Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên Bảo Chi Mệnh » Phần 29

Thiên Bảo Chi Mệnh


Update Phần 94

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 29

Phạm Nhật Mai ngay lập tức bật dậy chạy đến chiếc ba lô đặt trên bàn máy tính của Trần Thiên Bảo mở ra lấy điện thoại bấm nhận cuộc gọi rồi áp lên tai:

– Alo ạ?

– …

– Con về rồi ạ!

– …

– Lúc con đến anh ấy đang ngủ, bây giờ thì dậy rồi ạ!

– …

– Vâng ạ! Chào cô!

Cất chiếc điện thoại đi khuôn mặt của Phạm Nhật Mai vẫn còn đỏ bừng nói:

– Mẹ anh gọi hỏi em đã đến nơi chưa!

Trần Thiên Bảo gật đầu rồi đi xuống khỏi chiếc giường.

– Anh đi tắm một chút! Em có muốn tắm cùng không?

Phạm Nhật Mai ngay lập tức có chút bất ngờ, khuôn mặt cô vốn dĩ đã đỏ bây giờ thì không khác trái cà chua chín mọng là bao:

– Hả… Em không!

Trần Thiên Bảo mỉm cười nhìn vào khuôn mặt dễ thương của Phạm Nhật Mai một chút ánh mắt hắn hơi đảo xuống dưới nơi mà chiếc áo sơ mi của Phạm Nhật Mai còn chưa đóng lại nơi bầu ngực nảy nở của cô, Trần Thiên Bảo có thể nhìn thấy nhũ hoa hồng hào vẫn ẩn hiện sau lớp áo sơ mi mỏng manh, nhận ra ánh mắt của hắn đang chăm chú lên cơ thể mình, Phạm Nhật Mai vội vàng đưa tay lên che ngực lại. Trần Thiên Bảo lắc đầu một cái rồi đi vào nhà tắm, khi hắn quay lại thì đã thấy Phạm Nhật Mai giúp mình xếp lại chăn trên giường đồng thời quần áo của cô cũng đã được mặc lại ngay ngắn.

– Sao em lại đến đây? Không phải lên lớp à?

– Tại em thấy mẹ anh bảo anh xin nghỉ để đi điều tra, em cũng muốn đi cùng nên xin mẹ anh cho nghỉ để đi cùng anh!

Khi Phạm Nhật Mai đến nơi dùng chìa khóa mà Phan Như Ý đưa để mở cửa vào thì thấy Trần Thiên Bảo còn đang ngủ nên nảy ra ý định muốn trêu đùa, sau đó mới xảy ra sự việc vừa rồi.

Trần Thiên Bảo sau khi biết lý do Phạm Nhật Mai có mặt ở đây cũng không nghĩ ngợi nhiều, việc đi điều tra về người phụ nữ có tên Lê Trúc Anh đó cũng không có gì nguy hiểm nên hắn không từ chối đưa nàng đi cùng.

Ngay sau đó Trần Thiên Bảo gọi một chiếc taxi rồi hai người bọn họ cùng nhau đến địa chỉ mà Trần Thiên Bảo đã tìm được vào tối hôm qua, nói đúng hơn là sáng sớm ngày hôm nay, tổng cộng hắn tìm được ba người khả nghi có cùng năm sinh và tốt nghiệp cùng trường với Phan Như Ý, trong đó có 2 người sinh ra ở miền nam và một người ở miền trung. Trần Thiên Bảo cho rằng có thể Phan Như Ý nhầm giữa giọng miền nam và miền trung nên cũng đưa người đó vào danh sách cần điều tra luôn.

Trong số ba người cần điều tra có một người ở Quận Long Biên, hai người còn lại ở Quận Cầu Giấy và Quận Hai Bà Trưng, trong khi nhà của Trần Thiên Bảo là Quận Hoàn Kiếm nằm ở giữa ba nơi này, nếu hắn đến Quận Long Biên trước thì sau đó sẽ phải vòng ngược lại hai nơi còn lại, quãng đường phải đi sẽ là rất xa.

Vì vậy Quận Long Biên sẽ là đích đến cuối cùng trong chuyến điều tra của Trần Thiên Bảo và Phạm Nhật Mai, mục tiêu đầu tiên của hắn là địa chỉ của người phụ nữ đang sống ở Quận Hai Bà Trưng.

Không mất bao lâu hai người đã đứng trước một ngôi nhà ba tầng với vẻ bề ngoài khá sang trọng, Trần Thiên Bảo đưa tay lên bấm chuông rồi chậm rãi chờ đợi. Một lúc sau từ trong nhà một người đàn ông khoảng 35 tuổi đi ra nhìn hai người bọn họ hỏi:

– 2 Đứa tìm ai?

Trần Thiên Bảo cho rằng nếu đúng là Lê Trúc Anh có liên quan trực tiếp đến việc Lý Nhật Hà mất tích mà hắn lại nói thẳng ra thì có khả năng sẽ bị lộ tẩy, đến lúc đó việc điều tra sẽ càng khó khăn hơn. Nghĩ đến đây Trần Thiên Bảo nói:

– Cháu là con của Phan Như Ý mẹ cháu ngày xưa học ở trường Đại Học Sư Phạm Hà Nội sắp tới chuẩn bị tổ chức họp lớp, nhưng do mẹ cháu bận nên nhờ cháu tìm cách liên lạc với cô Lê Trúc Anh ạ!

Người đàn ông ngay lập tức trả lời:

– Vợ chú mới tham gia họp lớp vài tháng trước mà? Chính chú đã tham gia cùng cô ấy nhưng sao lúc đó không thấy ai nhắc đến cái tên Phan Như Ý nhỉ?

Vậy có thể vợ của người đàn ông này không phải Lê Trúc Anh mà hắn đang tìm kiếm. Một trường đại học thường có rất nhiều khoa khác nhau, có thể cùng một cái tên Lê Trúc Anh tốt nghiệp cùng một trường Đại Học nhưng khác khoa nên mới có trường hợp như vậy. Trần Thiên Bảo chỉ tìm được thông tin về ba người phụ nữ tên Lê Trúc Anh tốt nghiệp Đại học Sư Phạm Hà Nội chứ không hề có thông tin những người đó tốt nghiệp khoa nào, nếu trong đó có ghi rõ ràng thì chỉ cần tìm đến người đã học cùng khoa với Phan Như Ý sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

– Vậy thì có thể cháu nhầm người ạ! Xin lỗi chú!

Trần Thiên Bảo chào người đàn ông một câu rồi quay đi, địa điểm tiếp theo sẽ là Quận Cầu Giấy, sau khoảng 30 phút Trần Thiên Bảo lại một lần nữa đứng trước một ngôi nhà cấp 4. Do nhà người này không có chuông cửa nên Trần Thiên Bảo đành phải gọi vào bên trong:

– Cô Lê Trúc Anh có nhà không ạ?

Một lúc sau một người phụ nữ bế trên tay một đứa trẻ đi ra đứng trước mặt Trần Thiên Bảo cùng Phạm Nhật Mai.

– Hai đứa tìm cô à?

Trần Thiên Bảo vẫn dùng lại một bài cũ nói với người phụ nữ trước mặt.

Mất vài giây suy nghĩ Lê Trúc Anh trả lời:

– À Phan Như Ý thì cô có biết! Ngày xưa cô ấy giành chiến thắng trong chung kết cuộc thi hoa khôi sư phạm nên cô vẫn nhớ! Nhưng sao mà con của cô ấy lại lớn thế này rồi à? Chẳng nhẽ cô ấy có con trước khi vào Đại Học?

Việc Phan Như Ý đã từng giành chiến thắng trong cuộc thi hoa khôi thời đại học đây là lần đầu tiên Trần Thiên Bảo được nghe, Phan Như Ý chưa từng nhắc đến việc này, có lẽ với một người khiêm tốn như Phan Như Ý thì khoe khoang không phải là việc cô thường làm.

Cái ánh mắt săm soi của Lê Trúc Anh chiếu lên mình khiến cho Trần Thiên Bảo có chút không thoải mái, hắn hắng giọng một cái rồi nói:

– E hèm! Phan Như Ý là mẹ kế của cháu!

– Ồ! Mà cô với Phan Như Ý học hai khoa khác nhau thì làm sao có thể họp lớp được? Hình như cháu nhầm người rồi, nếu cháu đang tìm cô Lê Trúc Anh thì cô có biết đấy! Ngày xưa cô ấy cũng tham gia cuộc thi hoa khôi và đoạt giải ba đấy, hình như đấy mới là người học cùng khoa với Phan Như Ý!

Trần Thiên Bảo sau khi biết được đây vẫn không phải người mình muốn tìm thì chào Lê Trúc Anh trước mặt một tiếng rồi mới rời đi.

Như vậy đã có thể xác định người phụ nữ đang sống ở quận Long Biên mới chính là người hắn cần tìm. Hóa ra trong cuộc thi hoa khôi Đại Học Sư Phạm năm xưa Lê Trúc Anh cũng tham gia và đoạt giải ba, còn người mẹ kế Phan Như Ý của hắn đã giành chiến thắng và trở thành hoa khôi của trường. Không biết là người đoạt giải nhì là ai? Việc ai đã đoạt giải nhì Trần Thiên Bảo cũng không quan tâm lắm nên không suy nghĩ quá nhiều, việc cần làm lúc này là nhanh chóng đi điều tra cái cô Lê Trúc Anh ở quận Long Biên.

– Không ngờ mẹ anh lại từng là hoa khôi ở trường Đại học đấy! – Trần Thiên Bảo đang mải mê suy nghĩ thì nghe thấy Phạm Nhật Mai lên tiếng.

Hắn quay sang nhìn nàng một lúc rồi trả lời!

– Con dâu tương lai của mẹ anh cũng không kém đâu!

Khuôn mặt Phạm Nhật Mai ngay lập tức ửng hồng rồi tựa lên bờ vai gầy gò của Trần Thiên Bảo. Sau khi vướng vào vụ bắt cóc Phạm Nhật Mai cũng cảm thấy có chút sợ hãi, nhưng khi tình cảm dấu kín nhiều năm được hắn đáp lại thì cô cảm thấy ngập tràn hạnh phúc mà quên luôn cả việc chỉ mới vài ngày trước mình đã bị bắt cóc rồi suýt chút nữa là bị cưỡng bức.

Quãng đường di chuyển từ quận Cầu giấy sang quận Long Biên cũng khá xa, mà thời gian lúc này đã là buổi trưa không khí cực kỳ nóng bức, Trần Thiên Bảo quyết định mang theo Phạm Nhật Mai vào một nhà hàng mát mẻ để ăn bữa trưa, với điều kiện kinh tế từ gia đình của hắn và Phạm Nhật Mai thì vào một nhà hàng có chút sang trọng là chuyện hết sức bình thường, chỉ là bộ đồ mà Phạm Nhật Mai đang mặc là đồ học sinh trung học cộng với vẻ đẹp hơn người của nàng nên có chút thu hút sự chú ý của mọi người.

Trần Thiên Bảo chọn một bàn gần cửa sổ để có thể vừa từ từ ăn uống vừa ngắm cảnh xung quanh. Hắn đã tính toán sau khi ăn xong bữa trưa thời gian sẽ còn rất nhiều, vậy nên cứ chậm rãi ăn mà không cần phải vội vàng, dưới cái thời tiết nóng đến gần 40 độ thế này mà ra đường thì sẽ nhanh chóng biến thành một tảng thịt nướng biết đi.

Trần Thiên Bảo ngồi một lúc lâu không thấy Phạm Nhật Mai trở lại, trước đó do thời tiết quá nóng nên cô uống rất nhiều nước, Phạm Nhật Mai nói với hắn một tiếng rồi nhanh chóng hướng đến nhà vệ sinh chạy đi. Điều mà Trần Thiên Bảo thắc mắc đó là chỉ đi vệ sinh thôi mà lâu như vậy rồi Phạm Nhật Mai còn chưa quay lại? Hắn nhíu mày nhìn về hướng nhà vệ sinh thì thấy có vài người đang vội vã chạy đến, Trần Thiên Bảo có linh cảm dường như đã xảy ra chuyện gì đó với Phạm Nhật Mai rồi.

Hắn ngay lập tức đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh, đến trước khu vệ sinh ở trong đó một người đàn ông cũng khá cao to đang chặn trước lối vào, từ phía sau có thể thấy dường như hắn ta đang chặn một người nào đó, do người đang bị chặn nhỏ hơn đối phương rất nhiều nên không biết rõ hình dạng người đó ra sao.

– Anh mà không tránh ra là tôi gọi người đấy! – Giọng nói quen thuộc của Phạm Nhật Mai mang theo một chút tức giận vang lên.

– Cho anh số điện thoại đi, lúc nào anh mời cô em đi ăn một bữa!

– Tôi có bạn trai rồi anh mau tránh ra không thì tôi kêu lên đấy!

– Haha em kêu lên đi!

Phạm Nhật Mai còn chưa kịp kêu lên thì một người thanh niên chạy đến nói:

– Anh ơi chỗ này bọn em kinh doanh anh đừng làm thế! Chẳng may có chuyện gì bọn em không chịu trách nhiệm được đâu ạ!

Từ giọng điệu của anh ta có vẻ như đây là một nhân viên của nhà hàng. Ngay sau khi nhân viên nhà hàng đứng ra với ý định ngăn cản thì từ trong nhóm người đang đứng quan sát có một thanh niên bước ra chỉ tay vào người nhân viên nhà hàng quát lên.

– Cút!

Lúc này một số người không muốn dính dáng đến liền quay lưng bỏ đi, nơi này là một nhà hàng sang trọng, đa số những người đến đây dùng bữa đều là những người có trí thức, hai tên đang hung hăng càn quấy lại có thể hình to lớn nên bọn họ không muốn dính dáng đến lũ côn đồ này cũng là điều dễ hiểu.

– Cứu với! – Phạm Nhật Mai thấy một số người quay đi thì cảm thấy có chút sợ hãi hô lên.

Kẻ đang chặn trước mặt nàng tiên lên một bước giờ tay lên quát:

– Câm mồm không tao cho mày ăn đòn bây giờ!

Trần Thiên Bảo lúc này đã không nhịn được nữa một tên to con chặn đường một người con gái mỏng manh yếu đuối đã là chuyện cực kỳ khó coi rồi, đã vậy lại còn có ý định dùng vũ lực với cô gái đó, mà cô gái đó lại là người phụ nữ của Trần Thiên Bảo thì làm sao hắn có thể bỏ qua được, Trần Thiên Bảo nhẹ nhàng đi lại sau lưng hắn ta, dưới con mắt theo dõi của mọi người Trần Thiên Bảo đưa chân lên sút rất mạnh vào giữa háng đối phương.

Cái trò đánh lén lại còn nhắm vào hạ bộ quả thực không phải phong cách của Trần Thiên Bảo, nhưng đối với những tên như thế này thì chỉ có chiêu như vậy mới có thể khiến bọn chúng ghi nhớ thật lâu. Đồng thời Trần Thiên Bảo cũng đã có tính toán, đối phương có đến hai người mà hắn còn phải bảo vệ Phạm Nhật Mai nữa, tốt nhất là bất ngờ hạ đi một tên rồi lấy 1 chọi 1 sẽ không còn là vấn đề quá khó giải quyết nữa.

Tên vừa bị Trần Thiên Bảo đá một cú vào vùng kín ngay lập tức lăn lộn kêu gào đau đớn với một loại ngôn ngữ không ai có thể hiểu nổi, tên đồng bọn của hắn ta do quay lưng lại với Trần Thiên Bảo nên không nhìn thấy sự việc đồng thời hắn còn đang chỉ tay quát mắng nhân viên nhà hàng, sau khi nghe thấy bạn mình kêu gào ngay lập tức quay lại nhìn vào Trần Thiên Bảo nói:

– Mày… mày vừa làm gì nó?

Trần Thiên Bảo cười khẩy một cái nói:

– Tao chỉ đá cho nó một phát thôi có khả năng vỡ bình xăng con rồi!

– Mẹ kiếp! – Tên này gầm lên một tiếng rồi lao về phía Trần Thiên Bảo, tay phải hắn đưa lên nhắm vào mặt Trần Thiên Bảo đấm xuống.

Những kẻ như thế này thường là những tên chỉ biết to mồm, nhưng đến lúc động chân động tay thì chẳng ra đâu vào đâu cả. Trần Thiên Bảo nhẹ nhàng lách sang một bên đã tránh được một đấm của đối thủ khiến hắn ta mất đà chồm người lên phía trước, dựa vào đó Trần Thiên Bảo lên gối một cái là sẽ trúng bụng đối phương, bất quá tên này lại kém cỏi đến mức không làm chủ được tốc độ vô tình khiến cho cú lên gối của Trần Thiên Bảo ban đầu là nhắm vào bụng nhưng mục tiêu nhanh chóng bị thay đổi thành hạ bộ. Vậy là chỉ trong vòng vài phút ngắn ngủi Trần Thiên Bảo đã ra chân đá vỡ hai bộ ấm chén.

– Mày… mày… chờ đó… tao gọi… người đến… xử mày! – Hai tên côn đồ vừa ôm hạ bộ vừa rên rỉ nói không nên lời.

Trần Thiên Bảo cũng muốn xem thử xem hai tên này rốt cuộc có thể gọi đến loại người gì để đối phó với hắn. Phạm Nhật Mai thì lại không nghĩ như vậy, cô vội vã ôm lấy cánh tay hắn vừa kéo đi vừa nói:

– Chúng mình đi thôi anh!

– Sao thế? Ngoài trời nắng lắm cứ ở lại đây đi!

Phạm Nhật Mai lắc đầu nói:

– Bọn họ gọi người đến đó! Cứ cho là anh không sợ nhưng còn vết thương của anh chưa khỏi chẳng may có mệnh hệ gì thì sao?

Trần Thiên Bảo nói vài câu trấn an Phạm Nhật Mai nhưng cô nhất quyết rời đi bằng được, cô còn dùng đến bài nếu hắn không đi cô sẽ đi một mình, dưới cái thời tiết có thể làm món trứng rán mà không cần mỡ thế này hắn nỡ lòng nào để cô đi ra đó một mình được, bất đắc dĩ Trần Thiên Bảo đành phải cùng cô rời khỏi nơi này.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên Bảo Chi Mệnh
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện Đô Thị
Tình trạng Update Phần 94
Ngày cập nhật 21/08/2021 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Ỷ thiên dâm hiệp truyện
Vương Bảo Bảo hăm hở cầm con cặc to lớn, sừng cứng của mình mà đặt lên lỗ lồn ướt đẫm của Phi Phượng. Nàng nín thở, chờ đợi. Bảo Bảo mím môi, đẩy mạnh tới một phát. Phi Phượng nấc lên một cái, cong người lên đón nhận. Con cặc đã đi sâu vào lỗ lồn một cách ngon ru rồi. Sau đó...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện cổ trang Truyện dâm hiệp
Chị em song sinh - Tác giả Huyền Vú Xệ
Eo ôi nước ra nhiều thế này cơ á. Chị cũng không ngờ đấy. Ùh đúng rồi. Dâm như vậy thì làm sao mà có thể ngờ được cơ chứ. Thôi em không đùa chị nữa đâu. Cho em mút cái ấy của chị đi chị. Liếm hồi nãy chưa đã giờ nhiều nước mới đã. Tôi nói như vậy thì chị Hà không nói gì mà dạng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ chị gái Truyện bóp vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Ký sự dâm dục - Tác giả Nguyên Dương
Câu xin lỗi của tôi vừa dứt, anh hai đã nhìn tôi rồi cười nói. “Không sao đâu! Dù sao thì em cũng lớn rồi!” Tôi lúc này thở hổn hển vì quá sướng, con cặc của tôi cũng bắt đầu có một chút hạ nhiệt. Thế nhưng tôi nhìn sang chị Mai và thấy chị ấy đang quẹt những dòng tinh lên miệng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ với hàng xóm HJ Tâm sự bạn đọc Truyện bú cặc Truyện sex có thật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân