Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 4 » Phần 114

Quan Trường – Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 114

Phương Tiến Giang luôn muốn sắp xếp cho Phương Cách được làm cùng Hạ Tưởng, tiếc là chưa gặp dịp, đúng lúc nghe tin thành lập Tổ lãnh đạo, Phương Tiến Giang bèn tìm đến Tống Triêu Độ, nhờ ông ta dù thế nào cũng phải sắp xếp cho Phương Cách được vô, không những vậy còn chỉ định là làm việc bên Hạ Tưởng. Tống Triêu Độ và Phương Tiến Giang quen biết qua loa nhưng cũng biết ông ta và Hạ Tưởng thân thiết, nhất là giữa Phương Cách và Hạ Tưởng, rất mực thân tình, thì cũng gật đầu cho qua. Đồng thời Tống Triêu Độ qua tin hành lang biết rằng Hạ Tưởng lúc còn ở tiểu tổ cải tạo thôn nội đô, Chung Nghĩa Bình cũng là một trợ thủ đắc lực của Hạ Tưởng, bèn điều Chung Nghĩa Bình qua luôn, làm trợ lý cho Hạ Tưởng.

Có thể nói trong Tổ lãnh đạo, Tống Triêu Độ xem trọng nhất là Hạ Tưởng.

Tống Triêu Độ tự nhận tổ trưởng Tổ lãnh đạo. Tổ phó đều là các người đứng đầu các sở cục nhằm thể hiện mức độ quan tâm của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh, cũng phải làm đầy đủ các văn bản báo cáo cho cấp trên xem. Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng cũng cùng nhất trí rằng, điều kiện làm việc phải tốt hơn, đãi ngộ cũng được đề cao, ngoài lương thưởng như bình thường ra, còn có phụ cấp chức vụ, phần hậu hĩnh của phụ cấp, tương đương mỗi người lãnh thêm một phần lương.

Đối với lãnh đạo các sở ngành, thì không quan tâm đến một tháng lương, nhưng đối với các thành viên trong tổ từ Hạ Tưởng trở xuống, cũng là một phần thu nhập ngon lành. Nhưng nghe nói cho dù như vậy, nhiều người nghe tin được điều đến Tổ lãnh đạo, thì cũng không đồng ý lắm, bởi vì nhiều người cho rằng điều đến Tổ lãnh đạo là một kiểu lưu vong biến tướng, không mấy ai lạc quan về triển vọng của Tổ lãnh đạo. Nếu lỡ thí điểm thất bại, Tổ lãnh đạo giải tán, khi quay về đơn vị cũ, có mấy ai còn được trọng dụng.

Những trải nghiệm trong Tổ lãnh đạo, sẽ trở thành điểm ố trong lý lịch chính trị, không bao giờ gột rửa được.

Ngoại lệ cũng có người được chuyển đến Tổ lãnh đạo thì hết sức vui mừng, đó là Phương Cách và Chung Nghĩa Bình. Phương Cách thì khỏi nói, Chung Nghĩa Bình thì từ khi Hạ Tưởng chuyển đến huyện An, lúc nào cũng tiếc nuối là không được theo cùng Hạ Tưởng. Cho dù đã trải qua thời gian hai năm, người mà Chung Nghĩa Bình khâm phục nhất vẫn là Hạ Tưởng. Cho nên khi nghe nói trong tỉnh tổ chức Tổ lãnh đạo để điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, lập tức nhạy cảm mà ý thức rằng có một cơ hội không thể bỏ qua. Hắn cũng đoán rằng Hạ Tưởng cũng phải đến Tổ lãnh đạo, nèn chủ động gọi điện thoại cho Hạ Tưởng, sau khi biết chắc Hạ Tưởng được điều đến Tổ lãnh đạo, bèn đề ra ý muốn được đến làm việc cùng Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng cũng đang cần tìm mấy người trợ thủ đắc lực, Chung Nghĩa Bình chủ động đến xin, bèn gật đầu liền, xem như cũng phù hợp với sự điều động hai người của Tống Triêu Độ.

Hạ Tưởng bị Phương Cách giật lấy dụng cụ, vừa đứng lại cho thẳng lưng, đang muốn mắng yêu Phương Cách vài câu, vừa ngẩng đầu lên liền thấy Chung Nghĩa Bình đứng ở trước cửa. Đã lâu không gặp, Chung Nghĩa Bình già dặn nhiều hơn, nhưng khi vừa gặp Hạ Tưởng, hãy còn có hơi xúc động.

Hạ Tưởng vẫy tay gọi Chung Nghĩa Bình:

– Lại đây, Tiểu Chung, cậu và Phương Cách chung tay, dọn dẹp chỗ này cho vệ sinh.

Chung Nghĩa Bình thấy Hạ Tưởng đối xử với mình vẫn một mực như xưa, không có chút nào như người ngoài, thì vui mừng liền gật gật đầu:

– Dạ, trưởng phòng Hạ, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ

Hạ Tưởng cười, như thể thấy lại một Chung Nghĩa Bình sảng khoái như xưa. Bây giờ Chung Nghĩa Bình cũng là một cấp trưởng phòng rồi, Phương Cách cũng được đề bạt lên phó trưởng phòng, trên căn bản các thành viên điều đến Tổ lãnh đạo đều là cấp trưởng phòng trở lên. Hạ Tưởng cấp trưởng phòng nhưng tương đương cấp Cục phó, cấp bậc cao nhất trong các thành viên.

Bốn thành viên trong văn phòng, đã đến ba người, còn thiếu một. Phương Cách vừa làm vừa đoán:

– Đừng thêm một ông già đến nữa thì không còn ý nghĩa nữa. Trong phòng làm việc, vẫn cần có một nữ thì mới tươi tắn. Đương nhiên, nếu có người đẹp thì càng tốt, tuy rằng nói trong cơ quan, người đẹp rất ít, nhưng cũng không chừng chúng ta may mắn, đúng có một người đẹp thì được phân công đến văn phòng chúng ta tốt quá.

Chung Nghĩa Bình không giống phong cách của Phương Cách, cái gì cũng dám nói, nhưng cũng chỉ cười:

– Phương Cách. Ông không phải đã có bạn gái rồi sao? Lúc nào cũng nghĩ đến người đẹp khác, có phải dư giả tình thương hay không?

– Ông không hiểu, Nghĩa Bình, ông rất nhà quê, mà suy nghĩ cũng có vấn đề. Con trai có bạn gái rồi, mới có thể tán thưởng được người đẹp khác ngoài bạn gái. Cũng tương tự như vậy, đàn ông kết hôn rồi, mới càng yêu quý người đẹp. Không trải qua mưa gió, làm sao gặp được cầu vồng, đúng không?

– Nói nghe như có lý có lẽ lắm, tuy nhiên tôi biết có một loại đàn ông, ngoài miệng nói thì rất là tốt đẹp, nhưng sau khi thật sự gặp được người đẹp, thường lại không có dũng khí.

Phương Cách vừa nói xong, thì ngoài cửa vọng đến tiếng của một phụ nữ, giọng hơi chút khàn khàn, có phảng phất một chút nét đẹp hấp dẩn.

– Cậu chẳng qua chỉ là một chàng nhóc mới lớn, vừa tập tành yêu đương, liền tự cho là hiểu biết phụ nữ, rồi bắt đầu ăn nói lung tung, thật ra đàn ông chân chính sành sỏi phụ nữ, từ xưa tới giờ luôn im lặng như vàng.

Hạ Tưởng còn chưa quay đầu lại cũng đã ngạc nhiên, sao lại là cô ta?

Một cô gái đứng ở cửa, khoảng 25 tuổi, vóc dáng với đường cong lả lướt, dáng người kiêu kỳ. Hai vai mềm mại dịu dàng. Khuôn mặt thon gầy, mắt ngài, tóc dài, ăn mặc đơn giản bình thường, trước ngực có một miếng ngọc bội làm người khác chú ý hết sức.

Mắt Phương Cách lờ đờ, chớp mắt vài lần nhìn Cổ Ngọc đứng ở cửa, xắp bắp hỏi:

– Xin hỏi ai đây? Cô tìm ai? Lời cô nói vừa rồi, là muốn chê bai tôi, đúng không?

Cổ Ngọc không để ý tới Phương Cách, trực tiếp đi tới trước mặt Hạ Tưởng, chủ động chìa bàn tay nhỏ bé:

– Xin chào, trưởng phòng Hạ, từ nay về sau em sẽ làm việc dưới trướng của anh. Xin chỉ giáo.

Hạ Tưởng ngây người sửng sốt, rồi trấn tỉnh lại, liền nắm tay Cổ Ngọc:

– Hoan nghênh Cổ Ngọc, cô đến phòng Tổng hợp chúng ta công tác, giống như Phương Cách vừa nói, trong phòng làm việc liền có thêm sinh khí.

Tay Cổ Ngọc tuy rằng không trắng mịn như Mai Hiểu Lâm, nhưng hơn ở chỗ mềm mại. Ngón tay cô dài thon, không lớn, nhẹ nhàng nắm lấy liền có cảm giác mềm mại. Hạ Tưởng liền bỗng nhiên nhớ tới cổ nhân nói, ngọc thạch có thể làm tâm tư người ta được bình an, có phải do tay Cổ Ngọc thường xuyên cầm nắm ngọc thạch nên mới có cảm giác mềm mại?

Sau đó hắn liền nghĩ tới dặn dò của Trần Phong, liền hỏi:

– Có miếng ngọc nào thích hợp tặng cho tôi hay không? Nắm ngọc trong mình mới là may mắn đời người.

Cổ Ngọc đỏ mặt nhỏ giọng nói:

– Hạ Tưởng, anh đừng quá đáng nha. Dám ở trước mặt mọi người chọc ghẹo em, coi chừng em không khách sáo với anh đâu!

Hạ Tưởng hơi giật mình, chỉ là xin một viên Thọ Sơn thạch làm đồ chơi, Cổ Ngọc đâu cần phản ứng kịch liệt như vậy? Liền sau đó mới bừng tỉnh ngộ, hắn đang nắm tay Cổ Ngọc, lại xin cô đồ chơi, dễ dàng làm cho người khác nghĩ ra nghĩa tăm tối, hơn nữa hắn còn đang nói đến ôm ngọc trong người, trong lòng có mỹ ngọc, trên người có mỹ ngọc. Mà trước mắt Cổ Ngọc, tên đều gọi là “Ngọc” !

Hạ Tưởng vội buông tay Cổ Ngọc ra:

– Hiểu lầm, hiểu lầm. Tôi có một người bạn cũng ham ngọc thạch, lần trước nhìn thấy lão Cổ đưa Thọ Sơn thạch cho tôi, thấy phẩm chất hạng nhất, mới nói cho tôi xin lão Cổ một khối ngọc thạch để thưởng thức.

– Việc này, anh tìm ông nội của em mà nói đi, nói với em không được gì .

Cổ Ngọc nói xong liếc Hạ Tưởng một cái, tự mình đi đến bàn làm việc ngồi xuống.

Phương Cách và Chung Nghĩa Bình liếc nhau, vẻ mặt kinh ngạc. Một lúc lâu, Chung Nghĩa Bình mới vỗ vỗ vai Phương Cách, thành khẩn nói lời sâu xa:

– Về sau phải theo trưởng phòng Hạ học tập học tập nhiều. Cái gì là cao thủ? Cao thủ chính là không nói không rằng trực tiếp nắm tay người ta!

Phương Cách gãi đầu, gật gật đầu chịu phục:

– Thật khó khăn mới có một người đẹp đến đây, hoá ra lại quen biết với Hạ ca, thôi bỏ đi, ông và tôi hết đất diễn rồi.

Hạ Tưởng không đếm xỉa tới trêu chọc của Phương Cách, mà lại hiểu ra lão Cổ lúc trước đưa cho hắn món đồ điêu khắc hình bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở sau, không phải một trò đùa, cũng không phải một lễ vật tân hôn bình thường… Ngụ ý của chim sẻ ở phía sau, không chỉ là chuyện khi ở thủ đô muốn hắn chuyển đến ở bên ông ta làm thư ký, mà là ám chỉ một loạt sự tình. Thậm chí bao gồm cả việc an bài Cổ Ngọc đến tổ lãnh đạo công tác!

Rốt cuộc lão Cổ xuất phát từ mục đích gì, mà xếp Cổ Ngọc cũng đến Tổ lãnh đạo? Từ lúc nói chuyện trên xe ở thủ đô, Hạ Tưởng có thể phỏng đoán lão Cổ có nhận thức rõ ràng đối với tình thế hướng đi của tỉnh Yến. Thậm chí cũng giống như chính mình, có thể chuẩn xác mà nắm vững mạch nhịp của đại cục. Lúc đầu ông ta muốn mượn cớ điều mình ở gần bên không được, lại biết thời biết thế đồng ý đến thành phố Yến tĩnh dưỡng, ở lễ động thổ Trân Quý Uyển và Điển Tàng Cư, Cổ Ngọc đột nhiên xuất hiện ở thành phố Yến, mà lúc ấy đúng là đêm trước ngày thành lập Tổ lãnh đạo điều chỉnh kết cấu sản nghiệp tỉnh Yến, từng bước từng bước một, nhìn như là vô tình, kì thực tất cả có thể đều là lão Cổ tỉ mỉ an bài.

Tuy rằng Hạ Tưởng đoán không ra mục đích lão Cổ muốn đến gần mình, cho dù không loại trừ nhân tố gặp lần đầu đã quen thân, nhưng lão Cổ không phải một ông lão bình thường. Ông ta không lo áo cơm, có quyền thế, tuy rằng đã nghỉ hưu, nhưng vẫn có đủ sức ảnh hưởng. Nhất cử nhất động của ông ta không thể chỉ xem là một hành động đơn giản của lão già bình thường, chắc chắn có thâm ý sâu sắc, cũng dụng tâm kín đáo. Hạ Tưởng không muốn dùng ác ý mà đoán lão Cổ có ý đồ không tốt, ngẫm lại chính mình đối với lão Cổ mà nói, cũng không đáng để mưu tính tỉ mỉ. Tuy nhiên Cổ Ngọc đột nhiên xuất hiện ở văn phòng Tổ lãnh đạo, không thể không làm cho hắn suy nghĩ sâu xa rằng, lão Cổ dày công trù tính, thậm chí không ngại để Cổ Ngọc điều đến tổ lãnh đạo, rốt cuộc tính toán cái gì đây?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 13/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Tôi ngồi cạnh đống lửa cháy bập bùng, hơi ấm tỏa ra vừa đủ khiến cho tâm tư dần thư thái được một chút thì đồng thời bao nhiêu đau đớn trong suốt quá trình trốn chạy lại bắt đầu hành hạ thể xác tôi. Trên người chạm vào đâu cũng đau tê đi, da thịt như không còn cảm giác gì hết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Khi ấy, kế hoạch của Giải Liên Hoàn hẳn là chiếu theo suy nghĩ của Giải Cửu Gia, tìm một người thay thế cho Ngô Tam Tỉnh, cho nên trước đó ông ta đã mang theo một con thuyền, bám theo đoàn thuyền của đội khảo cổ từ xa. Trên thuyền ông ta chuẩn bị sẵn một kẻ thay thế cho Ngô Tam Tỉnh, người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Quan Trường – Quyển 10
Sau đó sự việc vẫn chưa được xem là kết thúc, sau cuộc họp, An Hưng Nghĩa lại tìm y nói chuyện, bảo y đưa một phần tài liệu tới Ủy ban nhân dân tỉnh. Thiệu Đinh rất không vui, chính quyền có một Trưởng ban thư ký và Phó trưởng ban thư ký, cần gì phải bảo y một Phó thị trưởng tự mình đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân