Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 6 » Phần 115

Quan Trường – Quyển 6

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 115

Đêm qua Hạ Tưởng vừa trải qua một trận chiến đấu không chút cân sức, hắn như một người đầy rẫy thủ đoạn đối phó với một kẻ mới học nghề. Nhưng dù sao mà nói thì hắn cũng như những người đàn ông khác, sau khi chiến đấu xong đều rơi vào tình trạng kiệt sức. Hiện tại, nếu hắn tiếp tục đại chiến với Liên Nhược Hạm ba mươi hiệp nữa thì cũng có thể vác súng lên ngựa, nhưng sợ rằng cũng sẽ mệt đến nổi lưng cũng không thể đứng thẳng

Đàn ông, đối mặt với sự thèm muốn của đàn bà thì lúc này lại đứng ở thế kẻ yếu.

Thật ra thì Hạ Tưởng cũng có ý muốn, dù sao hắn và Liên Nhược Hạm tình cảm sâu xa nhưng cơ hội hai người ở cùng một chỗ với nhau thì cũng ít, số lần hai người làm tình cũng ít đến đáng thương. Vì thế, hắn liền hiên ngang lẫm liệt cởi phăng áo ra.

– Nào, đến đây, dụ dỗ kiểu này thì cho dù thành quỷ phong lưu anh cũng phải liều mạng…

Liên Nhược Hạm cười đến độ cả người run rẩy:

– Anh… anh làm em cười chết mất, lại còn bảo em dụ dỗ. Những lần trước anh đều như rồng, như hổ làm cho em phát khiếp, chưa bao giờ gặp anh có cái bộ dạng mệt đến chết khiếp như lúc này.

Trước khác, nay khác, không thể so sánh với nhau được. Hạ Tưởng âm thầm lau mồ hôi, vừa đúng lúc chuông điện thoại kêu vang lên.

Liên Nhược Hạm cũng bỏ qua cho hắn:

– Đùa anh thôi. Sau này khi có cơ hội em sẽ không dễ dàng buông tha cho anh như vậy đâu. Tuy em không phải là bác sỹ nhưng cũng biết lúc này anh đang cần tĩnh dưỡng, phải cố gắng phục hồi sức khỏe cho tốt.

Nếu nói vừa rồi là mồ hôi lạnh đổ ra sau lưng thì bây giờ lại mồ hôi hột lại đổ ra trên đầu. Hạ Tưởng nhớ lại cảnh tượng tối hôm qua cùng với Cổ Ngọc thì không khỏi xấu hổ, hắn thoáng nhìn lại người mình thì phát hiện ra phía trên bả vai hắn có một dấu răng, hắn lại sợ tới mức mồ hôi toát ra ướt đẫm. Hắn cũng không hiểu Cổ Ngọc cắn hắn lúc nào thế mà hắn không biết? May quá, thiếu chút nữa thì Liên Nhược Hạm phát hiện ra.

Về sau, ngàn vạn lần không thể để xảy ra tình trạng nguy hiểm như vừa rồi nữa, xử lý việc yêu đương vụng trộm phải thật nghiêm túc như các tính toán trong chính trị, nếu có thể thì còn phải nâng tầm cao của việc này hơn nữa, đảm bảo rằng sau này hắn sẽ không rơi vào trong các rắc rối, phức tạp trong các mối quan hệ, không để mình phải ngã ngựa.

Cuộc điện thoại là do Khâu Tự Phong gọi tới.

Cũng lạ, câu đầu tiên mà Khâu Tự Phong nói lại là một câu đùa:

– Không quấy rầy chuyện tốt cậu đang làm đấy chứ? Tĩnh dưỡng mấy ngày, tinh lực dư thừa, chắc chắn không có tư tưởng thuần khiết.

Đúng thực là nói trúng vào trong nỗi lòng của Hạ Tưởng, hắn thiếu chút nữa là vùng lên mắng Khâu Tự Phong một hồi. Với vẻ tức giận, hắn nói:

– Đúng vậy, Phó Tiên Tiên muốn nằm ở trên giường của tôi nhưng đã bị tôi đuổi đi. Thế nào, anh đã vừa lòng chưa?

– Ha ha…

Khâu Tự Phong biết Hạ Tưởng nói kiểu giận dỗi, y liền cười ha hả không ngừng.

– Phó Tiên Tiên ngực to não bé, tư tưởng phóng khoáng, lại là em gái của Phó Tiên Phong. Nếu có cơ hội như vậy thì phải lập tức oanh tạc, chắc chắn sẽ rất đặc sắc, cũng có thể cấp một liều thuốc bổ mắt cho Phó Tiên Phong.

– Có việc nói mau, đừng gây thêm phiền toái.

Hạ Tưởng vừa mới bị Liên Nhược Hạm làm cho sợ chết khiếp, bây giờ lại bị Khâu Tự Phong giễu cợt, vì thế hắn mà không tức giận mới là chuyện lạ.

– Ngưu Kỳ đã động rồi, có muốn theo dõi ông ta không?

Khâu Tự Phong vẫn âm thầm theo dõi thật sát động tĩnh của Ngưu Kỳ và một số nhân vật mấu chốt, có rất nhiều người của Khâu gia ở bên bộ phận An ninh, muốn theo dõi nhất cử nhất động của Ngưu Kỳ thì dễ như trở bàn tay.

– Không làm phiền anh, để Ngưu Kỳ và Vương Đại Pháo gặp gỡ nhau đã rồi sẽ bàn sau.

Hạ Tưởng biết rằng Khâu Tự Phong cũng đang âm thầm giúp hắn một tay, cử người đi truy tìm tung tích của Vương Đại Pháo nhưng chưa tìm ra được. Căn bản bởi vì Phó Tiên Phong sắp xếp đường chạy trốn rất chuyên nghiệp và bí mật, Phó gia cũng có những người rất chuyên nghiệp. Hơn nữa, chủ yếu là con người của Vương Đại Pháo cũng rất không đáng tin, hoạt động thì hoàn toàn không theo quy luật nào cả, lúc y xuất hiện ở đông, lúc lại xuất hiện ở tây, lúc nhanh lúc chậm, cũng không phải là người bình thường. Vì thế, kể cả là điều tra viên cao tay đến đâu cũng không nắm bắt được lối suy nghĩ của y.

Hạ Tưởng cũng không biết việc Vương Đại Pháo đã mất tích, nhưng hắn cũng hiểu rất rõ rằng để cho cán bộ An ninh quốc gia ra mặt đi bắt Vương Đại Pháo thì không hiện thực lắm, rất dễ nảy sinh ra xung đột với địa phương, nói không chừng còn có thể gây hậu quả ngược lại với ý muốn, rất dễ bị người ta nắm được điểm yếu. Vì vậy, hắn liền khéo léo từ chối ý tốt của Khâu Tự Phong.

– Ngưu Kỳ thì nên theo dõi nhưng Vương Đại Pháo thì không nên. Hiện tại, nếu Ngưu Kỳ đã hành động, tất nhiên y sẽ hấp dẫn không ít ánh mắt. Tôi nghĩ rằng anh không tiện ra mặt làm gì, rất dễ gây sự chú ý.

Khâu Tự Phong hiểu được ý tứ của Hạ Tưởng, vận dụng cán bộ An ninh quốc gia nhúng tay vào trong các sự kiện của địa phương thì đúng là không hợp quy củ, mà chắc hẳn Hạ Tưởng đã có đối sách. Vì thế, y cũng không quá miễn cưỡng:

– Nếu vậy thì thôi, tôi cũng không khách sáo với cậu làm gì. Dù sao, nhiệm vụ thay cậu giám thị Ngưu Kỳ đã thuận lợi hoàn thành, coi như cũng đã có lời giải thích với cậu.

Nói được mấy câu chính sự rồi y lại chuyển đề tài sang việc khác, nói giọng rất bất đắc dĩ:

– Lần trước, cậu nói đùa mấy câu mà bà chị của tôi như hồi xuân lại. Suốt ngày bà ấy cứ hỏi tôi rằng cậu có bao nhiêu người phụ nữ ở bên cạnh, rồi bà ấy có thể tận dụng mọi thứ để hiểu thêm sâu với cậu được không? Tôi bị bà ta làm phiền đến chết. Cậu nói xem, Phó gia có Phó Tiên Tiên là đủ rồi, vì sao Khâu gia lại còn có thêm một Khâu Tự Điệp? Một cô bé phóng khoáng thì còn có một vẻ được người ta yêu thích, nhưng một bà lão hồi xuân thì mới thật đáng sợ.

Hạ Tưởng cũng sợ Khâu Tự Điệp, hắn vội vàng ngắt lời câu chuyện:

– Thôi, dừng lại ở đây thôi. Hôm nay thời tiết cũng được, tôi đang có tâm tình rất tốt, cuộc nói chuyện này dừng ở đây thôi.

Khâu Tự Phong cười ha hả, cúp điện thoại.

Trong kế hoạch của Hạ Tưởng thì Ngưu Kỳ chính là một mắt xích cực kỳ mấu chốt. Căn cứ vào sự suy đoán của Hạ Tưởng thì từ đầu đến cuối Vương Đại Pháo chỉ sử dụng một tuyến liên hệ, mà tuyến này do Ngưu Kỳ phụ trách. Khang Thiếu Diệp thì không có khả năng ra mặt, Phó Tiên Phong thì lại càng không, bởi vậy tuy rằng sự kiện cao ốc Hỏa Thụ được bày đặt chặt chẽ nhưng trên thực tế các nhiệm vụ cụ thể đều là do Ngưu Kỳ và Vương Đại Pháo thực thi.

Sự kiện cao ốc Hỏa Thụ thì ngay từ đầu quả thật đã thể hiện phong cách của Phó Tiên Phong, sau này lại tỏ ra dấu hiệu không khống chế được tình hình. Về phần sau đó có sự kiện lái xe đụng phải người, Hạ Tưởng lập tức phán đoán rằng đây là kết quả của việc Vương Đại Pháo tự mình phát huy năng lực, còn Phó Tiên Phong sẽ không làm ra các hành vi lỗi thời như vậy, mà lúc ấy chẳng những Vương Đại Pháo thực hiện một loạt các hành động điên cuồng hoàn toàn không có đầu óc giống như ruồi bọ vậy, tuyệt đối đây không phải là bút tích của người có trí tuệ chính trị như Phó Tiên Phong.

Bởi vậy, Hạ Tưởng có thể suy đoán ra đây là do trí tuệ của Ngưu Kỳ không đủ, ở giữa truyền đạt lời nói có sai lầm. Mà Vương Đại Pháo, đừng nói y là người có trí tuệ, thực ra bảo y là một con lừa ngu ngốc thì cũng không quá đáng.

Nhưng khiến cho Hạ Tưởng từ đó mà đưa ra kết luận Vương Đại Pháo không phải là một người theo nề nếp, trên đường lẩn trốn thì chắc chắn y sẽ không theo một lộ trình cố định, mà là phải đánh võng lúc đông lúc tây, có lẽ không đến được địa điểm dự định để trốn, Vương Đại Pháo sẽ không bởi vì chuyện này mà phải chạy trốn như một con thiêu thân, nếu không vậy thì y không phải là Vương Đại Pháo.

Quả nhiên, đúng như Hạ Tưởng phán đoán.

Hạ Tưởng sớm yêu cầu Khâu Tự Phong thay hắn ngấm ngầm giám sát nhất cử nhất động của Ngưu Kỳ, nếu Vương Đại Pháo không khống chế được thì người mà có thể ra mặt tìm được Vương Đại Pháo cũng chỉ có mỗi một Ngưu Kỳ mà thôi. Rất may là Vương Đại Pháo không làm cho Hạ Tưởng thất vọng, càng không thử thách lòng kiên nhẫn của Hạ Tưởng, chỉ ba ngày sau y đã mất tích, sau đó Ngưu Kỳ đã hành động.

Có thể nói, mới tối hôm qua thực hiện được việc tốt mà sáng sớm ngày hôm nay đã được nghe được một tin tức vô cùng tốt. Điều này làm cho hắn hơi buồn bực, chẳng lẽ Cổ Ngọc lại có thể mang đến vận may cho hắn?

Vừa nghĩ đến Cổ Ngọc thì đã thấy điện thoại của Cổ Ngọc gọi tới, cô chỉ nghiêm trang nói với Hạ Tưởng đúng một câu:

– Ông nội muốn gặp anh.

Sau đó trong điện thoại liền truyền đến giọng nói uy nghiêm của lão Cổ.

– Hạ Tưởng, chuyện vừa mới xảy ra, cậu có giải thích gì không?

Đúng thực là Hạ Tưởng như đứng tim, ngây người ra. Chẳng lẽ Cổ Ngọc đã nói hết sự thực với lão Cổ? Trời ơi, dù cô có là tính cách trẻ con, có những chuyện vẫn là che giấu thì tốt hơn, sao có thể vừa quay lưng thì đã nói ra Mà lão Cổ bảo hắn giải thích? Giải thích… giải thích như thế nào đây?

Huống chi Liên Nhược Hạm cũng đang ở bên cạnh.

Hạ Tưởng lại toàn thân đổ mồ hôi lạnh, may mắn là giọng nói của lão Cổ lại vang lên:

– Tôi đoán là cũng không phải do cậu âm thầm sai khiến, với tính cách của cậu thì cũng không làm cái chuyện lấy Ngưu Kim ra đánh để trút giận, có đúng không vậy?

Hóa ra việc Cổ lão hỏi chính là chuyện làm gãy hai chân của Ngưu Kim, Hạ Tưởng thở phào một hơi rồi đáp:

– Chuyện này cháu không liên quan gì, cháu cũng vừa mới nghe nói thôi, cũng không tìm hiểu nguyên nhân cụ thể. Những việc gì đáng xảy ra thì cũng diễn ra rồi, cho dù là người khác cố ý vì cháu mà thực hiện việc này. Tuy cháu không biết tình huống diễn ra như thế nào nhưng cháu cũng sẽ giả bộ không biết.

Hạ Tưởng không có ý định đánh gãy hai chân của Ngưu Kim, nhưng nếu hai chân y mà bị gãy lìa thì cũng là sự trừng phạt đúng người đúng tội. Tóm lại, hắn không thẹn với lương tâm là được rồi.

Lão Cổ yên tâm:

– Tôi còn đang lo rằng là do cậu ám chỉ người khác làm ra việc này. Nếu là cậu làm thì coi như tôi đã nhìn lầm, chuyện này quá nhỏ mọn và ác độc, tôi không thích điều này.

Bên cạnh lão Cổ truyền đến một giọng nói:

– Ông nội, anh ta thì làm sao có thời gian rảnh để đi nhớ thương một nhân vật nhỏ như Ngưu Kim, ý chí của anh ta rộng lớn, chỉ nghĩ tới việc về lâu về dài mà thôi.

Quả nhiên sau khi đàn ông và đàn bà thực hiện cái chuyện kia xong thì quan hệ liền không giống như trước. Lúc này Cổ Ngọc đã hoàn toàn đứng về phía hắn để nói chuyện. Vẻ mặt Hạ Tưởng bình tĩnh, không dám cười bởi vì Liên Nhược Hạm cách hắn không tới ba mét, cô đang gọt hoa quả cho hắn.

Lão Cổ cười ha hả:

– Nghe thấy không, đến ngay cả Cổ Ngọc cũng hiểu rõ cậu như vậy thì xem ra tôi hiểu lầm cậu rồi. Ngưu Kỳ đã rời thành phố Yến để đi tới Bắc Kinh, y vốn xuất thân cũng từ cảnh sát, cũng biết bày bố một chút mê trận.

Hạ Tưởng cũng cười:

– Tuy nhiên thủ đoạn của y còn rất non nớt, trong con mắt của ông thì thủ đoạn của y trông rất buồn cười, chẳng khác gì đứa trẻ con vậy.

– Không cần cậu phải khen tôi, tìm không thấy Vương Đại Pháo là bởi vì phản ứng chậm mất một bước. Hiện tại theo dõi Ngưu Kỳ thì chắc chắn sẽ dễ như trở bàn tay, nếu không thì binh lính được đào tạo trong quân đội cả nước chỉ là trò đùa à?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong mỉm cười: “Ta biết.” Có thể sống trong cuộc tranh đấu giữa huynh đệ, Chu Cao Phi trong khoảng thời gian này có lẽ cũng không có một ngày nhàn nhã. “Đông Đông có khỏe không?” Lúc trước Chu Cao Phi đối với Vương Đông Đông cũng có vài phần chân tình. Lần này gặp được...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Quan Trường – Quyển 10
Sau đó sự việc vẫn chưa được xem là kết thúc, sau cuộc họp, An Hưng Nghĩa lại tìm y nói chuyện, bảo y đưa một phần tài liệu tới Ủy ban nhân dân tỉnh. Thiệu Đinh rất không vui, chính quyền có một Trưởng ban thư ký và Phó trưởng ban thư ký, cần gì phải bảo y một Phó thị trưởng tự mình đi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Chịch đi, đừng sợ! - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Yêu đi, đừng sợ!” Tùng và Phương đang yêu nhau. Tùng là ảo thuật gia nổi tiếng, còn Phương làm trợ diễn cho Tùng. Cả hai yêu nhau sau thời gian dài đi lưu diễn cùng nhau. Nhưng chuyện tình của họ không được suôn sẻ lắm do bị hồn ma Vân quấy phá. Vân là một...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân