Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 6 » Phần 103

Quan Trường – Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 103

Ở trong mắt nhân vật chính trị, lợi ích vĩnh viễn là tối thượng, Hạ Tưởng không khỏi gượng cười. Hắn không mong Ngô gia có thể hoàn toàn tiếp nhận hắn, chỉ hy vọng có thể để hắn được cùng Liên Nhược Hạm và Tiểu Liên Hạ gặp nhau nhiều một chút là được.

Cũng may ông cụ Ngô lần này cuối cùng ngầm thừa nhận để Liên Nhược Hạm chăm sóc như hình với bóng bên cạnh hắn, coi như là nể mặt hắn rồi.

Sự việc sau nay thì để sau nói tiếp, Hạ Tưởng tin rằng cho dù ông cụ Ngô là nhân vật chính trị thì hiện tại ông cụ cũng chỉ là một ông lão gần đất xa trời, cũng còn có tính người. Việc của hắn và Liên Nhược Hạm cho dù đã khiến Ngô gia mất mặt nhưng ít nhất những gì hắn làm đã mang đến không ít lợi ích cho Ngô gia, thậm chí có thể nói là lợi ích cực kỳ hiếm có, tin rằng ông cụ Ngô trong lòng cũng sẽ hiểu rõ.

Về phần diễn xuất hôm nay của ông cụ Phó và Phó Tiên Phong, hắn xem thì xem, dù sao cũng biết không phải thật sự diễn cho hắn xem. Ông cụ Ngô có cảm kích hay không, hắn cũng mặc kệ, ân oán giữa hắn và Phó Tiên Phong còn có rất nhiều khoản để tính, phải từ từ mà tính.

Cho nên khi ông cụ Phó từ trong người lấy ra một món lễ vật muốn tặng cho Hạ Tưởng, Hạ Tưởng làm bộ chối từ một chút rồi nhân tiện nhận lấy, dù sao ông cụ Phó mua cho chắc chắn là đồ tốt, không nên uổng phí mà không nhận. Đối với người giống như Phó Tiên Phong thì không nên khách khí, đồ tốt dâng tới cửa nếu không lấy chính là đồ ngốc.

Hạ Tưởng cũng không nhìn vật mà ông cụ Phó gia đặt vào tay hắn là cái gì, thuận tay giao cho Tiêu Ngũ. Hắn làm đủ bài bản, đưa ông cụ Phó tới chỗ cầu thang mới quay trở vào, vừa xoay người thì phát hiện Tiêu Ngũ thừ người đứng bất động ở tại chỗ.

– Ngẩn ngơ gì đó?

Hạ Tưởng cười mắng một câu.

Tiêu Ngũ đưa cho Hạ Tưởng vật cầm trên tay, nói:

– Là miếng ngọc bội, phía trên khắc hình hai người, dường như là hai cổ nhân… Có ý gì vậy?

Hạ Tưởng nhận lấy, nhìn một cái thì hóa ra là Lận Tương Như và Liêm Pha, tuy nhiên không phải là hình ảnh Liêm Pha chịu đòn nhận tội trước Lận Tương Như, mà là bức vẽ Tướng Tương Hòa.

Hạ Tưởng mỉm cười, chịu đòn nhận tội thì quá tự hạ thấp thân phận, Tướng Tương Hòa còn đỡ chút không quá mất thân phận. Tấm lòng của ông cụ Phó cũng thật không nhỏ, nhận lấy thì tốt hơn, tốt xấu gì cũng là ngọc trong tay ông cụ Phó, cũng có thể không phải là vật tầm thường.

Vừa mới trở lại phòng, đúng lúc Liên Nhược Hạm, Tào Thù Lê và Cổ Ngọc cùng nhau từ bên ngoài trở về, còn có Phượng Mỹ Mỹ. Hạ Tưởng mời Cổ Ngọc giám định một chút về giá trị miếng ngọc Tướng Tương Hòa trong tay.

Cổ Ngọc nhìn vài lần, bỗng nhiên sợ hãi kêu lên một tiếng:

– Đây là một miếng ngọc cổ, giá trị liên thành, nếu đem đi bán đấu giá ít nhất cũng có giá tới 3 triệu… Ai tặng anh vậy?

Hạ Tưởng đã đem sự tình trước đó ông cụ Phó và Phó Tiên Phong tới thăm nói ra.

Tào Thù Lê khẽ hừ một tiếng:

– Cáo lại đi chúc tết gà, không có gì tốt cả. Anh cũng thật là, người khác tặng quà anh lại nhận, thật quá nông cạn, chỉ có 3 triệu là mua đứt anh rồi sao? Em một năm kiếm được không dưới 3 triệu.

Cổ Ngọc cũng nói:

– Anh mà thiếu tiền sao? Thật là, biết rõ là mưu mô của Phó Tiên Phong mà anh còn nhận lễ của ông cụ Phó, anh có phải muốn cùng Phó gia bắt tay giảng hòa hay không?

Liên Nhược Hạm biết rõ ân oán và gút mắc giữa mấy gia tộc lớn, suy ngẫm một chút liền hiểu rõ vấn đề rồi mỉm cười:

– Tướng Tương Hòa? Rất có ý nghĩa! Cho em mượn dùng một chút, về nhà cho ông nội xem qua.

Hạ Tưởng thấy Liên Nhược Hạm hiểu rõ hàm nghĩa trong đó, cũng cười:

– Cũng là một tấm lòng tốt của người ta, 3 triệu thật là một khoản tiền lớn, anh không nhận mới là mất mặt. Ông cụ cũng đã ra mặt, anh là một hậu bối nói sao thì cũng phải nể mặt, anh chẳng những nhận ngọc mà còn nhận cả trái cây nữa.

Tào Thù Lê thở hổn hển nói:

– Tiêu Ngũ, phiền anh đem trái cây ra ngoài ném đi!

Hạ Tưởng biết rằng cô bé Lê tức giận với Phó gia, hơn nữa còn rất giận, liền nói:

– Đừng ném bậy, tốt nhất đưa cho mấy người ăn xin. Hiện tại ngành nghề gì cũng không dễ dàng, ăn xin cũng là một nghề cạnh tranh cũng rất kịch liệt.

Tiêu Ngũ cười và đi ra ngoài.

Nếu Phó Tiên Phong biết giỏ trái cây mà y dày công tuyển chọn thành cơm chiều của bọn ăn xin thì chắc rằng sẽ tức giận hờn dỗi một trận. Tuy nhiên càng làm cho y căm tức chính là, ngày hôm sau Diệp Thạch Sinh đến Bắc Kinh họp, sau buổi họp lại đến bệnh viện thăm hỏi Hạ Tưởng trước, sau đó mới gặp mặt Phó gia. Khi gặp mặt, tuy rằng trò chuyện với nhau rất vui vẻ nhưng Diệp Thạch Sinh không tỏ rõ thái độ về việc ứng cử viên Trưởng ban Tổ chức cán bộ thành phố Yến, khiến trong lòng Phó Tiên Phong thiếu tự tin, cứ cảm thấy ở chỗ nào đã có biến cố, dường như thái độ của Diệp Thạch Sinh lại có chút lấp lửng cái nào cũng được.

Liên Nhược Hạm ngày hôm sau đã đem ngọc bội trả lại cho Hạ Tưởng, truyền đạt một câu nói của ông cụ Ngô:

– Người già rồi, có chút hồ đồ cũng là bình thường thôi!

Hạ Tưởng liền biết, trận chiến của Ngô gia và Phó gia sẽ tạm thời ngừng chiến. Ngô gia cũng đã chiếm đủ cái lợi, Phó gia đã cúi đầu, nếu Ngô gia không dừng tay sẽ thành ỷ thế hiếp người, sẽ khiến cho người khác bất mãn. Lúc này dừng tay lại là cách làm đúng đắn và cũng là cử chỉ sáng suốt.

Không ngờ một câu nói của Liên Nhược Hạm lại gợi lên trong hắn một ít cảm thán. Cảm giác sâu sắc ở trước mặt Ngô gia thực lực của hắn vẫn là rất nhỏ bé, may mắn là hắn còn có một mạng lưới quan hệ phức tạp, dày đặc, bản thân cũng đúng đắn, nếu không đúng là không có chỗ đứng trước mặt Ngô Tài Dương.

– Hôm nay về nhà gặp được ba, ba hỏi thăm bệnh tình của anh, và đã khen anh một câu thật hiếm hoi…

– Khen anh cái gì?

Hạ Tưởng vẫn khá để ý đến thái độ của cha vợ trên danh nghĩa.

– Nếu trong vấn đề phụ nữ có thể tự hạn chế một chút thì anh sẽ là một vị quan tốt và vị quan thanh liêm hiếm có!

Hạ Tưởng cười ha hả:

– Hình như là có ý nghĩa châm chọc nhiều một chút…

Bỗng nhiên ý thức được không đúng.

– Quan thanh liêm? Chẳng lẽ ông ta ở sau lưng điều tra vấn đề kinh tế của anh?

Hạ Tưởng là ai chứ! Liền lập tức nghĩ tới Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Lý Ngôn Hoằng mới nhận chức, không khỏi lắc đầu cười:

– Xem như ông ấy nói đúng, anh quen biết toàn là phụ nữ vừa có tiền lại xinh đẹp, bởi vậy anh chỉ có thể phạm vấn đề tác phong mà không phạm vào vấn đề kinh tế. Nói như vậy, tìm một người phụ nữ xinh đẹp có tiền, ít nhất có thể cam đoan ít phạm một sai lầm!

Kết quả bàn tay nhỏ bé của Tào Thù Lê liền nhéo vào tay của Hạ Tưởng không chút do dự, còn Liên Nhược Hạm cũng đưa tay vặn tai Hạ Tưởng, hai người đồng thanh nói:

– Còn muốn tìm ai?

Hạ Tưởng vừa đưa mắt nhìn Cổ Ngọc một cái thìCổ Ngọc đã sợ tới mức mặt mày biến sắc, xoay người bỏ chạy:

– Ngàn vạn lần đừng nhằm vào em, tuy rằng em phù hợp điều kiện của anh nhưng em đánh không lại chị Liên và chị Tào đâu.

Cả phòng cười to.

May thay tiếng điện thoại giúp Hạ Tưởng giải vây, là điện thoại của ba mẹ gọi tới.

Vốn muốn giấu ba mẹ, nhưng bởi vì Vương Đại Pháo lộ mặt tại thành phố Đan Thành, liền lập tức khiến thành phố Đan Thành trông gà hoá cuốc, huy động toàn thành, Hạ An liền tức khắc biết được chân tướng. Hạ An biết thì ba mẹ sẽ biết, vì thế hai người cứ một mực đòi tới Bắc Kinh thăm Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng đành phải khuyên tới khuyên lui mới khiến họ bỏ đi ý định trong đầu.

Hai người hôm nay lại gọi điện thoại tới, vẫn là không yên lòng về tình trạng của Hạ Tưởng, Hạ Tưởng nói hai câu, họ không tin, Hạ Tưởng cũng chỉ biết đem điện thoại giao cho Tào Thù Lê. Tào Thù Lê liền nói vài câu với hai người, nói là Hạ Tưởng quả thật không có việc gì, vẫn khỏe như hổ, hơn nữa có thể ăn có thể uống, còn vui đến quên cả trời đất.

Cuối cùng Liên Nhược Hạm lại ra mặt nói nói mấy câu, hai người mới hoàn toàn yên tâm, biết bên cạnh Hạ Tưởng có Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm, bọn họ có tới hay không thì cũng vậy. Tuy nhiên mẹ vừa hỏi xong bệnh tình Hạ Tưởng thì tâm tư lại chuyển sang Tiểu Liên Hạ, nào là Tiểu Liên Hạ nói được chưa, cao lên bao nhiêu, một bữa ăn được bao nhiêu cơm, hỏi luyên thuyên không dứt, hoàn toàn là lời quan tâm của bà nội dành cho cháu yêu.

Liên Nhược Hạm cũng cực kỳ hiếm thấy mà đáp lại từng câu một, vô cùng kiên nhẫn, tuyệt đối không ngại phiền mà còn nói rất thân mật. Tào Thù Lê ở một bên thỉnh thoảng lại nhìn Liên Nhược Hạm vài cái, ánh mắt phức tạp, lại thỉnh thoảng nhìn nhìn Hạ Tưởng vài cái, ánh mắt đa dạng, còn thỉnh thoảng dùng chân nhẹ nhàng đá hắn một cái, hoặc là đem Hạ Đông đẩy cho Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng sao có thể không biết tâm tư nho nhỏ của cô bé Lê? Liền dùng tay vẽ mấy đường vào trong tay cô, khiến cô nhột muốn cười lại không dám cười sợ làm ồn Liên Nhược Hạm trò chuyện, liền trừng mắt nhìn Hạ Tưởng vài cái.

Cổ Ngọc thì ở một bên rầu rĩ không vui, chán đến chết mà đá vào ghế sô pha chơi, vừa đá, miệng còn nói nhỏ gì đó, âm thanh rất nhỏ, người bên cạnh cũng nghe không rõ. Hạ Tưởng vô tình nghe rõ một câu:

– Em ghét anh, Hạ Tưởng…

Liên Nhược Hạm nói điện thoại lâu đến 5 phút, rốt cục Hạ Đông cũng bất mãn, đầu tiên là ngáp một cái thật to, sau đó liền oa oa mà khóc ré lên. Hạ Đông vừa khóc, tâm tư mẹ Hạ Tưởng lại chuyển sang Hạ Đông và bảo Tào Thù Lê nghe điện thoại.

Kết quả Tào Thù Lê đã nói hơn mười mấy phút.

Liên Nhược Hạm bồng Hạ Đông, chốc chốc thì đùa với Hạ Đông một chút, chốc chốc lại trừng mắt liếc Hạ Tưởng một cái. Hạ Tưởng liền thêm cảm thán, hắn vô cùng bất hạnh, hôm nay trở thành chỗ trút giận của cô bé Lê và Liên Nhược Hạm.

Nằm ở chỗ vắng vẻ của Bắc Kinh, bên trong một căn biệt thự không sang trọng nhưng tuyệt đối yên tĩnh.

Ngô Tài Dương trong tay cầm quân cờ màu đen, do dự cả nửa ngày mới hạ cờ xuống. Vừa mới hạ cờ, Lý Ngôn Hoằng ngồi đối diện cười ha hả, hạ cờ trắng xuống:

– Tài Dương, hồn phách đi đâu thế!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 1
Xem xét mấy lượt, nhưng chẳng phát hiện được gì, trên thi thể của nhà tiên tri không hề có bất kỳ ký hiệu, hình vẽ hay văn tự gì mang tính chất gợi ý. Tuyền béo sốt ruột quá, liền đưa tay rờ rẫm khắp hài cốt, nhưng vẫn không thấy gì. Di hài của nhà tiên tri trong tư thế ngồi, chân khoanh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Miêu Nghị – Quyển 24
Hỏa Tu La? Hỏa Tu La nào? Bề ngoài Thượng Quan Thanh tỏ ra khiếp sợ, nhưng hắn lặng lẽ nghiêng nghiêng tầm mắt nhìn về phía Thanh Chủ, trong mắt lóe lên sự kỳ lạ và quái dị. Lực chú ý của hắn thực ra tập trong ngay tại câu nói vừa rồi của Thanh Chủ, nhưng bởi vì không muốn Thanh Chủ cảm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 18
Giang Nam hai mắt tỏa ánh sáng, cái Tiên Hồ Lô này miệng hồ lô đã mở ra, Hồ Thiên tiểu oa nhi đúng là từ trong miệng hồ lô hóa thành một đạo tiên quang bay ra, rơi xuống đất hóa thành trẻ mới sinh, vừa rồi hắn chỉ chú ý Hồ Thiên tiểu oa nhi, không có để ý hồ lô tím này, lúc này mới kịp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân