… Bạn đang đọc truyện Sóng gió cuộc đời tại nguồn: http://truyensextv1.com/song-gio-cuoc-doi/
Trời về tối nên những cơn gió nồm ẩm của ngày xuân cũng mang theo chút se lạnh, cảm giác như còn vương vấn tiết trời cuối đông trước đó. Tôi đứng tần ngần bên khu đại sảnh quen thuộc của toà chung cư nơi Ngọc ở. Thầm mỉm cười khi nhớ lại cuộc gọi điện ban nãy với Ngọc.
– Sao anh không vào trong, trời lạnh mà lại đứng ngoài này làm gì!!! – còn mải nghĩ thì Ngọc đã đến sau lưng tôi từ lúc nào.
– Ban ngày nồm quá rồi, lạnh thế này mới thích chứ.
– Hừ, ngốc. Đã bảo không cần phải đến nữa rồi… còn cười cái gì nữa!!! – Ngọc khẽ nhíu mày trước nụ cười có phần “phớt đời” của tôi.
– Vì anh nhớ em mà. – tôi vừa nói vừa ôm Ngọc vào lòng mình.
– Cứ như là đã xa nhau lâu lắm vậy, anh cũng mồm mép ghê ha. – Ngọc thẽ thọt từng lời nhẹ nhàng bên vành tai tôi.
– Đi uống gì chứ?
– Không, muộn rồi em không muốn đi.
– Thế cứ đứng ôm nhau ngoài này cho chết rét à.
– Hì hì, anh vừa nói thích rét còn gì, giờ em chỉ muốn cuộn tròn trong chăn thôi.
– Vậy… nhà nghỉ nhé!!!
– Anh đừng hòng vớ vẩn, đồ dê non háo sắc cơ hội kia. – Ngọc vỗ, véo thùm thụp vào mạng sườn tôi, không đau nhưng cảm giác tê rần vì buồn cũng đủ khiến cho tôi phải giãy dụa né tránh.
– Thế chẳng lẽ lại lên nhà em, Nhi nó cũng ở nhà mà.
– Hừ, không nói nữa, đi lấy xe với em, mau!!!
… Bạn đang đọc truyện Sóng gió cuộc đời tại nguồn: http://truyensextv1.com/song-gio-cuoc-doi/
– Ngồi băng sau thế này, đùng cái có cướp thì lên ghế lái sao kịp!!! – tôi cười cợt sau khi đã quẩy no nê “cháo lưỡi”.
– Ai mà biết, lúc nãy anh bảo đỗ chỗ này vắng người qua lại, tuyệt đối riêng tư mà. Giờ “xong việc” rồi mới thắc mắc, rõ là ham hố nhé, đúng là đồ dê non.
– Dê vậy mà có người vẫn thích điên lên ấy.
– Ai điên… ahh… ưmm… – Ngọc chưa nói hết câu đã lại bị môi tôi lấp lấy.
– Điều hoà trong xe vẫn chưa đủ hay sao mà ôm anh chặt vậy?
– Thì em đang coi anh là chăn bông mà, hì.
– Chăn thì phải nằm trên chứ, nãy giờ toàn bắt anh nằm dưới.
– Vậy không thích chứ gì, không thích em ngồi dậy nhé.
– Không, anh thích, cứ nằm vậy đi. À, em này…
– Sao ạ?
– Anh nghe nói, làm “chuyện đó” trong xe… thú vị lắm.
– Anh nghe ai nói? – Ngọc ngẩng mặt nhìn tôi chằm chằm.
– Anh nghe người ta nói thôi.
– Vậy anh đã làm đâu mà biết được.
– Chưa biết mới phải thử chứ… Ùi, anh chỉ nói chơi thôi mà, hề hề – tôi cười ngô nghê trốn tránh cái lườm của Ngọc.
– Bây giờ em chỉ muốn nằm ôm anh thế này thôi, ngốc ạ. – Ngọc véo nhẹ cánh mũi tôi, lắc qua lắc lại rồi đưa 2 tay ôm khép nép trước ngực. Úp mặt nằm ngoan ngoãn trong lòng tôi.
– Em mệt à?
– Ưm… vừa rồi đi gặp đối tác, em uống hơi nhiều.
– Đi cùng Trường phải không?
– Vâng… mà sao anh biết hay vậy?
– Nhi nói với anh.
– U.Nhi… Hồi tối anh đi với nó… phải không nhỉ?
– Nhi không nói gì với em à?
– À… nó có kể với em, chỉ là… em hỏi lại anh thôi, hì. Mà sao anh không hỏi em tối nay đi đâu, phải đợi em kể mới chịu hỏi vậy.
– Công việc của em, anh thấy không cần thiết phải hỏi nhau mọi chuyện làm gì… Sao vậy em? – Ngọc hơi dướn người nhìn đăm đăm vào mắt tôi.
– Anh không ghen đấy chứ?
– Nếu là anh, liệu em có ghen không?
– Em biết… em biết là anh đang phải chịu đựng nhiều thứ. Áp lực công việc, áp lực từ Trường, áp lực từ chính em nữa.
– Em không thể gạt Trường ra khỏi cuộc sống của mình hay sao?
– Ngay lúc này… thì chưa thể được…
– Anh biết không chỉ anh mà em cũng đang phải chịu nhiều sức ép. Hajzzz, có cách nào giải quyết thật nhanh chóng những chuyện này không!!! – tôi nói trong vô thức khi mùi tóc Ngọc quện quanh mình. Cuộc nói chuyện với Xuân ban nãy lại lởn vởn hiện lên trong đầu.
– Anh cố gắng lên, chuyện dù khó đến mấy cũng sẽ có cách của nó mà.
– Ừm, anh biết.
Tôi nhẹ giọng ôm Ngọc vào lòng, tâm tư bấy lâu nay trong tôi một lần nữa lại xốn xang vì những suy tính. Vấn đề vẫn là vài dự án mới của cty đang phải chịu một phần phụ thuộc từ nguồn huy động vốn của bố Trường. Mấu chốt hiện giờ là phải làm sao tìm cho được những nguồn huy động vốn khác và làm giảm vai trò của bố con Trường trong những dự án này. Đồng thời phải làm thật nhanh để tay Trường không có cớ thúc giục Ngọc thực hiện một hôn nhân ràng buộc với hắn. Những chuyện này quả thực quá khó khăn với bản thân tôi. Khi mà hiện tại tôi vẫn chưa thể biết được thái độ của gia đình Ngọc đối với cuộc hôn nhân này ra sao. Chỉ có một chút hy vọng nhỏ nhoi từ phản ứng của K.Nguyên trong thời gian qua. Nhưng tất cả âu cũng chỉ dừng lại ở 2 chữ “suy đoán”.
– Anh vẫn đang suy nghĩ chuyện gì vậy?
– Sao em?
– Thấy anh cứ thở dài mãi…
– Không có gì đâu…
– Chuyện hôm nay ở cty, anh đừng nghĩ ngợi gì nhiều nhé.
– Em không buồn vì anh làm hỏng việc chứ.
– Em hiểu anh cũng chỉ vì cố gắng cho cty thôi, hơn nữa giờ vẫn đang trong thời gian hồ sơ chạy thử nghiệm. Càng tìm ra lỗi sớm, càng dễ khắc phục mà.
– Ngọc này, không biết là em… có cảm nhận giống anh hay không…
– Về chuyện gì vậy?
– Trong phòng… có vẻ có một số người… không thích anh.
– …
– Anh cũng hy vọng mình đang nghĩ sai về họ.
– … Đó là những chuyện bình thường nơi công sở thôi, ai nói ra nói vào thì cứ kệ họ. Anh không cần để ý đến làm gì, mà em biết anh cũng chẳng bận tâm nhiều mấy chuyện thế này đâu, phải không anh!!!
– Em có vẻ chắc chắn nhỉ.
– Chứ sao nữa, người em yêu thì phải như vậy chứ, hì hì!!!
Ngọc cười tươi rồi đặt lên môi tôi nụ hôn sâu lắng. Chút ấm áp của tình yêu dù nhỏ nhoi thôi, cũng đủ để xoá tan đi những muộn phiền trước đó trong lòng tôi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sóng gió cuộc đời |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/09/2017 12:39 (GMT+7) |