Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Quyền – Sắc » Phần 96

Quyền - Sắc - Dịch giả Meode


Update Phần 116

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 96

Lúc này theo Thôi Chân hiểu ý Hạ Gia Nông muốn gì, liền ngồi xổm xuống sàn nhà, khi cây dương vật đối diện với khuôn mặt của nàng, một bàn tay của ông nắm chặt lấy dương vật mình, một tay nắm tên đầu của Thôi Chân ghì xuống, lập tức đem cây dương vật cắm vào trong miệng Thôi Chân!

– Um… um…

Khoan miệng Thôi Chân bị dương vật chen vào, tại trong cổ họng phát ra um um tiếng kêu! Hạ Gia Nông động đậy cái mông thở phì phò nói:

– Dùng miệng mút đi…

Thôi Chân nghe lời dùng miệng bú mút dương vật của ông, nàng dùng tay tự mình chỉnh lại dương vật ngay ngắn, một chút sau cây dương vật của Hạ Gia Nông đã hoàn toàn cứng rắn, đầu khấc dương vật đã đâm vào đến trong cổ họng nàng!

Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: http://truyensextv1.com/quyen-sac/

Dương vật của Hạ Gia Nông lúc này đã quật khởi, cuối cùng Thôi Chân cũng thấy đã đến lúc, nàng ngồi lên trên hông của hông của Hạ Gia Nông, một tay vịn chặt dương vật của ông, nhắm ngay miệng âm đạo của mình chầm chậm ngồi xuống, dương vật theo cử động của nàng, từ từ đi vào trong âm đạo, rốt cục hoàn toàn toàn bộ dương vật tiềm nhập vào trong trong cơ thể nàng!

– Ừm…

Thôi Chân hơi rên rỉ một tiếng bắt đầu hoạt động cái mông, hạ thân của Hạ Gia Nông cũng theo từ thế Thôi Chân ngồi xuống, bắt đầu hẩy hướng lên trên…

Thôi Chân đem hai cánh tay cuốn lấy trên cổ của Hạ Gia Nông, cả thân dính sát vào nhau tại trước ngực của ông, một đôi bầu vú đầy đặn đè ép tại trên bộ ngực của Hạ Gia Nông, cứ như vậy hai người động đậy thân thể, Thôi Chân cứ để nguyên như vậy, động tác hoạt động biên độ rất nhỏ, vì mỗi lần nàng nhấp mạnh thì dương vật lại tuột ra, phải nắm lấy bỏ vào âm đạo lại, cứ như vậy vài lần đã làm cho Thôi Chân mất hứng, làm động tác nhỏ thì không có cảm giác, hơi mạnh một chút thì dương vật đã tuột ra, Hạ Gia Nông tuổi tác cao, một là độ cứng không đủ, hai là chiều dài hơi thiếu, hai người cứ nhẹ nhàng như vậy ma sát một hồi.

Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: http://truyensextv1.com/quyen-sac/

Thôi Chân mất hứng, Hạ Gia Nông thì gấp, gấp đến độ đầu đầy mồ hôi…

– A… thật thoải mái… ra… a…

Dù sao cả người Thôi Chân cũng run run khi cảm nhận được tinh dịch nóng bỏng của dương vật Hạ Gia Nông đã xuất bắn sâu vào trong âm đạo mình, ông ôm chặt lấy Thôi Chân thở hồng hộc…

Hạ Gia Nông thật vất vả miễn cưỡng cũng giải quyết được vấn đề sinh lý của mình.

Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: http://truyensextv1.com/quyen-sac/

Lầu dưới Chu Thông chờ đợi đã bắt đầu nôn nóng, hắn hận không thể xông lên phá cửa để xem chuyện gì đang xảy ra, nhưng sau khi cẩn thận suy nghĩ, thấy mình lo lắng chuyện không đâu, cha chồng cùng với con dâu cho dù có làm cái gì ám muội đi nữa thì cũng đâu có quan hệ gì đến với mình.

Một người muốn chơi, một người muốn bị chơi…

Chỉ là đáng tiếc cho Thôi Chân điều kiện tốt như vậy, tựa như một bức tranh phong cảnh duyên dáng rơi xuống tay một tên ăn mày, tránh không được vận mệnh bị tàn phá.

Đối với Thôi Chân mà nói, bây giờ chỉ còn là lịch trình khuất nhục, chứ không còn có cảm giác gì khác nữa…

Chu Thông thì có cảm giác tựa hồ mỗi lần tới đều cũng không có gì là trọng yếu, thời gian chủ yếu tựa hồ chỉ để cho bí thư và Thôi Chân lên lầu, còn hắn thì ngây ngô cùng đi theo, như một thằng ngu vậy…

Bạn đang đọc truyện Quyền – Sắc tại nguồn: http://truyensextv1.com/quyen-sac/

Sau khi mọi sự xong xuôi, lúc lên xe, Thôi Chân cũng không muốn giải thích với Chu Thông điều gì, mệt mỏi nằm ở ghế sau xe của Chu Thông.

Chu Thông khởi động xe hơi, dọc theo quốc lộ chạy chậm rãi, lơ đãng tại kính chiếu hậu xe thì nhìn thấy Thôi Chân đôi mắt đẩm lệ.

Một đường chạy, Thôi Chân vẫn duy trì trầm mặc, có lẽ là bởi vì nàng vẫn đang đắm chìm trong nỗi bi ai, nhìn bên ngoài thì thấy đèn đường buổi tối đã rực sáng lên, nàng rốt cục nhẹ giọng thở dài lẩm bẩm nói:

– Chỉ là giấc mơ thôi mà…

Chu Thông không rõ ràng cho lắm, lại không tiện hỏi kỹ, đên cũng đã khuya lắm rồi, Trịnh Phi Yến vẫn không có gọi lại điện thoại, hắn chợt hỏi một câu không liên quan gì nhau:

– Đi về khách sạn hay là đến nơi ở của chị?

Câu hỏi này có chút mập mờ.

Thôi Chân trừng hắn liếc mắt một cái:

– Đi về nhà của chị ngủ, sợ chị ăn thịt em?

Dưới sự dưới sự chỉ dẫn Thôi Chân, Chu Thông lái xe đến cư xá của sở tài chánh.

Đi vào gian nhà Thôi Chân trong cư xá, Chu Thông quan sát chung quanh, vào trong phòng ngủ sạch sẽ, một cái giường lớn, nhưng rất rộng, thừa cho hai người ngủ.

Sắp xếp tắm rửa xong, Thôi Chân sớm nằm tận cùng bên trong cái giường, Chu Thông nằm xuống bên ngoài, nhìn thấy thân thể mềm mại lả lướt Thôi Chân, với cái mông ngọc đầy đặn, chỉ đành nuốt nước miếng một cái, có đôi khi hương diễm không đúng lúc cũng sẽ là một tội lỗi, Chu Thông thu hồi ý niệm xấu xa hạ lưu trong đầu, đối mặt với Thôi Chân trước mắt, Chu Thông trong đầu chậm chạp không thể đi vào giấc ngủ, hắn đơn giản mở hai mắt ra, qua ánh đèn ngủ lẳng lặng thưởng thức hình dáng Thôi Chân phập phồng, cảm giác trong thân thể có một bộ phận bắt đầu không tự chủ nảy mầm, hắn thở dài, xem ra lại là một đêm không ngủ.

Nửa đêm, Thôi Chân bỗng nhiên phát ra tiếng thét chói tai hoảng sợ, sau đó là thấp giọng khóc nức nở, Chu Thông mở hai mắt ra, rót cho nàng ly nước nóng, vỗ nhẹ trên đầu vai của nàng, Thôi Chân người đầy mồ hôi ngồi bật dậy, mặt như hoa đào gặp mưa, trong suốt hai hàng nước mắt, nàng nắm lấy cánh tay của Chu Thông:

– Chị sợ…
– Không có việc gì, tất cả đều đã trôi qua, em đang ở bên cạnh chị!

Chu Thông đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, thừa dịp vươn cánh tay muốn ôm Thôi Chân vào lòng, Thôi Chân cũng rất bất ngờ dùng một tay đẩy hắn ra, Chu Thông không có chuẩn bị, nghiêng người té xuống giường, trong tay ly nước nóng cũng nghiêng đổ trong người, nóng quá hắn hét thảm một tiếng.

Thôi Chân nhìn thấy bộ dáng chật vật của hắn không khỏi mỉm cười.

– Chị có tật xấu vậy sao?

Chu Thông tức giận nói.

– Ai cho em bụng dạ khó lường, lợi dụng cơ hội ôm chị?

Chu Thông tự biết đuối lý, ngượng ngùng đứng lên, cầm lên ly nước đặt thật mạnh đặt ở cái bàn đầu giường:

– Hừ… chó cắn Lã Động Tân, không thấy được lòng tốt của người…



( “Cẩu giảo Lã Động Tân, bất thức hảo nhân tâm”, có nghĩa là chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng tốt của người, đây không chỉ là một điển cố thú vị, mà còn hàm ẩn ý nghĩa sâu xa.

Trong truyện Bát Tiên Bồng Lai kể rằng, có một người đọc sách tên là Lã Động Tân, vì 2 lần tham gia kỳ thi khoa cử (kỳ thi mối năm tổ chức một lần) đều không đỗ, từ đó về sau, không còn thấy ông đọc sách, mà chỉ dựa vào gia sản tổ tiên để lại, du sơn ngoạn thủy kết bạn bốn phương, sống mỗi ngày tiêu diêu tự tại.

Chuyện xưa kể rằng: Trước khi Lã Động Tân thành tiên, có một người bạn tâm giao đồng hương tên là Cẩu Diễu, cha mẹ của anh ta đều đã qua đời, gia cảnh rất nghèo khó. Lã Động Tân đồng cảm với người bạn này, liền cùng anh ta kết bái làm huynh đệ. Hơn nữa, còn mời anh ta đến ở tại nhà mình, động viên anh ta chịu khó học hành, tương lai mới có ngày mở mày mở mặt.

Một ngày nọ, nhà Lã Động Tân có một vị khách họ Lâm đến chơi, thấy Cẩu Diễu thanh tuấn nho nhã, lại chăm chỉ đọc sách, bèn nói với Lã Động Tân: “Lã tiên sinh, tôi muốn gả ngu muội của tôi cho Cẩu Diễu, ông thấy thế nào?”.

Lã Động Tân nghe vậy, sợ Cẩu Diễu bỏ lỡ tiền đồ, liền vội vàng từ chối, nhưng Cẩu Diễu lại ra chiều đồng ý mối hôn sự này.

Lã Động Tân nói: “Tiểu thư nhà họ Lâm vốn xinh đẹp đức hạnh, hiền đệ nếu chủ ý đã định, ta cũng không ngăn trở, chỉ là sau khi thành thân, ta muốn ngủ cùng tân nương tử (cô dâu) ba đêm đầu”.

Cẩu Diễu nghe xong không khỏi sửng sốt, nhưng vẫn cắn răng đồng ý. Buổi tối ngày Cẩu Diễu thành thân, trong động phòng, tân nương với khăn hồng che mặt, ngồi dựa lưng vào giường. Lúc này, Lã Động Tiên xông thẳng vào phòng, chẳng nói chẳng rằng, cứ ngồi ở bàn dưới ánh đèn, mải mê đọc sách. Lâm tiểu thư đợi đến nửa đêm, đành phải nằm ngủ một mình. Đến sáng tỉnh dậy, thì không thấy tân lang đâu. Cứ liên tiếp 3 đêm đều như vậy.

Trải qua 3 ngày vô cùng ức chế, Cẩu Diễu mới được vào động phòng, thấy nương tử đang buồn bã khóc lóc, liền bước đến nhận lỗi. Lâm tiểu thư vẫn cứ cúi đầu khóc nói: “Lang quân, vì sao 3 đêm qua lại không lên giường đi ngủ, chỉ đọc sách dưới đèn, mãi đến tối mới đến, sáng lại đi sớm?”.

Sau khi nghe tân nương trách móc, Cẩu Diễu trợn mắt há hốc mồm, đến nửa ngày, anh mới tỉnh ngộ, dẫm mạnh hai chân, ngửa mặt cười to: “Thì ra là ca ca sợ ta ham vui, lại quên đọc sách, đã dùng cách này để khích lệ ta. Ca ca thật dụng tâm, có thể nói là quá “nhẫn tâm” rồi!”.

Lâm tiểu thư nghe Cẩu Diễu nói như vậy thì thấy vô cùng khó hiểu, đợi Cẩu Diễu nói rõ xong, hai vợ chồng cảm động nói: “Ơn này của Lã huynh, tương lai chúng ta nhất định phải báo đáp!”.

Vài năm sau, Cẩu Diễu quả nhiên thi đỗ bảng vàng được đề bạt làm đại quan, hai vợ chồng đến nhà Lã Động Tân xúc động từ biệt để lên đường đi nhận chức.

Nhoáng một cái đã 8 năm trôi qua, mùa hè năm đó, Lã gia không may bị cháy lớn, gia sản trong nháy mắt hóa thành đống tro bụi. Lã Động Tân đành phải dựng một căn nhà tranh, để cho vợ con tạm tránh mưa tránh gió.

Sau đó, hai vợ chồng bàn bạc, quyết định đi tìm Cẩu Diễu nhờ giúp đỡ. Trải qua quãng đường vất vả cực khổ, cuối cùng Lã Động Tân cũng tìm được Cẩu Diễu. Tuy nhiên, Cẩu Diễu khi nghe chuyện nhà Lã Động Tân gặp nạn thì tỏ vẻ thông cảm, nhưng lại không đề cập đến chuyện giúp đỡ, một chút tiền cũng không đưa cho Lã Động Tân.

Hơn một tháng trôi qua, Lã Động Tân nghĩ rằng Cẩu Diễu hẳn là đã vong ân bội nghĩa, nên một mạch trở về nhà.

Lã Động Tân vừa về đến nhà thì bất ngờ thấy một ngôi nhà mới. Không tin vào mắt mình, ông tiến vào bên trong nhà, thấy hai bên cửa lớn dán giấy trắng, giống như là trong nhà có người chết. Quá kinh ngạc, ông vội vàng bước vào, nhìn thấy giữa nhà có một cỗ quan tài, vợ con mình mặc áo tang, đang gào khóc thảm thiết.

Lã Động Tân gọi vợ một tiếng. Người vợ quay đầu ra nhìn, liền run rẩy kêu lên: “Chàng, chàng là người hay là ma?”. Lã Động Tân càng cảm thấy lạ lùng, ông hỏi: “Nương tử, ta khỏe mạnh trở về, làm sao là ma được đây?”. Người vợ nhìn một lúc, mới nhận ra đúng là Lã Động Tân, nói: “Đúng là dọa tôi sợ đến chết!”.

Nguyên là, sau khi lã Động Tân rời đi không lâu, thì có người đến dựng giúp cái nhà, xây hẳn một ngôi nhà mới. Giữa trưa hôm trước, lại có nhóm người đến mang theo một cỗ quan tài, bọn họ nói: Lã Đông Tân khi đang ở nhà Cẩu Diễu thì bị bệnh chết.

Lã Động Tân nghe xong, biết là Cẩu Diễn bày trò đùa mình. Ông lại gần quan tài, cầm cái búa lớn bổ quan tài làm đôi, chỉ thấy bên trong tất cả đều là kim ngân châu báu, bên trên còn có một phong thư, viết: “Cẩu Diễu không phải là phụ lòng huynh, xin tặng huynh số kim ngân này và một căn nhà. Huynh khiến thê tử ta giữ phòng trống, ta khiến thê tử huynh khóc đoạn trường”.

Từ đó trở đi, hai nhà Lã Động Tân và Cẩu Diễu càng thêm thân thiết. Từ câu chuyện này, người ta mới có câu rằng: “Cẩu Diễu Lã Động Tân, bất thức hảo nhân tâm. Bởi vì “Cẩu Diễu” (苟杳) và “Cẩu giảo” (狗咬) đồng âm, truyền tới truyền lui mới trở thành “Cẩu giảo Lã Động Tân, bất thức hảo nhân tâm” (Chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng tốt của người), là một câu thành ngữ trong nhân gian. )

Thôi Chân ngưng cười, nhưng có cảm giác bàng quang của mình đã căng nước, nói:

– Chị đi vệ sinh…

Nói xong mang đôi dép lê vào buồng vệ sinh.

Không bao lâu, từ bên trong truyền đến tiếng động nước tiểu róc rách, Chu Thông nghe được huyết mạch sôi sục, đừng có như vậy câu dẫn người ta chứ…

Thôi Chân lúc đi ra hiển nhiên nàng cũng ý thức được Chu Thông nghe được động tĩnh không nên nghe rồi.

Nhìn Chu Thông với khuôn mặt nham nhở như thế nào, Thôi Chân mắng thầm tiểu tử này cũng ghê tởm thật.

Lần này đến phiên Thôi Chân không ngủ được, nàng đành giải sầu sự cô đơn bằng cách cùng Chu Thông nói chuyện:

– Này! Giờ thì làm sao chị ngủ cũng không được, hay là em giúp chị trò chuyện một lát đi…

Chu Thông cũng đang buồn bực, hắn dụng tâm kín đáo nhắc nhở:

– Thật ra cách giải sầu sự cô đơn không chỉ là nói chuyện, chúng ta có thể thử bằng cách khác vui thú hơn nhiều.
– Hừ… hừ… đừng để cho chị khinh bỉ nhân phẩm của em đấy!
– Hì… cho tới bây giờ em cũng không sợ người khác khinh bỉ nhân phẩm của em đâu, em chỉ sợ người khác khinh bỉ cơ thể của em mà thôi.

Thôi Chân thở dài:

– Chịu không nổi em, lưu manh là căn bệnh của em sao?
– Không nói đến chuyện này nữa, để em kể cho chị nghe một chuyện thú vị ở trên trấn của em…
– Chuyện thú vị à?

Chu Thông gãi đầu nói:

– Ở trấn Tân Thôn có một trò xấu trêu chọc cô dâu chú rể, vào lúc cô dâu chú rể động phòng, luôn luôn có một đám người chui trước vào dưới giường nghe lén.

Thôi Chân đoán được hắn sẽ kể chuyện bậy bạ, liền bịt lỗ tai nói:

– Chị không muốn nghe!

Chu Thông cũng không có để ý tới nàng, vẫn tiếp tục nói:

– Một ngày nọ có một đôi vợ chồng mới cưới vào động phòng, đầu tiên là bọn họ quan sát ở dưới giường, đem đám người nhao nháo núp ở dưới đuổi ra bên ngoài, lúc này đôi vợ chồng này mới yên tâm bắt đầu… chuyện kia…

Thôi Chân đỏ mặt dù bịt lấy lỗ tai, nhưng vẫn nghe rành mạch.

– Ai ngờ đâu sâu bên trong gầm giường vẫn còn ẩn nấp 1 người, thằng nhãi này trấn định rất tốt, vô luận đôi vợ chồng kia ở trên giường rên rỉ thì thào la to như thế nào, hắn cũng không lên tiếng, đến khi gió êm sóng lặng, đôi vợ chồng son đã ngủ rồi, thằng nhãi này đoán chừng không còn có việc gì để nghe nữa rồi, bất chợt lúc này cô dâu kia thức dậy nũng nịu nói:
– Chồng ơi… em muốn…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Thông tin truyện
Tên truyện Quyền - Sắc
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Làm tình với đồng nghiệp, Truyện sex ngoại tình
Tình trạng Update Phần 116
Ngày cập nhật 21/06/2022 11:36 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân