Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tân Tiếu ngạo giang hồ » Phần 72

Tân Tiếu ngạo giang hồ

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 72

Bốn gã kia chạy một đoạn khá xa vào sâu trong rừng thì dừng lại thở dốc:

– Trời ơi, mệt quá…phù phù…may mà chạy kịp, nếu để Thánh Cô nhìn thấy, chắc chúng ta chết không toàn thây. – Cả 4 thằng chạ sâu vào trong rừng thì dừng lại thở dốc.

– Khoan đã, các vị có thấy trong lúc mê sảng Lệnh Hồ Xung đã gọi tên ai không? – Kế Vô Thi bất ngờ nghĩ lại.

– Sư nương, là sư nương của hắn. – Tư Mã Đại mắt sáng quắc, ý đồ đen tối hiện rõ trong đầu.

– Ý ngươi là Lệnh Hồ Xung và sư ương của hắn đã làm ra chuyện trái vơi Luân thường đạo lý trong thiên hạ. – Tổ Thiên Thu len tiếng.

– Phải rồi, Thánh Cô thì chúng ta không dám động tới, nhưng nếu như Ninh Trung Tắc và Lệnh Hồ Xung có làm chuyện này, chúng ta hoàn toàn có thể làm thịt giang hồ đệ nhất hiệp nữ. – Đến lượt Tổ Thiên Thu kết luận.

– Ha ha ha, ông nói rất chính xác, việc của chúng ta bây giờ là chờ cơ hội.

Cả 4 thằng cười vang trong rừng khuya thằng nào thằng nấy đều khoái trí vì đã tìm được mục đích chung…

Sáng sớm hôm sau vợ chồng Nhạc Bất Quần đã lên Ngũ Bá Cương sớm, thế nhưng chỉ còn mấy người đang thu dọn bàn ghế và lều trại, những nhân vật chủ chốt tiếng tăm đều đã không có ai, cả Lệnh Hồ Xung cũng không nhìn thấy đâu, không còn cách nào khác, hai người âm thầm bám theo những người còn sót lại chưa đi hết.

Lệnh Hồ Xung nằm ngủ thì tiếng đàn du dương quen thuộc làm chàng tỉnh giấc, chàng ngồi bật dậy, nhìn quanh nhà rồi vui sướng thốt lên:

– Bà bà, thật sự là bà sao, sao bà bà lại ở đây.

– Ngươi không sao chứ? – Doanh Doanh ân cần.

– Tôi không sao, Lệnh Hồ Xung bái kiến bà bà, bà bà, tôi rất nhớ người.

Câu nói của chàng khiến Doanh Doanh trong lòng phơi phới, nhưng đúng lúc đó thì có hai người mò đến:

– Có tiếng đàn.

– Nếu đã có tiếng đàn tức là bọn tà ma ngoại đạo vẫn chưa đi hết đâu. Chúng ta vào trong tìm xem.

Thì ra hai người này, một là ăn mặc theo phái Thanh Thành, còn người kia trông giống như là một hòa thượng vậy. Bọn họ vừa đến nơi thì Lệnh Hồ Xung đã lao ra ngăn cản:

– Hai vị tìm ai?

– Ngươi là ai?

– Tại hạ Lệnh Hồ Xung phái Hoa Sơn, bái kiến hai vị sư huynh.

– Ngươi là đệ tử phái Hoa Sơn, lên Ngũ Bá Cương làm gì?

– Các huynh cũng là nhân sĩ chính phái, vậy các huynh lên Ngũ Bá Cương làm gì?

– Đừng nhiều lời, tránh ra.

– Bà bà của ta nói nam nữ không tiện gặp mặt. – Lệnh Hồ Xung đưa tay ra ngăn cản chúng lại.

– Đừng nhiều lời, tránh ra.

Hắn nói xong câu đó, thấy Lệnh Hồ Xung vẫn ngăn cản không cho vào thì ngay lập tức hai tên đó lao vào giao tranh với Lệnh Hồ Xung liền, do thân mang trọng thương, Lệnh Hồ Xung chỉ đánh được vài chiêu thì đã bị chúng đánh bại, bọn chúng bỏ mặc chàng nằm đó định đi vào, thì Lệnh Hồ Xung ôm chặt lấy chân một tên nhất quyết không cho vào, tức giận, cả hai tên tay đấm, chấn đá liên tiếp vào người Lệnh Hồ Xung khiến chàng hộc máu bắn ra, sẵn cơn khát máu, hắn lao lên định dùng lưỡi kiếm kết liễu mạng sống của chàng. Thấy tình thế thập phần nguy hiểm, Lệnh Hồ Xung xoay người né tránh, dùng gót chân đá văng kiếm của hắn ra khỏi tay, đồng thời lấy thanh kiếm dưới đất đâm ngược trở lại, một phát trúng tim của tên phái Thanh Thành khiến hắn tắc thở ngay lập tức. Tên hòa thượng kia thấy vậy vội định lao lên giết chàng thì bên trong Doanh Doanh bắn ra một viên đá nhỏ trúng xương bánh chè của hắn khiến xương bánh chè vỡ vụn ngay lập tức, quá hoảng sợ, hắn bỏ chạy với cái chân khập khiễng, không dám quay đầu trở lại. Lệnh Hồ Xung đứng dậy thì thấy hắn đã chạy mất tích, chàng quay về phía Doanh Doanh:

– Bà bà, đã làm người kinh hãi rồi, vãn bối đã đuổi một tên đi rồi, còn tên này thì thật không may cho hắn.

– Lệnh Hồ thiếu hiệp, ngươi bây giờ không được tổn hại sức khỏe nữa, mau ngồi xuống nghỉ ngơi, điều hòa chân khí.

Lệnh Hồ Xung ngồi xuống vận khí, thở đều đều và nhẹ nhàng, bên trong, Doanh Doanh đánh đàn, tiếng đàn nhẹ nhàng, trầm lắng và thư thái để giúp Lệnh Hồ Xung dễ dàng điều hòa chân khí. Một lát sau thì chàng đã có thể thở lại bình thường:

– Bà bà, cám ơn người, không biết vì sao mỗi lần nghe tiếng đàn của người, trái tim nóng nảy của tôi đều trở nên nhẹ nhàng và thanh thoát hơn rất nhiều.

– Ngươi liều mạng bảo vệ ta, ta phải cám ơn ngươi mới đúng. Không biết Lệnh Hồ thiếu hiệp tiếp theo sẽ đi đâu.

– Tôi đã không còn nơi để đi nữa rồi. – Lệnh Hồ Xung thở dài.

– Nếu đã không còn nơi để đi, sao không du ngoạn sơn thủy cho lòng thư thái.

– Bà bà, người nói rất đúng, thiên hạ rộng lớn, ngao du bốn phương, an nhàn thoải mái cũng rất tốt, sao tôi không nghĩ ra nhỉ? Bà bà, vậy còn người, sau này sẽ đi đâu, tôi tiễn người đi một đoạn, coi như đi ngao du sơn thủy.

– Ta…ta sợ ngươi sẽ buồn chán khi đi cùng lão thái bà ta. – Nàng tủm tỉm.

– Sao vậy được bà bà, bà là người phong nhã, còn tôi, Lệnh Hồ Xung này là một kẻ điên chúng ta trên đường nói chuyện trên trời dưới đất, sẽ rất thú vị mà.

– Vậy được, nhưng tướng mạo của ta xấu xí, nên ta không muốn để cho ai nhìn thấy cả, kể cả ngươi, ngươi có làm được không?

– Bà bà, chỉ cần người đồng ý, tôi hứa sẽ đi cùng bà.

Sau đó, hai người dời khỏi căn nhà cỏ đó, Lệnh Hồ Xung Đi trước, Doanh Doanh theo ngay phía sau, cách chàng vài bước chân. Nàng còn cẩn thận đốt cháy luôn căn nhà cỏ đó để bọn người chính phái không thể lần ra manh mối của hai người. Hai người cứ dọc theo con đường mòn ở chân núi, vừa đi vừa nói chuyện trên trời dưới biển, cầm kỳ thi họa. Doanh Doanh đi phía sau, thỉnh thoảng lại bỏ khăn ra nhìn trộm chàng, nàng khúc khích nở những nụ cười hạnh phúc.

Đột nhiên, Lệnh Hồ Xung cảm thấy khó thở và tức ngực, chàng ôm ngực lăn lộn một hồi rồi ngất lịm. Doanh Doanh thấy vậy hốt hoảng lo lắng:

– Lệnh Hồ thiếu hiệp, Lệnh Hồ thiếu hiệp. Huynh mau tỉnh lại đi. Chết rồi, có lẽ trận đánh vừa rồi đã làm hao tổn chân khí của huynh ấy.

– Doanh Doanh, công lực không đủ còn múa rìu qua mắt thợ. Con thế này không phải cứu hắn mà là hại hắn.

Nghe giọng nói quen thuộc từ phía sau, Doanh Doanh quay đầu lại, thì ra đó chính là Đông Phương thúc thúc của nàng:

– Doanh Doanh tham kiến Đông Phương thúc thúc.

– Con không thích ở Hắc Mộc Nhai, thì ta cũng chiều con, nhưng con đang yên lành ở ngõ Lục Trúc với Lục Trúc Ông, hà tất vì một nam nhân làm ầm ĩ trên Ngũ Bá Cương này chứ? Thuộc hạ của con, lẽ nào con quản không nổi sao?

– Không phải do con cố ý, chỉ là vì….

– Đừng nói nữa, ở đây giao cho ta, đệ tử phái Hoa Sơn này cũng giao cho ta, ta nghĩ con nhanh trở về Hắc Mộc Nhai đi, sau này không được tự mình quyết định nữa. Nếu không, thúc thúc sẽ rất khó xử.

– Nhưng thúc thúc…huynh ấy bị nội thương rất nặng. – Nàng lo lắng..

– Điều này con không cần phải lo, thúc thúc tự biết phải làm gì?

– Dạ… – Doanh Doanh lưỡng lự, nhìn khuôn mặt trắng nhợt của Lệnh Hồ Xung, nàng lo lắng.

– Con thích hắn?

– Không có, sao con có thể thích hắn được. – Doanh Doanh giật mình trả lời theo phản xạ.

– Vừa rồi từng có người của Linh Thứu tự và núi Thanh Thành đến, ta nghĩ nơi này chút nữa sẽ có rất nhiều người đến, con hãy mau trở về Hắc Mộc Nhai đi.

– Dạ – Doanh Doanh ngậm ngùi đứng dậy và định đi.

– Đợi một chút.

– Thúc thúc còn dặn dò gì.

– Đưa mũ của con cho ta, chúng ta sẽ trao đổi y phục, ta cần hóa trang thành con để làm mồi nhử.

– Mồi nhử?..

Cùng lúc đó:

– Sư huynh, chúng ta tìm từ chân núi đến đây vẫn không thấy, rốt cuộc Xung Nhi đã đi đâu.

– Có lẽ nó đi tìm chúng ta để tụ họp, thôi, cứ đi dọc đường xem sao?

Trong khí đó, Lệnh Hồ Xung nhờ Đông Phương truyền chân khí sang đã tỉnh lại được, chàng tiếp tục cùng Đông Phương đi sâu vào trong rừng, Cùng lúc đó có một hòa thượng đi đến, Đông Phương thấy vậy bèn nấp đi, Lệnh Hồ Xung trực tiếp ra chào hỏi, thì ra người này chính là Phương Sinh đại sư của Linh Thứu tự. Qua lời kể qua loa của Lệnh Hồ Xung, Phương Sinh đại sư biết chàng bị trọng thương, năm xưa Linh Thứu tự vồn chịu ơn của Phong Thanh Dương lão tiền bối nên Phương Sinh đại sư đã ngỏ ý mời chàng lên Linh Thứu tự để truyền nội công tâm pháp của Dịch Cân kinh vào người, như vậy sẽ trị khỏi được vết thương cho chàng. Nhưng Lệnh Hồ Xung đã khéo léo từ chối. Chàng nói còn có việc phải giải quyết, còn nói nếu sau này có duyên sẽ quay lại Linh Thứu tự và học Dịch cân kinh nếu có cơ hội, không còn cách nào khác, Phương Sinh đại sư đành phải chấp nhận, nhưng ông cũng có giao cho chàng hai viên linh dược diệu thương để chàng dưỡng sức, rồi sau đó hai người từ biệt nhau.

Đông Phương sau đó vẫn giả làm bà bà và đi theo Lệnh Hồ Xung, đến một vực đá cheo leo hiểm trở, do sơ ý nên chàng bị trượt chân ngã xuống, không còn cách nào khác, Đông Phương phải nhảy xuống theo cứu chàng, nàng dùng khinh công bay vun vút xuống và tóm được Lệnh Hồ Xung, hai người tóm vào một cành cây, nhưng thật không may là cành cây đó lại là cành khô, không chịu được sức nặng của hai người, nó tiếp tục gãy và cả Lệnh Hồ Xung và Đông Phương dều rơi vun vút xuống vực. Cô gắng lắm, nàng mới lái cho hai người ngã vào một lùm cây xanh để giảm lực rơi. Lệnh Hồ Xung ngã từ trên cây đó xuống, Đông Phương ngã đè lên người chàng, chiếc mũ nàng đội quá to nên bị mắc lại trên đó. Lệnh Hồ Xung sau khi mở mắt ra nhìn thì giật mình:

– Sao lại là cô?

– Là ta thì sao?

– Làm sao phải giả lão bà bà để gạt ta?

– Ta từng nói với ngươi ta là lão bà bà sao? Là ngươi luôn miệng gọi ta là lão bà bà mà?

– Cô….

– Hơn nữa chẳng phải sư phụ ngươi cứ luôn miệng gọi ta là yêu nữ này, yêu nữ nọ hay sao? Lỡ như bị người ta nhìn thấy yêu nữ ta đi chung với ngươi, chẳng phải sẽ làm tổn hại đến thanh danh của ngươi hay sao?

Lệnh Hồ Xung thấy nàng nói cũng có lý nên không cãi lại nữa, tuy nhiên sao trog lòng chàng vẫn có cảm giác khang khác (Khác là đúng rồi, giống hau thế đéo nào được :D). Sau đó hai người cùng đi vào một thị trấn nhỏ, lúc này, trời đã đổ mưa lớn, đi một đoạn thì thấy bên cạnh đường có một người chết với rất nhiều vết thương bị cắn quanh người, rồi nghe người xung quanh thì thào bàn tán “Tội nghiệp huynh ấy, chỉ vì lên núi tìm sói tuyết để lấy gan trị bệnh cho con trai mà vong mạng, thật là quá thương tâm”. Rồi đi sâu vào trong thì thấy một loạt các cáo thị của quan địa phương rằng trên núi có sói tuyết vô cùng nguy hiểm và hung tợn, khuyến cáo mọi người không nên lên trên đó. Do trời đã gần tối, Đông Phương và Lệnh Hồ Xung đánh phải vào thuê một phòng trọ, đợi sáng mai sẽ lên đường, hai người mỗi người một phòng tắm rửa xong, Lệnh Hồ Xung sang gọi nàng đi ăn tối thì tên tiểu nhị nói nàng đã đi khỏi đây, trước khi đi còn hỏi đường lên núi tìm sói tuyết. Lệnh Hồ Xung giật mình chạy nhanh lên núi theo chỉ dẫn của tiểu nhị.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Thông tin truyện
Tên truyện Tân Tiếu ngạo giang hồ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ tập thể, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện cổ trang, Truyện liếm lồn, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex mạnh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/10/2018 12:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bệnh dâm
Thì mẹ tớ đạp xe đạp, tớ ngồi sau ôm mẹ cùng đi. Hôm đó mẹ lại mặc cái áo kiểu tầu bó sát lấy thân hình, ngực căng trắng nõn nà cậu ạ. Cảm tưởng mấy hàng cúc áo sắp bung ra đến nơi ý vì ngực mẹ tớ to lắm. Khi đến nơi thì phòng có mỗi chú Vinh ở nhà, còn chú ở cùng phòng đã về...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bóp vú Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex ngoại tình
Thằng Long
Mày có sao không... Minh ngửa mặt lên giời, hỏi con Tâm. Không sao... May mà mày đánh nó kịp không nó hiếp tao mất rồi... Thế có mà mày lại sướng quá. Mày điên à. Tao thích đụ nhưng đéo thích bị cưỡng hiếp đâu nhớ. Con Tâm dẩu mỏ hứ một tiếng. Minh bật cười, mồ hôi trên đầu chảy ra thấm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Chuốc thuốc mê Đụ em gái Đụ lỗ đít Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Toàn năng thế giới
Một lúc sau, Hương Hoa mới ngẩng đầu lên nhìn vào Ngạo Thiên nói: Huynh! Những điều mà huynh nói vừa nãy đều là thật chứ? Nghe Hương Hoa nói vậy, Ngạo Thiên mỉm cười hôn nàng nói: Đương nhiên là thật rồi, ta yêu muội và sẽ lo cho muội suốt đời nếu như ta mà bỏ muội thì sẽ bị... Ngạo...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện tiên hiệp
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân