Sau khi công ty xây dựng nhận thực hiện dự án khu Đại Học, năng lực yếu, thiết bị không có đương nhiên phải chuyển thầu ra bên ngoài. Nhạn Vĩnh Lương sau khi trải qua một loạt các hoạt động nên đã tiếp nhận được một bộ phận lớn của công trình. Thời gian bắt đầu tiến hành thì còn thuận lợi, các khoản quyết toán công trình cũng bình thường, nhưng không lâu sau thì bắt đầu khất nợ các khoản thanh toán. Cuối cùng thì công ty đầu tư ở Bắc Kinh xin phá sản, lúc này bọn họ đang khất nợ khoản nợ một năm công trình.
Công ty đầu tư từ Bắc Kinh đáp ứng, muốn xin một khoản vay lớn chỉ dùng cho việc thi công công trình. Đội công trình và nhà đầu tư ở Bắc Kinh thì không hạch toán trực tiếp với nhau, mà tài khoản của nhà đầu tư Bắc Kinh này đầu tiên phải chuyển đến tài khoản của công ty xây dựng, sau đó công ty Xây dựng sẽ tiến hành cho vay cấp vốn cho đội công trình. Sau khi khoản cho vay được thực hiện thì nhà đầu tư ở Bắc Kinh nói là đã đem khoản tiền này chuyển cho Công ty xây dựng, mà Công ty Xây dựng lại nói là không có. Bởi vậy việc này làm dẫn phát tới các cuộc cãi cọ, cuối cùng, khi nhà đầu tư ở Bắc Kinh phá sản thì Công ty Xây dựng cũng người không nhà trống, khoản nợ công trình không có ai chịu trách nhiệm cả.
Đây đúng là thủ đoạn rất vụng về điển hình cho việc khất nợ tiền lương nhân công của các công ty xây dựng, Hạ Tưởng gật gật đầu, đang định phát biểu ý kiến thì bỗng nhiên điện thoại di động vang lên, giơ máy lên thì thấy là điện thoại của Mao Tác Thiên. Hạ Tưởng trong lòng cả kinh, vội vàng lắng nghe, quả nhiên vang lên giọng nói tràn đầy lo lắng và phẫn nộ của Mao Tác Thiên:
– Lãnh đạo, Tiêu Ngũ và Vệ Tân đã xảy ra chuyện.
Cái gì?
Thái độ của Hạ Tưởng từ trước đến nay vẫn luôn trầm ổn, rất ít khi thất thố và tỏ ra bối rối, nhưng hôm nay trong nháy mắt đầu óc của hắn trở nên trống rỗng. Tiêu Ngũ là anh em từ kiếp trước của hắn, Vệ Tân là người thân mà hắn khó lòng dứt bỏ nhất, cả hai người đồng thời gặp chuyện không may, điều này giống như một mũi dao đâm vào trong trái tim của hắn, khiến sau một thoáng thất thần ngắn ngủi thì cơn lửa giận trong lòng hắn bốc cao vạn trượng.
– Có chuyện gì xảy ra?
Thanh âm của Hạ Tưởng hơi run rẩy, ngoại trừ đôi mắt thì sự khẩn trương đã được bộc lộ cả ở trong giọng nói của mình.
Mao Tác Thiên là một trong ba người anh em có thân thủ không tầm thường được Tiêu Ngũ mang từ thành phố Yến đến, hôm nay y cùng đi với Tiêu Ngũ, Vệ Tân để khảo sát thị trường. Xe của Tiêu Ngũ và Vệ Tân ở phía trước, xe của y ở phía sau, cách xa nhau một đoạn khoảng 100 mét.
Thời điểm đi ngang qua một ngã tư, đèn đỏ, Tiêu Ngũ đứng lại chờ đèn. Lúc này bên trái y là một chiếc xe trộn bê tông, trên xe này thì thùng chứa bê tông không ngừng quay để duy trì hiện tượng bê tông không đông cứng lại với nhau, biển số của xe bê tông bị bùn đất che dấu nhìn thấy không rõ lắm mà Mao Tác Thiên cũng chỉ nhìn thoáng qua, cũng không để ý. Mao Tác Thiên trước đây ở công trình xây dựng nhiều năm, biết rất nhiều xe công trình thường xuyên che lấp biển số cấp phép, vì vậy cũng không nghĩ nhiều.
Đèn xanh bật lên, xe của Tiêu Ngũ tiếp tục đi thẳng, lúc này chiếc xe chở bê tông đột nhiên ép đường rẽ phải. Đáng lẽ ra thì chiếc xe muốn rẽ phải thì phải nằm ở làn đường bên phải, thế mà chiếc xe này thì lại ở bên trái xe của Tiêu Ngũ rồi lại rẽ phải, hoàn toàn không xem các quy tắc giao thông ra gì.
Bởi vì xe của đối phương lớn, hơn nữa góc độ rẽ cũng rất xảo quyệt, không cho Tiêu Ngũ có xử lý khác đành phải phanh lại không đi để chờ. Không ngờ, lúc này chiếc xe chở bê tông sau khi đè xe của Tiêu Ngũ đứng chết dí tại một chỗ, sau đó đột nhiên cái thùng trộn bê tông đột nhiên đảo chiều quay, bê tông xi măng từ trong thùng đổ ra hết bên ngoài, hơn nữa lại nhằm vào chiếc xe của Tiêu Ngũ mà xả.
Bê tông ở bên trong nếu như trộn lẫn với các tạp chất, phụ gia tăng đông kết khác thì sau khi ra tiếp xúc với không khí trong một vài tiếng sẽ đông cứng lại. Ý đồ của đối phương rất rõ ràng, đem bê tông bao phủ toàn bộ khung cốt kim loại của chiếc xe Volvo, trong khoảng thời gian ngắn thì chiếc ô tô Volvo sẽ trở thành một trụ bê tông thật lớn, sau khi đông kết lại thì thần tiên cũng không cứu được tính mệnh của hai người trong xe.
Chắc chắn sẽ vì không có không khí mà chết.
Đây là chiêu số vô cùng ác độc, hơn nữa, còn có thể lấy sự cố giao thông để trốn tránh phần lớn trách nhiệm, thậm chí lái xe này có muốn phán án tử hình cũng không được.
Thật may là còn có Tiêu Ngũ, trong thời khắc mấu chốt đã thực hiện một quyết định vô cùng chính xác. Mắt thấy bê tông không ngừng cuồn cuộn xả xuống xe, gương trước bị che kín hết, Tiêu Ngũ vội vàng lùi xe, cũng không cần biết phía sau như thế nào, chân đạp mạnh lên chân ga, ô tô điên cuồng rú lên một tiếng, bánh xe trượt lên đường mấy vòng rồi nghe vèo một cái, ô tô nhanh chóng lùi lại về phía sau, rồi nghe ầm một tiếng, đâm ngay vào một chiếc xe việt dã ngay ở đuôi xe mình.
Chiếc xe việt dã so với Volvo thì cao lớn hơn nhiều, bị chiếc Volvo đâm một cái mạnh đến nỗi nghiêng hẳn xe, thiếu chút nữa thì bị lật. Chiếc Volvo lúc này không kiểm soát được, liên tiếp đụng thêm hai chiếc xe ở phía sau, cuối cùng khi đâm vào chiếc xe bus ở ven đường thì mới ngừng lại được.
Lúc này, xe trộn bê tông đã đem toàn bộ bê tông trên xe xả ra giữa đường, lái xe cũng không nghĩ tới việc giải quyết các hậu quả mà nhảy vội lên xe bỏ chạy.
Tiêu Ngũ may nhờ quyết định chính xác nên đã thoát, có một chiếc Mastit bởi vì bám sát ngay sau chiếc xe trộn bê tông, không kịp xử lý đã bị một bộ phận bê tông trùm kín hết xe, sau một lát bê tông đông kết lại, có thể thấy được người ngồi ở bên trong xe này không thể sống nổi.
Tuy rằng Tiêu Ngũ đã tránh được cảnh khó, nhưng thời điểm lùi về phía sau, do lực va đập quá mãnh liệt, nhất là lúc cuối cùng va chạm vào chiếc xe bus, bởi vì chiếc xe bus đang chạy nên dưới tốc độ của cả hai xe đang chạy, hai loại tốc độ tác động cùng một lúc nên lực va đập kinh người, lực va đập lúc này đã làm cho Tiêu Ngũ và Vệ Tân đều bị chấn động mà hôn mê bất tỉnh.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 8 tại nguồn: http://truyensextv1.com/quan-truong-quyen-8-full/
Hạ Tưởng tức giận, bình sinh đến giờ chưa bao giờ cơn tức giận lại mạnh mẽ đến như lúc này. Hắn lập tức chỉ đạo Mao Tác Thiên.
– Lập tức báo cho Chung Sơn và Kha Lâm, đầu tiên là khẩn trương tới hiện trường, bằng mọi khả năng bảo vệ cho Tiêu Ngũ và Vệ Tân được an toàn.
Mao Tác Thiên lập tức thực hiện theo.
Vừa lúc Lý Hồng Giang, Tôn Hiện Vĩ, Chu Hổ và Tề Á Nam cũng đang ở đây, Hạ Tưởng liền gọi cuộc điện thoại cho Tôn Hiện Vĩ:
– Hiện Vĩ, lập tức tổ chức toàn bộ lực lượng đợi mệnh lệnh, đồng thời điều thêm mấy chục người ở thành phố Yến đến ngay thành phố Lang.
Vốn Tôn Hiện Vĩ đang ngâm mình trong trung tâm xông hơi, đang cùng với một cô em tán tỉnh nhau. Vừa nghe thấy có việc lớn xảy ra với Tiêu Ngũ, y lập tức giận dữ:
– Mẹ nó, dám động đến người anh em Tiêu Ngũ của tao, ông mày phải giết chết nó.
Lúc này lập tức y đứng dậy, gọi ngay cho Lý Hồng Giang, Tề Á Nam và Chu Hổ, yêu cầu toàn bộ mọi người cùng hành đồng, tập hợp tinh binh mãnh tướng, lập tức đến thành phố Lang để trợ giúp.
Lý Hồng Giang giận dữ, gọi ngay một cuộc điện thoại tới thành phố Yến, yêu cầu tổ chức ngay 20 người tới thành phố Lang. Chu Hổ thì lại nổi giận lôi đình, yêu cầu các lực lượng Bất động sản Giang Sơn hiện có, tới ngay thành phố Lang ngay lập tức. Tề Á Nam và Lý Thấm thì còn hơi có chút lý trí, ngoại trừ việc điều binh khiển tướng ra thì hai người khẩn cấp chuẩn bị trù bị 5 triệu tiền mặt, đảm bảo có thể lấy bất cứ lúc nào.
Trong khoảng thời gian ngắn, từ thành phố Lang đến thành phố Yến, một không khí khẩn trương bao trùm, tiếng liên lạc không ngớt.
Sau khi Hạ Tưởng điều động lực lượng các thành viên tổ chức của mình xong thì mới nhớ bây giờ hắn còn phải giải quyết vấn đề tiền lương của công nhân tại hiện trường. Vì vậy, hắn liền nói với Nhạn Vĩnh Lương:
– Vĩnh Lương, tôi là Hạ Tưởng, Phó thị trưởng thường trực thành phố Lang. Nếu anh tin lời tôi, hiện tại anh cứ để mọi người về trước đi, trong vòng nửa tháng nhất định sẽ được giải quyết, trước khi Tết đến, nhất định sẽ đảm bảo các anh em công nhân có tiền về nhà.
Nhạn Vĩnh Lương khi nhìn thấy Hạ Tưởng lúc vừa rồi phát ra một loạt mệnh lệnh thì đã biết người đang đứng trước mặt không phải là người bình thường, vừa nghe được giới thiệu đây là Phó thị trưởng thường trực thì y còn có chút không tin, y còn hỏi thêm:
– Phó thị trưởng Hạ nói chuyện có giữ lời không vậy?
Hạ Tưởng khẳng khái nói:
– Anh có thể gọi điện thoại tới thành phố Yến, tùy tiện hỏi bất cứ người quen nào làm bên công trường, hỏi bọn họ một câu xem năm đó Hạ Tưởng làm ở quận Hạ Mã đã lần nào nói dối với anh em công nhân chưa?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |