý nghĩ của người chấp chính đương nhiệm. Nếu đã lui ra thì phải lui hoàn toàn, nên Hạ Tưởng chưa bao giờ tổ chức tụ hội gì đó.

Hôm nay là lần đầu phá lệ, người không biết chuyện, còn tưởng rằng đại sự quốc gia gì đó, cần thảo luận vấn đề phương hướng lớn quốc gia gì đó, kỳ thật không phải, chỉ là vì một ông cụ truyền thuyết … Dung Bán Sơn.

Trong những người tham dự hội nghị, gặp qua Dung Bán Sơn chỉ có hai ba người mà thôi, nhưng người nghe nói qua sự tích Dung Bán Sơn, mười thì có sáu bảy, người kính ngưỡng Dung Bán Sơn, mười thì có tám chín! Dung Bán Sơn ở trong cảm nhận của mọi người, như thần thánh. Một ông lão thần bí chưa từng đảm nhiệm chức vị quan trọng, thậm chí không hề lưu lại dầu tích gì trong lịch sử, không ngờ có thể khiến cho các ông cụ đức cao vọng trọng từng oai phong một cõi, ảnh hưởng hướng đi chính trị trong nước mấy chục năm trịnh trọng tụ tập cùng một chỗ hoài niệm, là vinh quang cỡ nào!

Là truyền kỳ nếu truyền ra ngoài sẽ gần như làm cho người ta không thể tin được

Nhưng truyền kỳ chính là truyền kỳ, có lẽ trong lịch sử nước cộng hoà, nhân vật truyền kỳ mà vô danh có rất nhiều, trong các cán bộ tham mưu cao cấp năm đó, người duy nhất ở ẩn, vả lại cả đời biệt vô âm tín trong chốn dân gian, chỉ để lại một cuốn ‘Quan vận’, còn lại về nhân thân, hoặc chết hoặc tàn phế, bản lĩnh cả đời cứ vậy thất truyền. Nói cho cùng, các ông cụ đồng ý cuộc hẹn của Hạ Tưởng ngồi lại với nhau, chính là hoài niệm con người và khả năng dự đoán của Dung Bán Sơn, cũng là muốn biết Dung Bán Sơn lưu lạc dân gian, trải qua sương gió, một thân tuyệt học có bị thất truyền hay không

– Tôi muốn đích thân đến huyện Khổng một chuyến, thay các ông hành hương

Hạ Tưởng đối mặt ánh mắt tha thiết của mấy ông cụ, vô cùng kiên định nói

– Cho nên, các ông cứ an tâm, có gặp được ông cụ Dung hay không, tôi cũng sẽ mang về cho các ông tin tức các ông mong muốn

Mọi người vừa nghe Hạ Tưởng ở ẩn Bắc Kinh hơn mười năm không dễ dàng dao động cũng bị kinh động, không ngờ muốn đích thân tới huyện Khổng một chuyến, mọi người đều chấn kinh. Nếu ông cụ Dung là còn tại nhân thế, Hạ Tưởng tới đó, ông cụ khẳng định sẽ không tiếp tục trốn tránh không gặp nữa. Trong đám người vốn cũng có người đối với ông cụ Dung không cho là đúng, cho rằng Dung Bán Sơn chẳng qua chỉ là một cán bộ tham mưu cao cấp năm đó mà thôi, hiện tại thời cuộc đã khác, ông ta chẳng qua là một ông lão già đời, sao lại không theo kịp sự tiến bộ của thời đại? Đáng để ông cụ Hạ kinh động trong khi vô số người ngưỡng mộ cũng không thể với tới sao?

Hạ Tưởng lại nói một câu khiến mọi người đang ngồi đều biến đổi sắc mặt:

– Sau mười năm náo động, nếu ông cụ Dung đúng lúc quay về Bắc Kinh, bốn đại gia tộc sẽ không tồn tại, cho dù là ông cụ Cổ, cũng phải cung kính gọi ông một tiếng ông cụ. Hơn nữa năm đó ông cụ Trịnh Công ngồi xe lửa xuống phía nam, kỳ thật là nghe nói ông cụ Dung đang ở vùng phía nam, ông cụ Trịnh Công tự mình đi tới tìm kiếm, kết quả vẫn là không tìm được…

Mọi người đều người phi phàm, nghe xong lời này, cũng là ngơ ngác nhìn nhau, nhất thời khiếp sợ. Dung Bán Sơn rốt cuộc là có bản lĩnh gì, ông ta chỉ với thân phận bình dân mà kinh động một trong những người sáng lập nước cộng hoà, gần như là sự thật khiến người khó có thể tin

Sau khi tụ hội kết thúc, buổi tối, Hạ Tưởng lại cùng Cổ Phong bàn bạc lần nữa. Đối với sự kiện ghi lại trong quyển ‘Quan vận’, Hạ Tưởng vẫn không trực tiếp trả lời Cổ Phong, chỉ nói chờ hắn từ huyện Khổng trở về, tất cả sẽ rõ ràng rành mạch. Cổ Phong bất đắc dĩ, đành phải đồng ý:

– Ông nội, ông trên đường cẩn thận, cháu đã chuẩn bị chiếc MPV Uno là mẫu mới vừa xuất xưởng, động lực nâng cao không ít, hơn nữa dùng biển số Đan Thành. Uno là mẫu xe thông thường ở Đan Thành, có thể nói là đời xe Volkswagen, cho nên ông ngồi Uno, sẽ không làm người khác chú ý.

Bất chợt dừng lại, Cổ Phong lại đề nghị:

– Ông nội, ông thực không cần cháu đi cùng sao?

– Không cần đâu cháu, cháu hẳn là thông hiểu tâm tư tưởng nhớ của một ông già gần trăm tuổi

– Nhưng ông nội, ông cụ Dung hẳn là đã không còn tại nhân thế, ông cần gì phải uổng phí chuyến đi này?

– Ông chính là muốn tự mình đến huyện Khổng một chuyến, tự mình leo lên núi Bình Khâu. Ông đột nhiên nhớ tới, ở huyện Khổng còn có một vài cố nhân và chuyện cũ đáng để hoài niệm

– Được rồi.

Cổ phong chỉ có thể đáp ứng

Hôm sau, Hạ Tưởng cùng đi với lái xe và thư ký, ngồi xe xuống phía nam. Chưa tới giữa trưa đã tới Đan Thành. Hạ Tưởng lại không hề dừng lại phút giây nào ở cố hương khiến hắn ấm ủ bấy lâu, cũng không đi tới thành ủy Đan Thành, mà là trực tiếp ngồi vào đoàn xe Uno mà Cổ Phong đã an bài, thẳng về hướng đông, tới huyện Khổng

Hạ Tưởng kỳ thật đã tới huyện Khổng, chẳng qua đến đi vội vàng, lúc ấy vẫn chưa lưu ý, càng không có ý dừng lại, thậm chí đối với núi Bình Khâu chỉ là nghe nói qua, sau đó gặp thoáng qua, lại không ngờ đến, núi Bình Khâu không danh tiếng, không ngờ lại có cao nhân ẩn cư tại đây

Chuẩn xác mà nói, Dung Bán Sơn không phải không nổi tiếng, ông cụ chẳng những nổi danh, mà còn đào tạo ra một nhân vật danh chấn toàn quốc, Chú ý về xuất thân, bối cảnh đời sau, vô số người nghiên cứu bối cảnh của nhân vật lớn, đều cho rằng người đó là hậu nhân của danh nhân nào đó, hoặc là con rể của quan lớn nào đó, cuối cùng lại phát hiện, hoàn toàn không phải, người đó chỉ là một người bình dân, vững bước thăng chức, cuối cùng lên đến đỉnh cao, nhìn ra báo quát khắp nơi, người đó chỉ là một ngọn núi Bình Khâu không tiếng tăm không danh tiếng, mà không phải là ngọn núi nổi danh nào đó

Người đó xác thực không có bối cảnh, lại có thể có số làm quan, thế nhân cũng không biết nguyên nhân là gì, mà hiện tại, Hạ Tưởng lại biết nguyên nhân, ‘Quan vận’ nơi tay, ta có giang sơn.

Hạ Tưởng tuy rằng đã là đầu tóc bạc phơ, nhưng khí lực sung mãn, không cần lái xe và thư ký nâng đỡ, tự mình trèo lên núi Bình Khâu. Đứng ở phía trên đỉnh núi, nhìn xuống vùng bình nguyên, suy ngẫm đến sóng gió huyện Khổng ở một thời gian và không gian khac, tuy rằng chuyện đã nhiều năm, tuy rằng cùng với thời gian và không gian của Hạ Tưởng hiện tại có khoảng cách không thể vượt qua, nhưng vẫn làm cho hắn xúc cảm mênh mông, dường như lại đặt mình vào trong những năm tháng trai trẻ của sóng gió kích động

Thời thanh xuân thật tốt, Hạ Tưởng cảm thán thật lâu, thật lâu sau không chịu rời đi. Kỳ thật hắn đến núi Bình Khâu, không phải là vì muốn gặp được ông cụ Dung – hắn sớm biết, ông cụ Dung khẳng định là không gặp được, ông ta chỉ đang cười trong bão táp ở một thời gian và không gian khác – cũng không phải vì hành hương, hắn chỉ là muốn đích thân lên núi Bình Khâu, ngẫm lại ông cụ Dung năm đó, trong lúc cưới nói, cùng một chàng trai trẻ ở trên đỉnh núi nhìn về Sơn Xuyên, tay chỉ về Bắc Kinh, khởi bước từ một huyện đồng bằng nhỉ, thận trọng từng bước, quan vận hanh thông, cuối cùng bay thẳng trời cao.

Cuộc đời không thể quay trở về, Hạ Tưởng rất mong có thể lại trở về lần nữa, trở về những năm tháng nhiệt huyết sôi trào, trở về những năm tháng từng oai phong một cõi, nhưng hết thảy đều không có khả năng, hắn chỉ đứng trên núi Bình Khâu, nhìn ra huyện Khổng, tay cầm ‘Quan vận’, khiến tâm tư chìm vào trong đó, rất có khả năng trùng hợp ở một thời không khác, hắn nghĩ, có lẽ sẽ có thể chính mắt nhìn thấy sự mở đầu của toàn câu chuyện trong ‘Quan vận’

Ai cũng không dám quấy rầy Hạ Tưởng, mặc hắn một mình đón gió, Hạ Tưởng trên mặt toát ra vẻ mặt cười nhạt mà vui mừng, lúc này một tia nắng mặt trời dừng ở trên mặt hắn, dường như thời gian lưu chuyển, trong nháy mắt, trên mặt hắn nếp nhăn biến mất không còn nữa, bỗng nhiên không sáng chói lòa lên, phát ra hào quang trước nay chưa từng có

Ồ, nhìn thấy được rồi, nhìn thấy được rồi, Hạ Tưởng dường như trở về những năm 90 của thế kỷ trước, hắn nhìn thấy bóng dáng một chàng thanh niên đi vào trụ sở huyện ủy huyện Khổng, mà ở ngoài cửa trụ sở, một ông lão mỉm cười đứng đó, dõi mắt theo bóng dáng chàng thanh niên, hiền lành mà bình yên.

Câu chuyện, cứ như thế bắt đầu…

— Hết —

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 21
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 12/02/2018 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Từ tiểu thư che miệng cười, nhìn gã cười một lúc rồi thôi, cũng không nói thêm gì. Diệp Vũ Xuyên cười nói: Lâm Tam, ngươi có thể nhận ra hai cây lan trước đương nhiên là không tệ, chỉ là cây này ngươi đã sai quá xa. Cây kỳ phẩm hoa lan này, chính là Từ tiểu thư tự tay lai giống trồng ra, cũng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Quan Trường – Quyển 13
Thời cuộc sắp lật sang một trang mới. Chỉ một bọt sóng nhỏ bé ở Tương Giang xa xôi, sau khi tàn còn nổi lên một cơn sóng gió không nhỏ ở Trung Nam Hải. Tình hình kinh tế trong nước ở giai đoạn hiện nay tuy rằng không tệ, song công tác chống tham nhũng cũng không mấy lạc quan. Là Đảng cầm quyền...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Huyết Mai hóa thành cầu vồng bay đến với tốc độ kinh người, nhấc lên một tràng thanh âm xé gió chói tai cực nổi bật trong đêm khuya, nàng vừa tới gần thì Trung Phong cũng ầm ầm nổ vang, tiếng vang truyền khắp bốn phía. Trong tông môn, Huyết Mai luôn bá đạo. Cho dù nàng có làm chuyện gì, cho dù...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân