“Đã bảo được hay không là tùy vào khả năng của bạn mà.”
“Nhưng mà mày bạn của mày. Mày phải có trách nhiệm chứ.”
“Thôi thôi được là tui sai. Để khi nào về tui bù cho bạn. Được chưa.”
“Bù như thế nào? Làm vợ tui hay sao.”
“Nghĩ hay quá… Thôi tui làm đây.”
“Bye bye…”
Tốn bao nhiêu công sức nhắn tin tán tỉnh vậy mà người ta không chịu gặp mặt mình, Phương cũng chẳng mặt dày tới mức muốn gặp người ta cho bằng được.
Thế là một người lại bị nó cho vào danh sách đen, chỉ là ít nhắn tin qua lại thôi chứ không hẳn là chặn. Nếu chặn còn mặt mũi nào gặp Duyên nữa.
Hạnh vẫn đang làm luận văn báo cáo thạc sĩ, cô nàng dành nhiều thời gian để có thể hoàn thành sớm nhất. Phương cũng không làm phiền nàng, thỉnh thoảng mua đồ ăn nước uống sang bồi bổ cho cô mà thôi. Đổi lại Hạnh không những được bồi bổ mà nàng còn được Phương giải tỏa sinh lý.
Mấy ngày nay Hạnh vô cùng thoải mái sau khi được Phương tươi tắn đều đặn. Tâm sinh lý được thoải mái nên năng suất hoạt động của nàng được tăng cao. Hằng ngày vẫn khoe với Phương những chỗ đã hoàn thành, đến nay đã xong chín trên mười chỉ còn vài mục là sẽ xong.
Bên Quyên cũng vậy thấy Hạnh xong bài sớm hơn cũng làm cô không thoải mái. Với một người có tính cách hiếu thắng như Quyên không thể nào chậm trễ hơn người khác được.
Phương cũng không thể bên trọng bên khinh được, những ngày nó rảnh đều đèo Quyên ra quán café để giúp nàng hoàn thành nhanh nhất có thể.
Bài của nó đã xong trong tuần rồi nên thời gian khá trống trải, thỉnh thoảng nó hẹn với cả Vi ra ngoài vui chơi cả đêm. Nhưng mấy ngày nay không hiểu sao thấy Vi nồng nhiệt với nó hơn những lúc trước. Lại còn thể hiện tình cảm ra mặt làm nó khá khó xử.
Đến chiều nó lại đèo My lên thành phố lại, nó ở nhà cũng chẳng làm gì. Rảnh rỗi đi ra vườn thăm mấy cái cây nó trồng hồi vài năm trước, đến nay vẫn chưa đủ tuổi kết trái.
“Lấy ít trái cây lên phòng ăn đi.” Phương chuẩn bị sẵn một túi xách trái cây treo trên xe, khi đưa My về ktx liền lấy ra đưa cho nàng.
“Cảm ơn…” My không khách sáo với nó, nhận lấy túi trái cây sau đó bước thẳng vào bên trong.
Nó chạy xe về nhà cậu năm rồi mang túi đồ bánh trái và một số khô để trong nhà bếp.
“Đâu hết rồi nhỉ…” Nó liếc ngang liếc dọc chẳng thấy ai cả. Thế là nó lên phòng dọn dẹp một chút, rồi nó ra ban công chăm sóc mấy cái cây kiểng. Mấy ngày nay nắng nóng quá làm đám cây sống không bằng chết.
Đang chăm sóc cây cảnh thì bên dưới cổng xuất hiện một anh ship đồ tới. Nó ngó nghiêng một hồi thấy anh ta cũng đang ngó vào trong nhà, thế là nó liền bước xuống hỏi.
“Anh ship đồ cho ai?”
“Đơn hàng của Ngọc Nhi, số tiền là ba trăm nghìn.” Anh shipper đưa cho Phương gói hàng, một chiếc túi đen bên trong chắc là quần áo gì đó.
Phương sau khi xác nhận số điện thoại và tên đúng thì trả tiền ship sau đó lấy gói hàng mang vào nhà.
“Con bé này đâu rồi không biết.” Phương thầm nói, rõ ràng là dép nó còn ở trong nhà mà đâu có đi đâu đâu.
“Nhi ơi có hàng ship tới nè…” Nó lớn tiếng gọi.
“Anh Phương mang vô đây giúp em.” Nhi trong phòng nói vọng ra bên ngoài.
Thì ra là Nhi nãy giờ đang ở trong phòng, hèn chi Phương ngó tới ngó lui không thấy con bé ở đâu.
Phương cầm gói hàng bước lại gần cửa, thấy cửa đã mở sẵn thế là nó đẩy cửa bước vào.
“Tập thể dục nữa cơ à…”
Vừa mở cửa phòng, âm thanh chạy bộ vang lên khắp phòng. Chắc có lẽ cánh cửa đóng chặt nên Phương không nghe thấy được.
“Tập chứ… Em béo lên rồi nè.” Nhi vừa chạy trên máy chạy bộ, tay lau mồ hôi đầm đìa trên trán rồi nói.
“Ừ… Có người ship đồ cho em nè.” Phương cầm gói hàng đặt trên bàn.
“À vậy hả… Xem giùm em đồ gì á.” Nhi vẫn miệt mài trên máy chạy bộ.
“Quần áo gì á…” Phương nhìn dòng ghi chú thì để là quần áo, nhưng không ghi rõ là quần áo gì.
“Đâu để em xem.” Nhi chầm chậm rồi dừng lại, bước xuống máy chạy bộ rồi đi lại gần Phương.
Mồ hôi trên trán lấm tấm từng hạt lớn, trên cổ cũng vô số hạt mồ hôi chảy thành dòng rơi xuống khe rãnh giữa ngực.
Nhi mặc bộ đồ thể thao bó sát người nhưng bộ ngực nhô ra vẫn tạo thành một khe sâu hun hút. Bên dưới chiếc quần ngắn nửa đùi phô ra cặp đùi đầy thịt trắng trẻo của nàng.
“À đồ thể thao. Để em thay ra thử mới được, anh ngồi đây đợi em chút.” Nhi cầm gói hàng sau đó bước vào phòng tắm để thay đồ.
Loay hoay một lát thì cô nàng cũng bước ra, bộ đồ thể thao bằng thun co dãn. Ở trên ôm sát bầu ngực nặng trĩu của nàng, chiếc quần khá ngắn hơn nữa Nhi lại kéo cao lên trên, mỗi bước đi như phảng phất vùng tam giác thần bí.
“Bộ này được không?” Nhi quay người qua lại cho Phương xem. Dáng vóc Nhi không tệ, chỉ có cái là khá mũm mĩm. Nhưng tổng quan vẫn rất xinh xắn.
“Được… Nhưng mà…” Phương nuốt một ngụm nước bọt, sau đó ngập ngừng. Bởi vì bên trên chiếc áo bó sát dường như không có bảo hộ lên thấp thoáng hai núm vú như muốn nhô ra bên ngoài. Nhi vẫn không hề hay biết chuyện đó, vẫn uốn éo trước mắt Phương.
“Mau vào thay đồ đi.” Phương nhắc nhở, sau đó quay ra bước lên phòng.
Nhi khóe miệng hơi nhếch lên: “Nhìn lén người ta hoài mà còn làm bộ.” Sau đó vui vẻ bước lên máy chạy bộ tiếp tục tập thể dục.
Chiếc áo bó sát bầu ngực thành một cục tròn mỗi khi Nhi chạy thì nó lại tưng lên tưng xuống.
… Bạn đang đọc truyện Sinh viên tại nguồn: http://truyensextv1.com/sinh-vien/
“Anh Phương xuống ăn cơm.”
Âm thanh Nhi gọi vang vọng cả căn nhà, Phương đang mắt nhắm mắt mở giật bắn mình khi nghe Nhi gọi.
“Ủa nhà đi đâu hết rồi?” Phương bước xuống nhà bếp thì chỉ có mình Nhi đang loay hoay liền hỏi.
“Đi ngoại hết rồi á. Nay em bị bỏ lại ở nhà.” Nhi liếc mắt nhìn Phương, sau đó khẽ nói.
“Ủa rồi sao em không đi?” Phương hỏi tiếp.
“Sao anh hay ủa quá à. Em đi rồi ai nấu cơm cho anh ăn.” Nhi bĩu môi nói đùa, thật ra là Nhi ở lại trông tiệm buổi sáng, đến trưa đóng cửa mới về nhà. Với lại Nhi cũng lười đi về ngoại, mỗi lần về bên đó chẳng có gì vui.
“Haha… Chứ không phải lười đi hả?” Phương như đi gót trong bụng Nhi, lại nói.
“Kệ em…” Nhi hất mặt lên nói, hôm nay nàng mặc chiếc áo thun trắng mỏng dính trên người, tựa lên vai chỉ là hai sợi vải mỏng mang có thể tụt xuống bất kỳ lúc nào. Bên dưới Nhi cũng diện một chiếc quần thun tương tự.
Phương vừa bước xuống đã bắt gặp cặp ngực Nhi đang đung đưa trong đó, cố nén cảm xúc nó bình tĩnh ngồi xuống bàn ăn.
Nhi lại liên tục uốn éo làm cặp ngực run rẩy, mỗi lần như vậy Phương như muốn chảy máu cam. Tuy tiếp xúc nhiều với mấy cái thứ này nhưng bị kích thích như thế thì nó vẫn không thể nhịn được.
Liên tục bắt gặp cặp mắt nóng bỏng của Phương, Nhi âm thầm cười trong bụng.
“Ăn cơm đi…” Phương dọn ra bát dĩa, sau đó bới cơm ra bàn rồi lại nói.
“Dạ…” Nhi ngoan ngoãn ngồi lên bàn, hôm nay cô nàng nấu chỉ ba nón nên rất gọn. Ăn một chút là đã xong, Phương dọn dẹp chén vừa ăn xong lại bồn nước rửa.
Nhi dọn thức ăn thừa mang đi đổ, ánh mắt nàng vô cùng nóng bỏng nhìn về phía Phương đang đứng rửa chén.
“Anh Phương…”
“Hả… Chuyện gì…”
“Anh… đã no chưa…”
“Rồi…”
Thấy Nhi đang tiến lại áp sát mình, một cảm giác hơi sai sai khiến nó chợt nhích sang một bên.
“Anh… ăn em đi…”
Nói xong câu đó, Nhi nhanh chóng luồn vào bên trong hai tay Phương vòng tay ôm chặt lấy eo nó rồi đặt vào bờ môi một nụ hôn mãnh liệt.
“Chụt… Chụt…”
Nhi chủ động tách hai hàm răng Phương ra sau đó đưa lưỡi mình vào miệng Phương. Nhi liên tục tìm cách cuốn lấy chiếc lưỡi đang trốn tránh kia.
Phương bỏ tay ra khỏi bồn nước, đẩy Nhi ra ngoài sau đó vội nói:
“Không được…” lý trí nó mách bảo chuyện này không thể xảy ra được.
“Sao mà không được… Anh không phải luôn nhìn vào ngực em sao… Xem nó cứng như thế này rồi nè…”
Nhi lên tiếng đáp trả, bàn tay cô nàng nhanh chóng tìm tới khúc thịt của nó đang căng cứng nằm trong quần kia. Bàn tay nhỏ bé của Nhi nắm lấy nó rồi khẽ miết lên miết xuống.
“Em…”
Phương hết cách, Nhi đã chủ động như vậy rồi…
“Ưm…”
Nó ôm lấy đầu Nhi kéo ra sau làm Nhi ngửa mặt ra, nó chủ động hôn vào môi Nhi.
Bên dưới cánh tay Nhi vẫn đang ma sát khúc thịt nóng hổi của nó liên tục, bàn tay nhỏ bé mềm mại của Nhi cách hai lớp vải nó vẫn cảm nhận được.
“Chuyện này…” Phương tách môi Nhi ra, một dòng nước dãi nối liền hai cánh môi rơi xuống.
“Không nói cho ai biết…” Không để Phương nói hết câu, Nhi nhanh chóng tiếp lời. Nói xong khóe miệng nàng cong lên vô cùng vui vẻ, Nhi ngồi xuống kéo chiếc quần Phương xuống khỏi đầu gối.
Khúc thịt căng cứng kia được giải thoát chĩa thẳng ra trước mặt Nhi làm ánh mắt nàng như tỏa sáng.
“To quá…” Nhi vô cùng cảm thán, nhìn đầu rùa đang căng tròn kia cổ họng nàng chợt khô khốc.
Một tay nắm lên khúc thịt, Nhi đưa mắt nhìn qua kia thì nhận thấy bàn tay nàng không thể nắm trọn khúc thịt của Phương làm miệng nàng một lần nữa mở to.
“Chụt… chụt… chụt…”
Không thể nhịn được nữa, Nhi lao vào mút chặt dương vật nóng hổi của Phương vô cùng điêu luyện.
“Ưm… Hừ… hừ…” Phương cả người run lên bần bật, Nhi quả thật rất rành BJ.
Bàn tay nhỏ bé đầy thịt của nàng nắm chặt trên đầu tuốt xuống làm lộ ra đầu khấc đỏ hỏn căng mọng. Đôi môi mềm mại của Nhi đặt lên đầu rùa hôn nhẹ sau đó ngậm cả khúc thịt vào cổ họng.
Đầu lưỡi nhám của Nhi liên tục chà xát lên đầu khấc, thỉnh thoảng còn xoắn vào trong lỗ tiểu làm Phương cắn răng chịu đựng. Nó không ngờ Nhi lại điêu luyện và dâm đến mức độ này, hơn nữa Nhi chỉ vừa qua mười tám tuổi.
Phương cả người cong lại tựa vào thành bồn rửa chén, một tay nắm lấy đầu Nhi làm điểm tự rồi từ từ nhấp vào khuôn miệng của Nhi.
“Chụt… ọc… ọc… Chụt chụt… Óc… ọc…”
Nhi vô cùng hợp tác, mỗi lần ra vào đều mút chặt lấy dương vật để cảm nhận từng đường gân nổi trên đó. Bàn tay nhỏ bé của nàng lại theo nhịp ra vào nhịp nhàng vô cùng.
“Ọc… ọc… ọc… Hít… hà…”
Phương nắc thêm mấy cái vào sâu cổ họng Nhi sau đó thả đầu cô nàng ra. Nhi vẻ mặt sướng khoái thở dốc, khúc thịt to lớn làm nàng như muốn ngạt thở nhưng lại vô cùng kích thích.
Kéo Nhi đứng lên, nó hôn mạnh vào đôi môi đỏ rực của Nhi sau đó đặt nàng lên thành bồn, hay tay chống lên đó đưa mông ra ngoài.
Phương vé chiếc áo của nàng lên trên ngực, kéo chiếc quần ngắn xuống ngang đầu gối. Một dòng nước thấm ướt cả chiếc quần tạo thành một sợi dây trắng tinh.
“Hư quá… Chát chát…” Phương vỗ mạnh lên bờ mông đầy thịt của Nhi, lớn giọng quát.
“Ưm… Mau đánh em đi…” Nhi rung rung cặp mông, giọng điệu rên rỉ.
Phương vỗ thêm mấy cái làm bờ mông núng nính của Nhi đỏ rực, sau đó úp mặt vào âm đạo của Nhi mà bú mút mạnh.
“Ư… ư… ư…”
Nhi quằn người cong mông lên đưa hai mép thịt ra sau cho Phương hưởng thụ, bên dưới của Nhi được cạo sạch sẽ vô cùng mịn màng. Hai mép thịt to lớn nhô ra khép lại che giấu khe rãnh hồng hào bên trong.
Phương tách hai mép thịt múp míp của Nhi ra rồi lại úp mặt vào một lần nữa.
“Húp… Húp…”
“Ứ… ứ… ư… ư… ư… ư… Ngứa… a… a… a…”
Nhi nằm cả người xuống bếp, mông nàng vểnh ra đón nhận cái lưỡi Phương đang chui vào bên trong âm đạo.
Từng dòng dâm thủy chảy ra được Phương húp sạch sẽ. Được Nhi chăm sóc kỹ lưỡng nên không một chút mùi lạ, làm Phương đắm chìm vào chiếc hang động thiên thai của Nhi.
Vừa mềm mại vừa sạch sẽ, màu sắc vô cùng bắt mắt giống như da của trẻ em. Vừa nhìn đã muốn đút mạnh vào nắc tới tấp.
“Em ngứa quá… Anh Phương… Mau đút vào đi anh… ứ… ư… ư…”
Phương bú mút thêm một chút nữa, quả thực âm đạo của Nhi vô cùng sạch sẽ làm nó muốn úp mặt vào đó mãi.
“Chát… Chát… Đút vào đâu…” Phương vỗ mạnh lên cặp mông Nhi.
“Đút vào lồn em đi… Nhanh lên…” Nhi van xin trong sự dâm đãng.
“Được… Vểnh mông lên…” Phương vỗ vào mông Nhi một cái nữa sau đó ra lệnh.
Lời Phương nói y như thánh chỉ, Nhi đứng thẳng vểnh bờ mông lên cao làm mu thịt lộ hẳn ra ngoài sau.
“ỌT…”
Phương biết Nhi đã mất trinh nên một phát đâm vào lúc cán, nước nhờ bên trong vô cùng vô tận bôi trơn cho khúc thịt ngoại cỡ tiến vào.
“Ứ… ứ… ư…”
Nhi ngẩng đầu trợn mắt đón nhận khúc thịt to lớn kia nong từng nếp thịt bên trong âm đạo ra. Vừa đau mà vừa sướng lan tỏa làm Nhi như muốn điên lên.
Phương cũng không ngoại lệ, chiếc âm đạo non mơn mởn của Nhi làm nó như muốn chết đi sống lại. Bên trong chật chội vô cùng, từng thớ thịt như bóp chặt liên tục vặn vẹo khiến Phương cắn răng chịu đựng.
“BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH”
Sau khi đã quen dần với nhịp độ, Phương nắc vào âm đạo đỏ hồng kia một cách mãnh liệt.
“Ứ… ứ… ứ… Sướng… quá… ứ… ứ… Sướng… g… g…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sinh viên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex phá trinh, Truyện sex sinh viên |
Tình trạng | Update Phần 127 |
Ngày cập nhật | 07/05/2024 06:38 (GMT+7) |