… Bạn đang đọc truyện Sóng gió cuộc đời tại nguồn: http://truyensextv1.com/song-gio-cuoc-doi/
– Hì, đấy anh thấy không, ngồi thế này dễ chịu mà. Gió se se, lại có cục bông ấm bên cạnh để ôm. – My vừa nói vừa ôm, dựa cả người vào cánh tay tôi.
– Úi ùi, tình tứ vừa vừa thôi em, thằng Quân hay bạn nó đi qua mà thấy thì bỏ xừ!!!
– Sợ gì chứ!!!… Hajzzz… ngồi với anh thế này em nhớ hồi xưa quá…
– Lại bắt đầu xưa với diễm rồi đấy…
– Anh còn nhớ là hôm nào chứ…
– Chịu, chả nhớ… Aiii xùi ui… Rồi, rồi, hôm đi chợ đêm chứ gì…
– Hì, hôm ấy 2 ae mình cũng ngồi với nhau giống thế này nhỉ. Có khác hôm nay là hồ Tây.
– …
– Em… cũng thích anh bắt đầu từ hôm đấy…
– …
– Giá như…
– Cuộc sống mà cứ giá như thì em sẽ chỉ trở thành con rối của chính mình thôi. Sống suốt cuộc đời với ảo mộng mà quên đi cái đẹp của thực tế xung quanh…
– Em hiểu mà… hôm nay có chút tâm trạng nên em chỉ muốn ôn lại vài kỷ niệm đẹp thôi. Anh đừng vì em mà lo lắng gì cả.
– Ừ, anh nhắc vậy thôi, chứ đều lớn, đều trưởng thành cả rồi. Phải biết sống cho mình trước tiên đã. Em sống cho mình là cũng đã biết nghĩ cho bố mẹ rất nhiều rồi đấy.
– Em biết rồi mà… Mà anh này, dạo này anh với a.Xuân… thế nào rồi???
– Vẫn vậy thôi, anh muốn đợi qua hẳn đợt làm luận văn rồi sẽ gặp nó nói chuyện 1 lần rõ ràng.
– Vâng… cái Ly ấy anh…
– Cái Ly làm sao? Bỏ thằng người yêu của nó chưa?
– Không… vậy là nó chưa kể với anh rồi!!!
– Kể cái gì?
– Em nghĩ là nó phải kể với anh rồi cơ, chắc nó ngại… Mà thôi, nói với anh thì cũng vô tư mà…
– Ừ, em thấy kể được với anh thì kể.
– Cái Ly nó nói chuyện với em là… sau cái hôm nó gặp a.Xuân say rượu ở bar rồi anh với thằng Hải đưa về ý… Sau hôm đó nó có đến thăm a.Xuân vài lần anh biết chứ?
– Anh không, có thấy thằng Hải nói gì đâu… Ờ, mà chắc nó cũng không biết nốt.
– Vâng, sau lần ấy thì a.Xuân hay gọi điện, nt và nói chuyện với nó anh ạ.
– Thế à.. rồi sao nữa…
– Cái Ly ban đầu nó cũng bình thường thôi, vì nghĩ đơn giản là ae vẫn chơi với nhau. Nhưng mà sau… sau cái lần nó hục hoặc với người yêu thì em thấy nó hay tâm sự và thỉnh thoảng còn hẹn riêng với a.Xuân nữa.
– Cái Ly nó kể hết với em thế à?
– Thì bạn bè thân, lại cùng trường nhau cả có gì mà không biết hả anh…
– 2 đứa nó… kết nhau???
– Em không rõ thế nào nhưng nghe qua lời cái Ly kể thì… a.Xuân có vẻ đang “cảm” nó thật rồi.
– “Thế đéo nào, ô hay nhở!!!” – tôi ngô nghê nghĩ thầm trong đầu, 1 cảm giác vui vui hiện lên trong tâm trí. – Vậy cái Ly thì thế nào hả em?? – tôi hỏi My.
– Nó… thì, hiện tại cũng chưa xác định rõ vì vẫn chưa dứt được hẳn thằng người yêu hiện tại…
– Q.trọng là nó có thích thằng Xuân hay không?
– Chắc cũng có cảm tình anh ạ, nhưng mà… nó bảo ngoài thằng người yêu hiện tại vẫn đang đeo bám thì vẫn còn 1 số vấn đề nữa ở a.Xuân mà nó cần phải cân nhắc rồi suy xét cho thật kỹ!!!
– Vấn đề gì???
– Em chịu, hỏi mãi mà nó không chịu nói, hajzzz.
– “Giữ mồm giữ miệng đấy, cái Ly này chơi được, lại là đứa biết nghĩ nữa!!!”
– Ừ, vậy cứ để xem 2 đứa nó thế nào… Em cố gắng vun vào giúp anh nhé, phía thằng Xuân như vậy chắc nó cũng thích rồi, chờ ở phía cái Ly nữa thôi. Không phải là anh gán ghép làm gì đâu nhưng thực sự nhìn thằng người yêu hiện tại của cái Ly ngay từ đầu anh đã không có cảm tình rồi. Lấc ca lấc cấc, nhìn như thằng dẹo, ăn nói thì không biết giữ miếng, không biết trên dưới là gì. Cái Ly nó cũng khá gái mà chẳng hiểu sao lại đâm đầu vào yêu thằng đấy.
– Vâng, thôi kệ nó anh ạ… Em cũng sẽ khuyên, nhưng cũng chỉ có mức độ thôi. Cái chính vẫn phải là ở nó, nó thích a.Xuân thực sự thì mới lâu dài được.
– Ừm, em nghĩ thế cũng phải, ae bạn bè chơi với nhau nên dính vào mấy thứ nhạy cảm thế này cần phải cẩn thận.
… Bạn đang đọc truyện Sóng gió cuộc đời tại nguồn: http://truyensextv1.com/song-gio-cuoc-doi/
Gần 9h tối, tôi mới chia tay My để trở về nhà. Khu nhà trọ đã có 1 vài phòng sáng đèn, ít nhất cũng đỡ phải mon men, dò dẫm trong yên lặng như mọi khi. Bước lên đến tầng nhà mình thì phòng Ngọc cửa phòng cũng đang mở…
– Về phòng rồi sao không alo 1 tiếng làm cái tiệc liên hoan… Ơ… Em chào anh… – tình cảnh này giống hệt như lần Ngọc bất thình lình xuất hiện trước cửa phòng tôi khi tôi và Trà đang ăn cơm. Lần này phân vai có hơi khác 1 chút khi Ngọc hôm đó là tôi hôm nay và tôi và Trà thì lúc này lại tương ứng với Trường và Ngọc. Cả 2 đang ngồi cạnh nhau, thái thái, gọt gọt 1 món bánh kem tráng miệng nhìn khá ngon mắt.
– Ồ, sr… sr, 2 người ngon miệng nhé… – dứt lời tôi bước nhanh về phòng của mình.
– Vào đây đã Tuấn ơi…
Tiếng Trường nói vọng ra nhưng tôi cứ thế lẳng lặng mở khóa, bước vào phòng rồi đóng cửa lại. Lòng thầm hy vọng 2 người họ cứ mặc nhiên ăn bánh đi, không cần phải để ý hay mời mọc tôi làm gì. Vừa bật được bình nóng lạnh để chuẩn bị tắm giặt thì tiếng gõ cửa vang lên. Biết chắc là ai rồi nhưng dù muốn hay không thì tôi vẫn phải mở cửa…
– Anh ạ!!! Có việc gì không anh?
– Cậu ăn bánh đi, bánh Ngọc với mấy chị em làm cả ngày hôm nay đấy. – Trường đưa tôi 1 miếng bánh được cắt trông cũng khá vào mắt.
– Em cảm ơn… Anh… có muốn vào thăm quan phòng em không ạ? – tôi hỏi theo lệ khi thấy Trường chưa có ý muốn rời đi. Và quả là anh ta bước vào để thăm nhà tôi thật.
– 2 phòng bố trí cũng tương đối giống nhau nhỉ? – Trường hỏi.
– Vâng, ở đây thì hầu hết các phòng đều giống nhau anh ạ.
– Tuy nhiên đường điện, nước thì có vẻ chưa được ổn lắm.
– À, cái đấy thì cũng tùy anh ạ. Nhưng có gặp vấn đề gì thì mình cứ báo cáo, chủ nhà họ sẽ giải quyết nếu liên quan đến phòng.
– Ừ, mà đợt ấy Tuấn cũng xử lý giúp Ngọc rồi đúng không??
– Dạ…
– Không cần nhờ tới chủ nhà, Tuấn tháo vát thật đấy. Nhưng mà nhỡ có chuyện gì, chủ nhà họ lại bắt đền thì sao.
– Thì… chắc là mình phải bỏ tiền ra đền thôi ạ.
– Vậy mới nói, biết về cái gì quá thì cũng không được chủ quan mà mất cảnh giác với nó.Cũng giống như điện vậy, đã biết nó giật, biết nó nguy hiểm mà cứ muốn nghịch với nó thì hậu quả để lại sẽ vô cùng khó lường.
– Vâng…
– Tuấn có sđt của anh rồi chứ!!! – Trường đột ngột đổi chủ đề.
– Em không có ạ…
– Vậy lưu số anh vào, để anh có số của cậu luôn.
– Ngọc có số của em đó anh.
– Vẫn cần xin trực tiếp, như vậy mới là tôn trọng nhau… Rồi… anh đọc lại nhé 09^@%^@^&@. Okie!!! Vậy anh về đây, có gì thì chú ý tới Ngọc giúp anh.
– Vâng, em chào anh.
… Bạn đang đọc truyện Sóng gió cuộc đời tại nguồn: http://truyensextv1.com/song-gio-cuoc-doi/
– “Này, anh ngủ chưa?” – gần 12h đêm, lúc tôi đã tắt đèn chuẩn bị ngủ thì nhận được tn của Ngọc. Định bỏ đấy nằm ngủ luôn thì bỗng nghe thấy mấy tiếng gõ cục cục nơi đầu giường phía bên kia tường.
– “Tôi biết là anh chưa ngủ. Nói chuyện với tôi 1 lát được không?”
– “Gọi điện thôi cũng được, gọi điện cho thoải mái”
– “Buồn quá… Muốn có người nói chuyện cho bớt nhạt miệng… ”
– Hì, tôi biết là anh chưa ngủ mà. – Ngọc tươi tỉnh khi nhận được điện của tôi.
– Có chuyện gì thì nói đi, cho cô 5′. Nói nhanh tôi còn ngủ.
– Bánh ngon không?
– Được…
– Chỉ được thôi á, tôi hì hục mất công cả buổi sáng mà anh chỉ nói mỗi câu “được”. Xì.
– Còn 4′ rưỡi…
– Này, sang tháng sau tôi sẽ về làm cho cty đấy.
– Cty của bố cô???
– Ừ, tôi quyết định rồi, kiến thức mình học được mà chỉ vận dụng vào mỗi cái cửa hàng bé tý kia thì uổng quá. Ngày trước có thể tôi không thích nhưng giờ không hiểu sao tôi lại bắt đầu có định hướng mới.
– Vậy thì tốt, chúc mừng cô. Chắc là gia đình cô cũng phải mừng lắm!!!
– Ừ, hì…
– … Vì con gái họ thoát dần kiếp lông bông đi ăn trực mà.
– Hê, hôm nay anh không làm tôi tức nổi đâu, tâm trạng đang tốt mà. À, tôi bảo nè, tranh thủ tuần cuối cùng tôi được nghỉ, anh… giành thời gian 1 ngày thứ 7 tuần này đi với tôi được không???
– Không…
– Đi… tôi năn nỉ, năn nỉ, năn nỉ anh đấy… đi chụp ảnh, cafe, lượn lờ với tôi 1 hôm duy nhất thôi…
– A.Trường của cô đâu sao không rủ!!!
– Rủ anh ấy chán chết, suốt ngày kêu bận.
– Mấy hôm tết chẳng đưa cô đi chơi suốt đấy còn gì.
– Tết nhất được nghỉ nó khác. Ngày kia đi làm rồi lại khác.
– Tôi cũng bận khác gì anh ta đâu. Nhân viên quèn như tôi, áp lực thậm chí còn lớn hơn anh ta đấy.
– Tôi cũng biết mà, cũng biết anh cũng rất bận. Nhưng anh nghĩ mà xem, sắp tới tôi đi làm giống anh. Rồi cũng sẽ bận như vậy, không có thời gian cho những đam mê kể trên nữa, anh không nghĩ cho tôi 1 chút được à.
– Sao tôi phải nghĩ cho cô nhỉ!!!
– … Anh là bạn tôi, đương nhiên phải nghĩ cho tôi rồi. Còn nếu như anh nói không thì tôi cũng chẳng còn gì để nói với anh nữa, rất hiếm khi tôi hạ mình, xuống nước thế này với 1 người!!! – Ngọc bắt đầu tỏ vẻ bất nhẫn.
– Chiều t7 thôi, không có cả ngày đâu!!!
– Đã nhận lời thì nhận cho chót đi…
– Hết giờ, tôi tắt máy đây…
– Rồi rồi, đồ kibo. Chiều thì chiều, 3 ngày nữa thôi đấy, anh đừng có mà quên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sóng gió cuộc đời |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/09/2017 12:39 (GMT+7) |