Đó cũng lại là một hôm trời mưa tầm tã. Như mọi khi, Hùng đứng đợi Hằng tại một trạm xe gần trường để cùng nhau về nhà. (Hằng dặn Hùng làm vậy. Mỗi ngày, Hùng về trước đợi Hằng. Sau đó Hằng mới ra chỗ hẹn rồi hai đứa mới về. Hằng làm vậy để giấu các bạn về chuyện mình dối họ là con nhà giàu). Nhưng lạ thay, Hùng đợi mãi mà Hằng vẫn không thấy Hằng đến. Đã gần nửa tiếng trôi qua, trời mưa ngày càng nặng hơn. Hùng vẫn đứng lặng lẻ ở trạm xe chờ đợi.
Gần mười lăm phút sau thì Hằng mới xuất hiện. Hằng đi lết thết trong cơn mưa dầm dề làm cho bộ áo dài mỏng của Hằng bó sát người nàng. Bộ đồ lót màu trắng bên trong lại lộ ra. Nhưng hôm nay lạ lắm, Hùng để ý thấy nơi hạ bộ Hằng có chút ít thứ gì màu đỏ, người Hằng thì như thất thần, quần áo nàng lôi thôi. Hùng tự hỏi:
– Lạ thật! Khi nãy lúc ra về Hằng còn vui vẻ lắm mà. Sao bây giờ lại như vậy?
Hùng lo lắng hơn nữa. Cậu í ới gọi:
– Hằng! Hằng! Lại đây! Hùng đây mà!
Hình như Hằng không nghe thấy. Tiếng của Hùng bị át đi bởi tiếng mưa. Hùng nóng ruột quá, cậu không gọi nữa mà chạy thẳng ra ngoài mưa. Hùng kéo ghì Hằng lại:
– Hằng! Hùng đây mà! Hằng sao vậy?
Hằng nhận ra Hùng. Nàng ôm chầm lấy cậu ngay. Hai mắt Hằng sưng to vì nước mắt. Hằng nói trong tiếng nấc:
– Hùng ơi! Hùng ơi! Hết rồi!
Hùng vỗ về Hằng hỏi:
– Hết là hết cái gì? Hằng nói rõ coi!
Hằng lại nấc như sắp bật ra tiếng khóc:
– Hu hu! Hằng bị thằng Hiếu, nó … Nó.
Hùng hỏi gấp hơn:
– Thằng Hiếu làm sao?
Lần này Hằng khóc thật. Hai mắt nàng ướt lệ:
– Thằng Hiếu nó cưỡng hiếp Hằng đó! Hu hu!
Hùng đứng sững người lại. Cậu thật không ngờ. Không ngờ thằng Hiếu, thân là một lớp trưởng, là người mà bấy lâu nay Hùng vẫn cho là đứng đắng mà lại làm chuyện bỉ ổi này. Hùng nhìn Hằng khóc thật là tội nghiệp. Thân hình nàng run run, phần vì lạnh, phần vì cái nhục nhã mà nàng phải chịu đựng vừa rồi. Hằng thút thít nói:
– Hu hu! Hằng không muốn về nhà nữa! Hằng muốn chết cho rồi!
Hùng an ủi:
– Thôi đừng nghĩ bậy nữa! Có Hùng rồi đây!
Hùng suy nghĩ một chút rồi nói:
– Thôi! Bây giờ mà về để mẹ Hằng biết thì không xong đâu. Ở đây Hùng có ít tiền, mình vào thuê đỡ một phòng trọ rồi Hằng tắm rữa sạch sẽ, đợi quần áo khô rồi về. Hùng sẽ gọi về nói là mình bận trực vệ sinh ở trường, không sao đâu.
Nghe thấy Hùng nói cũng đúng nên Hằng đồng ý ngay. Hai người dắt nhau đi trong mưa, Hùng đi trước để che mưa và che chỗ kín cho Hằng. Cả hai bây giờ đều ướt nhẹp.
Sau nhiều chặng cuốc bộ, cuối cùng Hùng cũng mướn được một căn phòng. Cậu gọi điện về nhà cho mẹ Hằng khỏi lo. Tắm rữa sạch sẽ đâu đó, hai đứa mới ngồi lại bên nhau chờ quần áo khô. Hằng kéo chăn che hết người lại và nằm trên giường, còn Hùng thì bối rối với cái khăn tắm quấn chéo ngang ngực. Khốn khiếp thật, cái khăn chỉ đủ để che hạ thể của Hùng, còn ba cái sương xườn của Hùng lộ hẵn ra hết, trông Hùng thật là tệ hại. Hùng giục mãi Hằng mới chịu kể lại:
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: truyensextv1.com
Thật ra Hằng cũng rất mến Hiếu ngay từ cái nhìn đầu tiên khi mới vào lớp. Hiếu thật đẹp trai với khuôn mặt chữ điền vuông vức, đã thế lại còn được trời phú cho thân hình khỏe mạnh, cơ bắp nổi đều đặn, trưởng thành.
Nhờ lợi điểm đó Hiếu dễ dàng lấy cảm tình của Hằng, một cô bé nhà quê chân ướt chân ráo. Hiếu nghe Hằng kể mình là con nhà giàu nên càng thích Hằng hơn. Hắn quyết cua dính cho được cô bé nhà giàu ngây thơ này.
Sau ba tháng đổ hết biết bao ông sức cua Hằng mà Hiếu vẫn chưa đạt được kết quả nào. Hằng thậm chí giấu không cho hắn biết địa chỉ, điện thoại. Hiếu căm giận lắm, lại thêm phần nghi ngờ. Một buổi chiều, Hiếu theo dõi Hằng thì biết được sự thật nhũ phàng: Hằng chỉ là một đứa nghèo phải mướn phòng ở nhà thằng Hùng cuối lớp để ở. Hiếu giận Hằng lắm, càng giận hơn là Hùng biết mà còn giấu chuyện này. Qua vài cái nhìn kinh nghiệm, Hiếu đoán được Hùng đang rất thích Hằng và để trả thù chuyện này, Hiếu quyết tâm hãm hiếp Hằng một lần để cho cả Hằng và Hùng đều đau khổ. Hiếu cực khổ lắm mới tìm được vài viên thuốc “kích dục” và kế hoạch của Hiếu bắt đầu.
Hiếu biết là Hằng sẽ không bao giờ chịu đi riêng với hắn nên vào một dịp có bài kiểm tra toán sắp đến hắn nhờ Hằng ở lại cùng hắn trao đổi vài vấn đề ngay sau giờ tan học.
Buổi trưa hôm đó trời mưa tầm tã, tất cả học sinh vội vã rời lớp trở về (trong đó có Hùng) sau một ngày học đầy căng thẳng. Trong lớp chỉ còn lại mình Hằng và Hiếu. Hiếu bước qua bên bàn Thanh Hằng với nụ cười thật tươi và cuốn sách toán trong tay.
Hai người bắt đầu trao đổi thật hăng say, Hiếu làm bộ chăm chú lắng nghe. Đôi mắt hắn không ngừng dó xét Hằng. Được chừng 15 phút, Hiếu biết là Hằng hoàn toàn chìm vào công việc. Hiếu lấy trong hộc tủ ra một thanh chocolate và mời Hằng ăn. Hắn nói là ba hắn cho hắn rất nhiều kẹo và hắn muốn mời nàng ăn lấy thảo. Hằng giả vờ từ chối nhưng thật ra nàng hết sức thèm, nàng chưa bao giờ biết được mùi vị của chocolate là gì (con nhà nghèo mà). Nàng rất vui khi đón nhận thanh kẹo mà Hiếu cho và bóc ra ăn.
Ôi mùi vị nó ngon ngọt làm sao! Ăn tới đâu thì Hằng thấy lâng lâng tới đó, lát sau cơ thể nàng trở nên nóng ran. Một sự đòi hỏi cao độ nào đó mà Hằng vẫn chưa hiểu. Nàng không nói được nữa mà cứ dùng hai tay quạt quạt (mặc dù trời rất lạnh vì mưa). Hiếu nhìn là biết con nhỏ nhà quê kia đã thấm thuốc rồi, cứ nhìn vào hai má đỏ hồng của nó là nhận ra ngay. Hiếu giả vờ áp tới gần Hằng hỏi hang đủ điều. Hằng không còn nghe thấy gì cả mà chỉ thấy lùng bùng hai tai. Nàng nhận ra cơ thể mình đang từ từ vùng dậy. Có tiếng nói từ sâu trong cơ thể Hằng phát ra:
“Nóng thì cởi đồ ra cho mát, lẹ lên. Mình cần một cái gì đó … Khó chịu quá!”.
Hiếu chẳng phải làm gì, hắn chỉ cần ngồi yên một chỗ từ từ ngắm Hằng lột từng mảnh vải trên người. Đầu tiên là hai hàng nút phía trên cái áo dài, rồi lần xuống từng nút một. Tiếng bực bực trong căn phòng vắng lặng nghe sao đã tai quá. Hiếu rút cái máy ảnh đã chuẩn bị sẵn ra chụp không thiếu một chi tiết. Ánh đèn máy ảnh chớp liên tục Hằng chỉ thấy mắt mình mờ hẳn đi, chẳng còn trực giác gì. Đến kiểu ảnh thứ 20 thì trên người Hằng chỉ còn độc nhất mỗi cái quần silíp. Hiếu dừng lại không chụp nữa bỏ cái máy ảnh sang một bên. Riêng Hằng thì tay chân quờ quạng, lúc thì đưa tay bưng hai bầu vú săn cứng lên, khi thì lòn tay vào cái sìlíp mò mẫn cái lồn…
Hiếu từ từ bước lại gần. Hắn ghì đầu Hằng xuống, rồi mút lấy cả bờ môi mọng đỏ của nàng. Như một tay chuyên nghiệp Hiếu uốn éo cái lưỡi hình móc câu của hắn ra và mút lấy lưỡi Hằng. Hằng đáp lại bằng cách mút đầu lưỡi của hắn nhè nhẹ. Hiếu từ từ kéo rê rê chiếc lưỡi ra, và di chuyển môi mình xuống hai vú Hằng. Một bên vú Hiếu kề miệng vào mút lần đầu vú, bên kia Hiếu dùng tay bóp lấy. Hằng chỉ biết ngửa cổ lên trời mà hít hà, miệng rên không ngừng rên trong vô thức mà chẳng biết gì cả.
Sự mút bú chậm chạp của Hiếu chẳng những không làm giảm sức nóng của cơ thể Hằng mà còn làm cho Hằng thấy ngứa ngáy hơn. Người nàng như có ngàn con kiến đang bò. Đột nhiên, Hiếu nghe được tiếng bước chân. Hắn lần tay xem cái đồng hồ mình. Đúng 11h45′, bảo vệ sẽ đi xem xét các phòng học. Thấy không phải lúc chơi đùa nữa, Hiếu vội vàng gom hết quần áo của Hằng đang vứt vươn vãi ra đất, nhét hết vào cặp, rồi lấy trong cặp sợi dây thừng ra trói chặt Hằng lại. Hằng bây giờ mềm như cọng bún, nàng không hề chống cự mà hình như còn chìu theo bất cứ ý thích nào của Hiếu. Hiếu vội vàng vác Hằng lên vai đi thẳng một mạch đến căn phòng chứa thiết bị của nhà trường đang bỏ trống. Bác bảo vệ đi ngang qua phòng học, thấy chẳng có gì thì quay ngay trở lại phòng mình ngủ một giấc chờ lớp chiều vào.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tà áo dài bị ướt |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Đụ cave, Đụ tập thể, Hiếp dâm nữ sinh, Truyện bóp vú, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 26/12/2017 22:59 (GMT+7) |