Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Sói săn mồi – Quyển 2 » Phần 41

Sói săn mồi - Quyển 2 - Tác giả BoyTimGirls

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 41

“Alo…”

“Ngươi là tên nào của Hứa gia?”

“Lão tử Hứa gia thiếu gia Hứa Vương Sang… ngươi là ai?” Hứa Vương Sang trước giờ sống kiểu nhị thế tổ an nhàn sung sướng, kẻ nịnh người bợ khắp nơi cho nên nghe cái giọng cao ngạo bên kia đầu dây, lại còn trước mặt Vạn Hứa Phấn nữa cho nên sao hắn có thể nhịn đây.

“Hứa Vương Sang? Hắc hắc, lão già Hứa Viễn Chấn kia đẻ ra được một thằng con không biết trời cao đất rộng, ngươi biết ngươi đang động vào tài sản của ai không?” Viên quản sự cười gằn.

“Con mẹ nó chứ thằng hỗn láo này… báo ra danh tính của mày… Không đoạn tứ chi mày, chơi vợ mày thì lão tử không phải tên Hứa Vương Sang…” Bị người sỉ nhục làm cho Hứa Vương Sang thật nổi giận, hắn gầm lên vào chiếc điện thoại.

“Đổng gia quản sự Đổng Viên ra mắt Hứa thiếu gia, không biết khi nào Hứa thiếu gia đến đoạn chân tay cùng chơi vợ để tại hạ có thể chuẩn bị đây?” Viên quản sự cười ha hả.

“Đổng… Hừ! Chỉ là một con chó của Đổng gia mà tưởng mình hơn người? Lão tử cùng Đổng Như tiểu thư có giao tình, ngươi một con chó cũng dám hô to gọi nhỏ trước mặt ta?” Vừa nghe đến Đổng gia là Hứa Vương Sang hai măt co rụt, cả người có chút run nhẹ nhưng đang trước mặt Vạn Hứa Phấn nên hắn vẫn cứng miệng, ‘giao tình’ kia chỉ là có gặp mặt chào hỏi vài lần mà hắn nâng lên để uy hiếp đối phương thôi.

“Hắc hắc! Tin tưởng ta Hứa Vương Sang, cho dù Đổng Như tiểu thư cũng không dám động tay vào chuyện này, ngươi tốt nhất là nên rút người đi và bồi thường hiện trạng như cũ nếu không thì Hứa gia ngươi cũng tốt nhất nên đi tìm tới mấy cỗ quan tài cùng chỗ nằm cho đẹp đi, đừng để đến lúc lại chuẩn bị không kịp chỉ có mấy cái chiếu rách cuộn thân…” Viên quản sự cười lạnh.

“Viên quản sự phải không? Hứa gia ta tuy nể Đổng gia nhưng không đến nỗi yếu nhược để một tên quản sự như ngươi uy hiếp, thế lực sau lưng Hứa gia cũng không yếu hơn Đổng gia ngươi cho nên ngươi khỏi phải giở trò đó ra… hôm nay lão tử là muốn đập nát Đổng Phát đấy… tít… tít…” Hứa Vương Sang gầm lên sau đó tắt điện thoại, hắn nói có phần chân thật, Hứa gia tồn tại trong cái thế giới mạnh được yếu thua này sao có thể không tìm cho mình chỗ dựa đây… Dương gia một trong thất đại gia tộc chính là chỗ dựa cho Hứa gia.

Đổng gia, trong phòng Đổng Viên…

“Rầm! Khốn kiếp thằng nhãi con không biết sống chết…” Đổng Viên dập mạnh cái điện thoại xuống đất làm nó vỡ thành muôn mảnh vì tức giận.

Nghĩ tới nghĩ lui một chút, hắn liền đi vội ra cửa hướng tới chỗ lão bà Đổng Nghiên… Đổng gia tuy không còn liên quan đến Đổng Phát nhưng nghe nói tính tình vị kia không được tốt, hắn giận lây sang Đổng gia thì gã chắc chắn sẽ không thoát khỏi số phận con tốt thí đầu tiên để làm nguôi giận hắn.

Đại viện của Đổng Nghiên…

“Lão tổ… có một tên quản sự xin được gặp ngài…” Một tên hộ vệ tiến tới cung kính bẩm báo Đổng Nghiên lúc này đang cùng cháu gái thưởng thức bát chè hạt sen tại hoa viên.

“Quản sự? Cho hắn vào đây.” Đổng Nghiên cau mày thả chén chè nói, thông thường kẻ dưới sẽ không tìm đến bà trừ những chuyện quan trọng.

Một lát sau, Đổng Viên được hộ vệ dẫn vào, gã khom lưng đi không dám nhìn lung tung một cách thành thật… sống trong Đổng gia từ nhỏ, có một vài quy tắc mà hắn đã thuộc lòng cùng ghi nhớ.

“Rầm! Đổng gia quản sự bảy mươi tám Đổng Viên ra mắt lão tổ, ra mắt Đổng Như tiểu thư!” Đến trước mặt Đổng Nghiên, Đổng Viên hai chân ngay tức thì quỳ xuống nói, Đổng gia tiếng nói lớn nhất chính là vị lão bà trước mặt hắn đây… và cũng thật trùng hợp, đang ngồi với Đổng Nghiên là cháu gái ruột của bà – Đổng Như, nàng là đứa cháu mà Đổng Nghiên cưng chiều nhất trong gia tộc.

“Ngươi tìm ta có chuyện gì?” Uống một hớp trà cho thanh giọng, Đổng Nghiên từ tốn nói.

“Lão tổ là thế này, Đổng Phát tập đoàn chúng ta từ lâu đã bàn giao mọi giấy tờ cho vị kia nhưng suốt sáu tháng qua ngài ấy không đến và cũng không phái người đến lãnh đạo cho nên chỗ đó đã loạn thành một đống… hôm nay tiểu nhân còn nhận được tin Hứa gia tên kia thiếu gia tự mình dẫn người đến đập phá cùng cướp bóc toàn bộ trang thiết bị của tập đoàn với cái cớ đòi nợ…” Đổng Viên tóm tắt ngắn gọn câu chuyện.

“Xoảng! Hứa gia là muốn chết?” Khuôn mặt Đổng Nghiên đang nhàn nhã bỗng nhiên nghe xong đã đổi thành giận dữ khôn cùng, ly trà trong tay bà cũng đã nát vụn dưới đất khiến đám người bên cạnh lạnh run.

“Ngươi không có nói với hắn là Đổng gia ta vẫn còn bảo hộ Đổng Phát sao?” Đổng Nghiên hai mắt trừng lớn với Đổng Viên.

“Lão tổ minh dám, nô tài đã cảnh cáo Hứa Vương Sang tên kia nhưng hắn còn nói mình có quen biết với Đổng Như tiểu thư và thế lực sau lưng Hứa gia cũng không yếu hơn Đổng gia cho nên…” Đổng Viên dập đầu nói nhanh.

“Như nhi… là thật?” Đổng Nghiên quay sang cháu gái hỏi.

“Bà bà… tên kia hoa ngôn xảo biện, Như nhi từ khi nào quen biết hắn… Hứa Vương Sang… à, tên thiếu gia của Hứa gia có chào hỏi qua ta vài lần… bà bà…” Đổng Như ủy khuất nói.

“Được… được… Hứa Vương Chấn tên kia có một thằng con tốt… các ngươi đến…” Đổng Nghiên nộ hỏa bốc cao đang định ra lệnh thì đột nhiên bên hông rung lên, là một tin nhắn gửi đến điện thoại riêng của bà.

Dù tức giận nhưng Đổng Nghiên vẫn bình tâm lấy điện thoại ra, chiếc điện thoại này là để bà liên lạc với mạng lưới tình báo của Đổng gia trải dài khắp đất nước này, phải nói là tuyệt đối bí mật… Đổng gia chỉ có một chiếc điện thoại này và cũng chỉ có một người có thể nắm giữ nó.

Nhìn vào màn hình điện thoại, Đổng Nghiên khuôn mặt biến ảo liên tục làm đám người Đổng gia tò mò không thôi, tin tức gì mà có thể khiến một lão bà cường hãn như lão tổ có thể biểu hiện như vậy đây.

“Hứa gia xong… Đổng gia gặp rắc rối… các ngươi lần này làm chuyện tốt…” Đột nhiên Đổng Nghiên nộ hống quát lên làm Đổng Viên cùng chúng hộ vệ bay ngược ra sau, mũi miệng không ngừng trào ra tinh huyết trông thê thảm vô cùng… Đổng Như thì khá hơn khi chị ngã lăn ra đất, nàng sợ hãi nhìn qua bà bà, chưa bao giờ nàng thấy bà bà giận dữ đến vậy… nếu nàng biết tin nhắn là gì và hiểu rõ mọi chuyện thì chắc hắn sẽ minh bạch thôi vì tin nhắn đến… “Ma Tôn đã đến Bắc Kinh”.

Trước tòa nhà tập đoàn Đổng Phát…

“Brummmmmmm… Brummmmmmmmmmmm” Một đoàn xe sang trọng từ từ rà đến, đi đầu là hai chiếc Lan Cruiser hầm hố nhận nhiệm vụ dẹp đường, phía sau là ba chiếc MayBach đen thui rồi mới đến một chiếc Limusine mạ vàng và cuối cùng là hai chiếc MayBach khác cản hậu, đội hình phải nói là khoa trương cực kỳ nhưng cái khí tức lành lạnh phát ra từ những chiếc xe kia đủ để người ta nhận biết ngồi bên trong không phải là dạng lương thiện gì… đương nhiên rồi, ngồi trên Lan Cruiser cùng MayBach là 32 tên Hộ Pháp của Thập Lục Tháp kia mà, kẻ nào cũng nhìn chằm chằm xung quanh sẵn sàng ra tay trấn áp người nào có ý đồ gây rối.

Ngồi trong chiếc limusine còn ai khác ngoài Ma Tôn cùng năm cô gái mỹ lệ của hắn, hắn không định khoa trương đến như này nhưng mà lão già Bất Tử Lão Nhân lại bắt buộc phải làm thế để tránh cho một Đoàn gia thứ hai xuất hiện, người trong giang hồ chỉ nghe tiếng chứ biết mặt Ma Tôn không nhiều, đội ngũ hoành tránh thế này đủ để mấy tên thế gia công tử nhận thức được đang đối diện với ai, dù sao thế giới này cũng không thiếu kẻ đui mù coi trời bằng vung nhị thể tổ.

“Đại nhân… đã đến nơi…” Tên tài xế cẩn thận bẩm báo, lái chiếc xe này khiến hắn chịu áp lực không nhỏ… đáng kể nhất là từ năm cô gái xinh như tiên nữ lại còn đang ăn mặc thiếu vải đằng sau khiến hắn phải cố gắng áp chế tâm tình không nhìn lên kính chiếu hậu bởi nếu hắn nhìn lên thì tính mạng của hắn sẽ kết thúc ngay tức khắc, đến bây giờ hắn mới hận thằng nào phát minh ra cái kính kia.

“Ồ!” Long ngái ngủ nhồm người dậy trong lúc đang hưởng thụ sự đấm bóp của mười cánh tay ngọc ngà, đưa mắt nhìn ra cửa sổ… hắn nhìn thấy tràng dài xe tải cùng một đám người hừng hực khí thế vận chuyển đồ từ bên trong chấc lên xe… mà kỳ lạ là trông bọn này không phải dạng vận chuyển thuê mà như cướp bóc hơn vì đồ đạc của người ta mà chúng không tiếc tay ném như vức rác, ở đằng xa còn là một vài tên bảo vệ khuôn mặt xưng to như vừa bị đánh… tất cả làm cho Long trợn mắt.

“Này… chúng ta có phải đến nhầm chỗ không? Bản tọa đến Đồng Phát chứ không phải đến xem bọn xã hội đen đi đòi nợ cướp bóc…” Long trừng mắt với tên tài xế làm hắn giật thót tim.

“Đại… đại nhân… chính là chỗ này, ngài nhìn xem… hai chữ Đổng Phát to rõ trên cao…” Tên tài xế cố gắng quan sát thật kỹ một lần nói.

“Hử?” Long mở cửa ngẩng đầu nhìn lên tòa nhà, đúng là hai chữ ‘Đổng Phát’… thế cái quái gì xảy ra trước mắt hắn thế này, Đổng gia là biết hắn sắp đến nên cho người đến lột đồ sao?

“Giết… giết cho ta… các ngươi không thấy chúng đang định cướp bóc tài sản của lão tử sao?”Long hướng bọn Hộ Pháp rống lên khiến cả đám sững người.

“Ực… đại nhân… đại nhân bớt giận… để bọn thuộc hạ tìm hiểu rõ thế nào đến lúc đó ra tay cũng không muộn…” Một tên Hộ Pháp trông có vẻ là có tuổi nhất cung kính đến trước mặt Long nói, vị đại gia này hở tí là đòi giết người làm bọn chúng hốt hoảng, giờ đang là giữa thanh thiên bạch nhật, có hàng nghìn hàng vạn con mắt nhìn vào nếu thật là giết người thì Trung Hoa thật sự loạn mất, dù sao cuộc sống của đám người bình thường khác với giang hồ, lúc trước việc Ma Tôn bêu đầu mười tám tên Cường Giả trên cổng chào thành phố đã khiến Thập Lục Tháp phải tốn không ít công sức mới dẹp yên được đấy.

“Hừ! Mười lăm phút, nếu các ngươi còn không cho ta một câu trả lời thỏa đáng thì lão tử đồ… đồ sạch… nghe rõ chưa? Rầm!” Long tỏ vẻ bực tức chui lại vào trong xe đóng sầm cửa xe lại, trái ngược vẻ ngoài tức giận thì trong lòng hắn lại đang cười thầm, lão tử còn đang không có cái cớ gây chuyện mà các ngươi đã tự dẫn xác đến còn có gì tốt hơn đây… hắn đến Bắc Kinh ngoài chuyện điện ảnh cho mấy nữ nhân chỉ là phụ, mục đích chính là để gây chuyện, gây chuyện cho bọn chúng biết Ma Tôn là thế nào để rồi khi nhắc đến danh tự này chúng phải sợ… phải run.

Từ chỗ Diệp Siêu tin tức điều tra, Long được biết các thế gia, môn phái đều bi mật tận lực che giấu những tin tức liên quan đến hắn vì chúng không muốn hình ảnh các đại gia, đại phái trong mắt thế nhân bị suy giảm… thậm chí bắt đầu có những câu chuyện thêu dệt về Ma Tôn như một kẻ cuồng ngạo và ham thích giết người, gã còn là kẻ bỉ ổi vô liêm sĩ dùng thủ đoạn hèn hạ như hạ độc hai mươi vị Cường Giả đang trên đường đến Võ Đang dự tiệc hay là pha độc dược vào nguồn nước của Đoàn gia để sát hại Đoàn gia lão tổ cùng bắt Đoàn gia phải thần phục… hình ảnh Ma Tôn dưới sự tuyên truyền trong bóng tối của chúng đã không khác nào một đầu súc sinh, Long biết chuyện này nhất định Hạ Hầu gia lão già Hạ Hầu Viêm cũng có một tay vì Thập Lục Tháp đều ngó lơ trước những tin đổn nhảm này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Danh sách truyện cùng bộ:
Sói săn mồi – Quyển 1
Sói săn mồi – Quyển 2
Sói săn mồi – Quyển 3
Sói săn mồi – Quyển 4 (Update Phần 31)
Thông tin truyện
Tên truyện Sói săn mồi - Quyển 2
Tác giả BoyTimGirls
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/09/2018 09:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả BoyTimGirls

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân