Đúng 7 giờ tối, người hầu bắt đầu bưng thức ăn lên bàn tiệc, Long cũng tranh một chân phụ việc, cơ hội tới rồi.
“Hắc ! Thằng con hoang trở về làm người hầu à, đúng là thứ rác rưỡi mãi là rác rưỡi” Thằng Bình nhìn Long bưng thức ăn lên nói với thằng Công ngồi bên cạnh, tuy nói với thằng ngồi sát bên mà hắn cố ý to giọng để Long nghe thấy.
Long vẫn giữ nét mặt bình tĩnh, hắn cúi đầu bưng từng dĩa thức ăn lên bàn rồi lùi ra sau đứng đợi phục vụ, bị sĩ nhục khiến hắn giận dữ muốn vặn đầu thằng oắt con kia vô cùng nhưng mà việc trước mắt quan trọng hơn, năm tháng đã tô luyện cho Long tính kiên nhẫn.
Chỉ vài phút sau, một đám người xa lạ bước vào căn phòng, Long nhìn thấy đi đầu là một gã đàn ông trung niên, hắn cảm nhận được khí tức cực độ nguy hiểm từ gã, chắc hẳn gã là kẻ đứng đầu nhóm ZeRo sang đây.
“Ngài Sứ giả, mời” Lão Khải với tư cách chủ nhà niềm nở mời tên Sứ giả an tọa rồi mới trở về vị trị của mình.
“Hử! Người mới à?” Quét mắt qua căn phòng một hồi, Sứ giả nhìn thấy một tên thanh niên khá điển trai mặc quần áo người giúp việc đứng ở góc phòng nên lên tiếng hỏi, là một kẻ cẩn thận, trải qua không biết bao nhiêu cuộc chiến và nhiệm vụ nguy hiểm nên hắn luổn rất cẩn thận, không bao giờ bỏ qua những chi tiết dù là nhỏ nhất.
“À, là thằng nhóc con riêng của vợ thằng Tuấn, thật là xấu hổ” Lão Khải cũng ngạc nhiên vì Long ở đây, lão đỏ mặt giải thích với Sứ giả, dù sao cũng không phải chuyện đẹp đẽ gì.
“Được rồi!” Gã Sứ giả gật nhẹ đầu, có lai lịch rõ ràng cộng với hắn không cảm nhận được bất cứ khí tức nào mạnh mẽ từ Long nên hắn nhanh chóng xếp hắn vào danh sách không đáng quan tâm.
“Phù!” Long thở phào nhẹ nhõm trong đầu, hắn mà bị phát hiện thì buộc phải chạy thôi vì hắn biết mình không phải đối thủ của đám người này.
…
Bữa tiệc bắt đầu, Long tất bất phục vụ cho đám người, gắp đá, rót rượu, bưng thức ăn… hắn dường như một người hầu tận tụy vô cùng.
“Ngài Sứ giả, tình hình dạo này sao rồi?” Đột nhiên sau bữa ăn, lúc con cháu trong nhà rời đi hết chỉ còn người hầu ở lại dọn dẹp, các vị khách đang thưởng thức ít trái cây tráng miệng, lão Khải hỏi tên Sứ giả, Long hai mắt tỏa sáng vì cơ hội nghe lén đến, hắn dỏng tai hết cỡ lên, tay vẫn không ngừng dọn dẹp.
Thường thì Sứ giả không có thói quen nói chuyện công việc trong bữa ăn nhưng hôm nay hắn đặc biệt hài lòng với những món ăn ngon và hình như có chuyện gì đó khá vui nên cũng mở lời.
“Bọn chúng dường như đã tìm ra manh mối gì đó, rất có thể một thời gian ngắn nữa chúng sẽ tìm ra nó, chúng ta phải luôn sẵn sàng để đoạt lấy nó từ tay bọn chúng”
“Vâng, tôi hiểu” Lão Khải mỉm cười, tốt rồi, chỉ cần kiếm được nó thì thằng Lợi sẽ có cơ hội vì Sứ giả đã hứa với lão chỉ cần nhiệm vụ lần này thành công thì tổ chức cũng sẽ không quên lão.
…
Nửa đêm, ngồi trong phòng Long sắp xếp lại những gì nghe được, vậy là Thập Lục Tháp sắp tìm ra nó, nhưng hắn đợi mãi cũng không nghe được nó trong miệng chúng là cái gì, hắn biết chỉ có lão Khải và vị cha dượng kia của hắn mới có thể biết được nhưng hắn phải làm sao để khai thác thông tin từ hai lão đây, hắn quyết định ngày mai sẽ mạo hiểm xâm nhập phòng lão Tuấn để xem có gì không.
Từ khi sinh được Lợi, lão Tuấn đuổi Xuân xuống tầng dưới, không biết vì sao Xuân rất đẹp nhưng lão không hề động đến cô một lần nào nữa, Long cũng rất tò mò nhưng mà không dám hỏi mẹ.
Sau bữa ăn sáng, các con cháu trong nhà đều lên xe đến công ty hoặc trường học, lão Tuấn cũng với bộ comple sang trọng rời đi, Long mượn cớ đau bụng nên về phòng.
Hắn biết toàn bộ từ tầng hai đều có camera giám sát từng nơi một, ở tầng một cũng có nhưng từ tầng hai trở lên mính chính thức là nơi quan trọng trong mắt lão Khải.
Để vô hiệu quá camera Long cần ngắt điện bằng cách làm nhảy rơ-le điện và có 15 phút để xâm nhập nhanh trước khi máy phát điện dự phòng khởi động hoặc rơ-le điện hồi phục, căn phòng lão Tuấn nằm ở tầng 3, hắn rất muốn xâm nhập phòng lão Khải ở tầng 4 nhưng lão rất ít đi ra khỏi nhà và hắn nghe người hầu nói lão có nuôi 4 con chó Bull hung dữ ở đó sẵn sàng lao vào bất cứ kẻ nào dám xâm nhập mà không có lệnh của lão, chưa phải lúc trở mặt nên hắn sẽ không làm thế.
“Kịch… ” Long đút một dụng cụ đặc biệt được Thiên chuẩn bị vào ổ điện chính, thiết bị này sẽ làm rơ-le điện chính tự ngắt vì quá tải.
“Bụp… ” Sau một phút, quả nhiên rơ-le chính tự ngắt, toàn bộ căn biệt thự mất điện, Long lao nhanh lên cầu thang, chưa đầy một phút hắn đã đến tầng 3, hắn lập tức kiếm phòng lão Tuấn là căn phòng cuối hành lang mà Xuân kể.
“Cạch… ” Long vui mừng vì cửa không khóa, hắn bước vào căn phòng, lôi cái đèn pin trong túi quần ra rọi sáng tìm tòi.
Căn phòng khá bình thường, chỉ là những chiếc tủ quần áo, ti vi, một chiếc giường lớn… dường như lão Tuấn ít khi bước vào đây vì nó lạnh lẽo ít hơi ấm con người, quả thật đúng vậy vì lão Tuấn chủ yếu ở trên phòng cao cùng chơi gái với ma mình, lão chỉ xài phòng mình khi tắm rửa và thay đồ.
Long thất vọng vì không tìm thấy gì, đang định rời đi thì hắn thấy một cái rỗ chứa quần áo cũ trong phòng tắm, dù sao đến đây cũng nên kiểm tra một chút, hắn lục lọi đống quần áo cũ của lão Tuấn.
Lục lọi một hồi, Long kiếm được một mảnh giấy nhỏ trong túi quần tây, bên trên nó có một dòng chữ nhỏ : “Cửu Long Phi Thiên Ấn – ấn bằng vàng ròng, bên trên là 9 đầu rồng, bên dưới là một chữ hán to… ” Đây là mảnh giấy mà lão Tuấn ghi lại đặc điểm của Cửu Long Phi Thiên Ấn để tìm kiếm nó qua những nguồn riêng của mình hòng giúp lão Khải lập công nhưng không ngờ lại giúp Long biết được thứ mà hai tổ chức lớn đích thân sang tìm kiếm, vậy là có được thứ hắn cần rồi.
“Hừm… ” Long đọc mảnh giấy xong thì đút nó lại vào túi quần, hắn nhanh chóng rời đi, hắn không muốn mình để lại bất cứ giấu vết vì dù là nhỏ nhất vì dù sao vẫn chưa tới thời cơ tốt nhất để rời khỏi, mục tiêu cùa hắn chính là thứ mà bọn chúng đang tìm kiếm dù nó là gì đi nữa.
… Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 1 tại nguồn: http://truyensextv1.com/soi-san-moi-quyen-1/
“Cửu Long Phi Thiên Ấn sao… được rồi anh sẽ tìm hiểu xem nó là gì… chắc phải mất một ít thời gian vì có lẽ nó không phổ biến… ” Trong điện thoại, Thiên nói với Long sau khi nghe hắn kể về thứ mà có lẽ hai tổ chức đang tìm kiếm ở Sài Gòn.
“Được rồi, anh cũng phải cẩn thận không để bọn chúng lần ra căn nhà”
Long cúp máy, hắn tin tưởng Thiên sẽ không để lộ tung tích, điện đã có lại nên hắn phải trở về nhà bếp thôi.
“Sao rồi?” Thấy con trai trở lại, Xuân nãy giờ lo lắng muốn chết vội ghé sát thầm thì.
“Không có gì, chỉ là ít tin tức thôi mẹ!” Long mỉm cười, hắn không muốn mẹ lo lắng.
“Được rồi, lần sau đừng làm thế nữa, mẹ sợ con có chuyện gì lắm” Xuân thấp giọng dặn dò, đối với cô an nguy của con mình là quan trọng hơn cả.
“Mẹ thương con ghê nha!” Long trêu chọc.
“Cốc” Dám dỡn mẹ hả, Xuân cốc cho Long một cái rõ mạnh trên đầu khiến Long ôm đầu chảy nước mắt, mấy ngày này mẹ dường như rất ngứa tay mỗi khi ở cạnh hắn thì phải.
“Mẹ !”
“Sao nữa?”
“Tối nay mẹ qua ngủ với con nhé, lâu rồi con không được ngủ với mẹ” Long thì thầm với Xuân, trong đầu hắn không hề có bất cứ ý tưởng tà ác nào, chỉ muốn được ôm mẹ ngủ như lúc còn con nít thôi, lúc ấy hạnh phúc biết bao.
“Anh nhìn anh lớn thế kia rồi còn muốn ôm mẹ ngủ, sao không đòi bú sữa luôn đi” Xuân vặn tai Long nói.
“Ui da! Thì mẹ cho thì con bú vậy !”
“Anh dám?” Xuân tăng lực tay.
“Ui da! Con sai rồi ! Á, sao mẹ còn vặn nữa, huhu”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sói săn mồi - Quyển 1 |
Tác giả | BoyTimGirls |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 21/10/2017 12:38 (GMT+7) |