Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên Bảo Chi Mệnh » Phần 41

Thiên Bảo Chi Mệnh


Update Phần 94

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 41

Cùng lúc đó tại một khu dinh thự siêu to khổng lồ trên đường Phạm Văn Đồng thành phố Hải Phòng. Nơi này hơn một tháng trước đã xảy ra một sự kiện chấn động, nói đúng hơn là đã có hai sự kiện thu hút báo chí khắp nơi trên thế giới.

Không khí toà dinh thự lúc này tràn ngập u ám, buồn bã. Có cảm giác giống như một đàn chim nếu bay qua địa điểm này cũng không dám kêu lên vì không khí tang tóc ấy.

Không khí nơi này tràn ngập tang thương là vì, một tuần trước chủ nhân của nó đã ra đi vĩnh viễn, nói chính xác là cặp vợ chồng chủ nhân của nó đã mất.

Phía bên trong ngôi biệt thự có một người đàn ông đang gõ cửa, chỉ vài giây sau từ trong phòng có tiếng người vọng ra:

– Vào đi!

Người đàn ông vừa gõ cửa nhanh chóng bước vào, khi đi đến trước mặt một chàng thanh niên khoảng 25 tuổi anh ta nói:

– Vừa có một bản báo cáo nói rằng phía bên sát thủ có kẻ đang truy tìm một người tên là Trần Thiên Bảo!

Chàng thanh niên ngay lập tức dừng công việc đang làm trên máy tính lại nhìn sang người đàn ông trước mặt. Nếu Trần Thiên Bảo ở đây lúc này sẽ ngay lập tức nhận ra chàng thanh niên này là người được giao lại trọng trách thay hắn chăm sóc bố mẹ, cậu ta là Ngô Đại Minh Hùng.

– Đã điều tra được mục tiêu chính xác là người như thế nào chưa?

Ngô Đại Minh Hùng nhíu mày hỏi…

– Mục tiêu là một chàng thanh niên 17 tuổi. Con trai của một Trưởng phòng công an Hà Nội, Đại Tá Trần Thanh Hải.

Ngô Đại Minh Hùng hơi gật gù một chút rồi hỏi tiếp:

– Có biết tại sao cậu ta lại bị sát thủ truy sát không?

– Cách đây vài ngày cậu ta đã giúp công an bắt được một tên sát thủ đã từng rất nổi tiếng biệt danh là Ông Kẹ. Người này mất tích khỏi danh sách sát thủ có tên tuổi trên thế giới đã 3 năm, gần đây hắn ta tái xuất thực hiện vài vụ ám sát nhỏ trong khu vực Đông Nam Á. Cho đến 6 ngày trước hắn ta đến Việt Nam ám sát hai người đàn ông tên Siu Nhỏ Cú và Nguyễn Văn Ba, trong khi truy sát Trần Thiên Bảo thì bị công an bắt giữ, nghe nói đó là cái bẫy mà chàng trai tên Trần Thiên Bảo kia giăng ra.

Không khí lúc này chợt trở nên im lặng, một hồi sau Ngô Đại Minh Hùng lên tiếng:

– Còn gì nữa không?

– Ngày hôm qua trên mạng xuất hiện một đoạn video cậu ta đánh nhau bị một đám giang hồ đánh đến mức nhập viện. Kỳ lạ là tất cả thông tin về vụ việc đó đã biến mất không còn một dấu vết nào nữa!

– Thôi được rồi! Chỉ là một người có trùng tên với anh ấy thôi không đáng để quan tâm. Chúng ta phải chuẩn bị để càn quét lũ khốn kiếp trong tổ chức Địa Ngục trước khi cúng 100 ngày vợ chồng anh chị ấy. Mối thù này nhất định phải báo, sau khi báo thù rồi chúng ta sẽ rút lui để hoàn thành công trình mà anh ấy để lại.

Bạn đang đọc truyện Thiên Bảo Chi Mệnh tại nguồn: http://truyensextv1.com/thien-bao-chi-menh/

Sau khi Phạm Việt Hoàng vội vã chạy đi. Trần Thiên Bảo cùng Phạm Nhật Mai cũng trở lại phòng bệnh, hai bà mẹ lúc này vẫn còn say sưa nói chuyện trên trời dưới đất.

Hắn tính toán gọi điện thoại cho Trần Thanh Hải tìm cách giúp mình xóa vụ việc về bản thân đang mạnh mẽ lan truyền trên mạng xã hội, vừa mới bấm xong số điện thoại của Trần Thanh Hải còn chưa kịp nhấn nút gọi thì…

– Ủa…

Đó là tiếng thốt lên của Phạm Nhật Mai đang nằm trên giường bệnh gần đó, Trần Thiên Bảo quay sang thì thấy nàng vẫy tay gọi hắn lại gần.

Khi hắn đến bên cạnh nàng liền nói:

– Mấy cái video của anh trên mạng bị xóa hết rồi!

Nghe thấy vậy Trần Thiên Bảo cũng hơi có chút bất ngờ cầm điện thoại của Phạm Nhật Mai lên xem, đúng là tìm kiếm cụm từ “Trần Thiên Bảo” chỉ toàn xuất hiện thông tin về chàng cảnh sát quốc tế đã chết, cũng chính là hắn kiếp trước.

Kỳ thực việc này Trần Thanh Hải đã tính trước, thời điểm Phạm Việt Hoàng về trụ sở cảnh sát thấy Trần Thanh Hải đang dùng điện thoại gọi cho ai đó chính là ông đang nhờ người xóa bỏ tin tức về hắn trên mạng. Hiệu quả làm việc của người được Trần Thanh Hải nhờ đến đúng là rất cao, chỉ một thời gian ngắn vậy thôi mà tin tức về hắn đã hoàn toàn biến mất.

Lúc này cũng không còn gì đáng lo ngại nữa. Trần Thiên Bảo cảm thấy việc ở lại bệnh viện là không cần thiết, những vết thương trên người hắn chủ yếu là bị bầm dập. Hắn không bị dập nội tạng hay bị gãy cái xương nào cả, nguyên nhân hắn bị hôn mê chủ yếu là do mất máu.

Về phía Phạm Nhật Mai nàng cũng không bị thương quá nghiêm trọng. Vậy nên hắn đang tính đến chuyện đề nghị với Phan Như Ý được xuất viện.

Từ trước đến nay thứ Trần Thiên Bảo ghét nhất chính là nhập viện, mặc dù ở kiếp trước rất nhiều lần bị thương nhưng do việc ghét nhập viện nên hắn đã xây nguyên một căn phòng cấp cứu ở nhà. Mỗi lần bị thương đều là hắn tự mình xử lý chứ không cần đến bác sĩ, đồng thời cơ thể của hắn không giống với cơ thể người thường. Một vết thương do đạn bắn hoặc do dao kiếm gây ra chỉ cần 1 ngày là sẽ hoàn toàn biến mất.

Cơ thể của hắn thần kỳ đến mức, đã có thời điểm hắn từng bị bắn xuyên qua đầu, viên đạn tàn phá một phần não bộ. Khi được đưa vào bệnh viện đến những bác sĩ tốt nhất thế giới nhìn vào cũng chỉ có thể lắc đầu bó tay, ngay khi nhìn vào hồ sơ bệnh án bác sĩ chỉ nói một câu: “Cậu ấy còn sống thực vật đã là một siêu kỳ tích, tốt hơn là nên rút ống thở để cậu ấy được ra đi bớt đau đớn”

Ấy vậy mà không đến một tháng vết thương đã lành lặn như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Nghĩ là làm Trần Thiên Bảo đến bên cạnh nói với Phan Như Ý:

– Con muốn được xuất viện về nhà!

Phan Như Ý quay sang nhìn hắn, ánh mắt hiện lên một chút bất ngờ hỏi:

– Sao tự nhiên lại về nhà? Thôi cứ ở đây đi, nhỡ có gì xảy ra còn có bác sĩ cấp cứu kịp!

Trần Thiên Bảo đặt mông ngồi xuống chiếc giường đối diện Phan Như Ý, giọng nói hắn mang theo một chút nài nỉ:

– Không sao đâu, bác sĩ đã nói là chỉ do mất máu nhiều thôi, chú ý bồi bổ là được. Nếu là bồi bổ thì về nhà chẳng phải bồi bổ tốt hơn hay sao?

Nghe đến đây Phan Như Ý hơi có chút lưỡng lự, từ khi về sống chung với hai cha con bọn họ, 1 – 2 năm đầu hắn còn thân thiết với cô một chút. Thời điểm hắn 13 – 14 tuổi trở đi là bắt đầu thích nhốt mình trong phòng.

Đã rất lâu rồi Phan Như Ý mới thấy hắn dùng cái giọng điệu này để vòi vĩnh điều gì đó, trong lòng cô ngay lập tức lưỡng lự nửa muốn đồng ý.

Lúc này Trần Thiên Bảo đột nhiên đứng lên nhảy nhót vài vòng rồi nói:

– Đấy mẹ thấy chưa? Con không sao mà, mình về nhà nha!

Vừa dứt lời một cơn chóng mặt kéo đến làm hắn phải nhanh chóng ngồi xuống giường để không bị ngã, khóe miệng vẽ lên một nụ cười che giấu để tránh kế hoạch bị đổ bể.

Từ biểu cảm cho đến hành động của hắn lúc này cứ như một đứa trẻ con khiến Phan Như Ý bất giác bật cười.

Kỳ thực mặc dù đã 27 tuổi nhưng thỉnh thoảng hắn vẫn bộc lộ tính cách trẻ con vòi vĩnh mẹ làm giúp điều gì đó. Người mẹ kiếp trước của Trần Thiên Bảo vẫn thường nói trong mắt bà hắn vẫn chưa trưởng thành chính là vì vậy. Chỉ khi nào đối mặt với kẻ thù ác ma trong hắn mới xuất hiện khiến cho đối phương cảm thấy run rẩy sợ hãi từ sâu thẳm trong tâm hồn.

Sau một hồi đắn đo suy nghĩ Phan Như Ý lên tiếng:

– Thôi được rồi! Chiều nay mẹ sẽ đi làm thủ tục xuất viện!

Cô nghĩ rằng cho hắn về nhà cũng tốt, lúc đó cô sẽ có nhiều thời gian hơn để nấu vài món ngon giúp hắn bồi bổ. Đồng thời không phải làm phiền đến bố mẹ Phạm Nhật Mai sáng đi tối về nữa.

Sau khi 4 người cùng nhau ăn bữa trưa đã được đặt trước rồi nghỉ ngơi, đến khoảng 3 giờ chiều Phan Như Ý nói ý định làm thủ tục xuất viện cho Đỗ Thu Phương.

Rất nhanh chóng thủ tục xuất viện được hoàn thành, bác sĩ dặn dò vài câu rồi bọn họ mới ra về. Bởi vì sáng nay Đỗ Thu Phương đến bệnh viện là nhờ chồng bà, ông Phạm Quang Vinh đưa đến. Vì vậy lúc này Phan Như Ý phải đưa hai mẹ con Phạm Nhật Mai về nhà của họ trước.

Dừng lại trước biệt thự hoành tráng trong khu Vinhomes, hai bà mẹ cố nói thêm vài câu đại loại như hẹn nhau đi làm đẹp, mua sắm rồi mới chính thức chia tay. Phạm Nhật Mai tươi cười vẫy tay chào hắn trước khi Phan Như Ý cho xe lăn bánh.

Phan Như Ý không lái xe về nhà ngay mà rẽ vào một siêu thị, vừa tháo dây an toàn cô vừa nói:

– Vào đây để mẹ mua ít đồ về tẩm bổ cho con!

Trần Thiên Bảo cũng không có ý kiến gì chỉ biết đi theo cô vào bên trong.

Hắn cứ thế đẩy xe đi theo sau Phan Như Ý nhìn cô mua hết thứ này đến thứ khác, phải nói cô không chỉ có ý định tẩm bổ đơn giản, mà giống như đang chuẩn bị nguyên liệu để mở một bữa tiệc hoành tráng dành cho giới thượng lưu vậy.

Số lượng đồ ăn cô mua chất đầy cả cái xe đẩy của siêu thị, từ Cua Hoàng Đế cho đến Tôm Hùm đều có cả.

– Ái chà! Phan Như Ý đấy à? Cái gì thế này Cua hoàng đế với cả Tôm hùm Alaska cơ à?

Bỗng nhiên một người phụ nữ khoảng chừng 30 tuổi từ đâu xuất hiện chặn trước mặt Phan Như Ý rồi nói với một giọng điệu châm biếm.

Phan Như Ý quay sang nhìn cô gái này một cái rồi không nói gì tiếp tục công việc tìm vài bó rau tươi của mình. Người phụ nữ kia thấy mình bị ngó lơ thì ánh mắt hiện lên một chút tức giận:

– Hứ! Bày đặt mua sơn hào hải vị! Có phải để tẩm bổ cho ông chồng già tìm lại bản lĩnh đàn ông không? Haha…

Vừa nghe đến đây, Phan Như Ý có vẻ như đã bị chọc giận, cô nhíu mày hằn giọng nói:

– Này cô ăn nói cho cẩn thận! Tôi mua về để làm gì đó là mục đích của tôi không mượn cô phải lưu tâm!

– Hahaha… Nói trúng tim đen rồi phải không? Có phải chuyện đó không được đáp ứng đầy đủ nên tức giận?

Trần Thiên Bảo nghe cô gái này nói chuyện cũng cảm thấy chướng tai. Lý do Phan Như Ý chấp nhận hy sinh thanh xuân để cưới Trần Thanh Hải hắn có biết sơ qua một chút, đó là vì bố hắn đã cứu mạng cô trong một lần làm nhiệm vụ.

Việc một cô gái 25 xinh xắn tài giỏi lấy một người đàn ông hơn mình đến 15 tuổi, thậm chí còn có một đứa con riêng đã 10 tuổi là một thiệt thòi của Phan Như Ý rồi, nhưng chính cô cũng không phàn nàn lấy nửa lời thì người ngoài có quyền gì mà châm biếm?

– E hèm! Có phải cô không lấy được một người tài giỏi như bố tôi nên cô cảm thấy ghen tị phải không?

Lúc này người phụ nữ kia mới nhìn đến Trần Thiên Bảo đang đứng phía sau Phan Như Ý, cô ta nghe hắn nói vậy liền cười lớn:

– Haha… Có cho thì Nguyễn Thanh Hằng ta đây cũng thèm vào!

Trần Thiên Bảo nhìn từ trên xuống dưới Nguyễn Thanh Hằng một lượt rồi bĩu môi lắc đầu nói:

– Nhìn cô như vậy cũng chẳng có ai thèm!

– Hì Hì…

Hắn vừa dứt lời liền khiến Phan Như Ý phát ra tiếng cười trong trẻo.

Trái lại Nguyễn Thanh Hằng bị một tên nhóc đánh giá như vậy liền cảm thấy lá phổi của mình như đang phình ra. Nguyễn Thanh Hằng tức giận cũng phải, cô ta năm này đã 29 tuổi nhưng không hiểu sao cứ yêu người nào là chỉ được 1 – 2 tháng là lại chia tay, câu nói của Trần Thiên Bảo vô tình lại giống như chọc đúng vào nỗi đau của cô ta.

Lúc này Trần Thiên Bảo đột nhiên nhỏ giọng nói chỉ có ba người nghe thấy:

– Nếu mà cô muốn tìm một người bạn trai thì để tôi giới thiệu cho một anh đẹp trai 6 múi, menly, nhiệt tình phục vụ khắp Hà Nội, dịch vụ chăm sóc từ a đến z, gọi một cái 30 phút sau có mặt ngay.

Phan Như Ý nghe hắn nói thì không hiểu gì cả. Nguyễn Thanh Hằng thì khác, cô ta vừa nghe liền hiểu rõ, cái mà hắn vừa nói đến chính là dịch vụ trai bao, thỉnh thoảng cô ta vẫn gọi để thỏa mãn nhu cầu. Nguyễn Thanh Hằng cảm giác cứ như Trần Thiên Bảo có thể đọc được suy nghĩ của mình liền có chút chột dạ, lấy thẹn làm giận cô ta thốt lên:

– Mày nói luyên thuyên cái gì vậy?

Trần Thiên Bảo nhướng mày cười cợt:

– À thì ra cô thuộc loại người thích tự mình tìm kiếm phải không? Vậy thì để tôi giới thiệu cho một địa điểm để cô tự mình tìm bạn trai nhé! Trần Duy Hưng là một nơi lý tưởng đấy!

Bất kể người nào đã sống ở Hà Nội vài năm nghe đến con đường tên Trần Duy Hưng đều biết nó nổi nhất là cái gì. Nguyễn Thanh Hằng nghe hắn nói vậy liền biết hắn đang ví cô với gái mại dâm. Nguyễn Thanh Hằng vừa chỉ vào mặt hắn vừa nói:

– Nói cho mày biết tao không phải loại người như thế!

Trên môi Trần Thiên Bảo vẫn còn cười cợt, vừa làm ra vẻ mình không biết gì vừa nói:

– À thì tôi có nói cô là loại người gì đâu, cây ngay sợ gì chết đứng, cần gì phải phản ứng kinh vậy!

Biểu cảm nhởn nhơ của Trần Thiên Bảo khiến cho Nguyễn Thanh Hằng rất muốn cho hắn một bạt tai, nhưng lại sợ nếu đánh hắn thì khác gì có tật giật mình. Nghĩ đến đây cô ta liền quay lưng bỏ đi:

– Cứ chờ đấy!

Trước khi đi cô ta còn chỉ vào mặt Trần Thiên Bảo và Phan Như Ý nói lại một câu rồi mới vội vã bước đi.

Lúc này hắn mới hỏi Phan Như Ý:

– Cô ta là ai vậy mẹ?

Phan Như Ý vẫn còn cười vui vẻ, nghe thấy hắn hỏi vậy cô hơi có chút ngạc nhiên:

– Cô quản sinh trường mình đó!

Sau khi trọng sinh ký ức của thân thể này rất mơ hồ, mấy thứ này Trần Thiên Bảo nào có biết, đến lớp học của mình hắn còn không nhớ làm sao hắn biết cô ta là Quản sinh của trường, với việc hắn chọc giận cô ta đến như vậy chắc chắn năm học tới sẽ không dễ dàng rồi, hẳn là cô ta sẽ chú ý hắn đến từng chân tơ kẽ tóc cho mà xem.

Sau khi thanh toán số đồ đã mua hai người mới bắt đầu về nhà. Trong khi đang nhích từng chút một trên đoạn đường bị tắc, đột nhiên Phan Như Ý quay sang hỏi hắn:

– Mà này sao con biết đến đường Trần Duy Hưng?

– Đường Trần Duy Hưng ở Hà Nội mà, thỉnh thoảng con có đi qua đó thì phải biết chứ!

– Không phải như thế! Ý mẹ là sao con biết đến Trần Duy Hưng có “cái đó”?

Lúc này Trần Thiên Bảo mới hiểu ý của Phan Như Ý là gì, thì ra vừa rồi hắn có nói Nguyễn Thanh Hằng thử đến đường Trần Duy Hưng tìm bạn trai, hẳn là Phan Như Ý cũng hiểu ý nên lúc này mới chất vấn tại sao hắn biết.

– Mấy cái này trên mạng đầy mà!

Phan Như Ý giống như không tin tưởng lắm, cô hơi ngờ vực nhìn hắn hỏi:

– Đừng nói con đã từng đến Trần Duy Hưng để tìm mấy dịch vụ đấy nhé!

– Không có chuyện đó đâu!

Ngay lập tức Trần Thiên Bảo phủ nhận. Ai mà biết “Trần Thiên Bảo” đã chết trước kia có từng tìm đến mấy cô gái ở Trần Duy Hưng Hay chưa? Còn hắn thì chưa từng làm ra chuyện đó nên phải lấy lại sự trong sạch cho mình, không thể để Phan Như Ý nghi oan như vậy được.

– Tuyệt đối không được tìm đến mấy thứ đó biết chưa?

Phan Như Ý cẩn thận dặn dò.

– Con biết rồi!

Cho dù có ham muốn quá mức đi chăng nữa hắn cũng đi tìm Phạm Nhật Mai chứ tội gì phải đến Trần Duy Hưng làm gì.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên Bảo Chi Mệnh
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện Đô Thị
Tình trạng Update Phần 94
Ngày cập nhật 21/08/2021 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quỳnh - Tác giả Vân Anh
Lòng ích kỷ thường chỉ mang lại đớn đau, không mấy khi nó mang lại cho người ta hạnh phúc cả. Quỳnh bàng hoàng lắm khi nghe ba nói về quê để sống, ba không muốn Quỳnh gần các anh ấy sao? Hay là chuyện đêm qua với anh Tiến, nhưng đêm qua lúc ba giờ khi ba chưa dậy thì Quỳnh đã tỉnh rồi bí mật...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố đụ con gái Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện người lớn Truyện sex phá trinh Truyện xã hội
Hai vợ chồng – Quyển 2
Nhung đang chăm chú rà soát các số liệu cho cân đối tài chính quý cuối năm thì chuông điện thoại reo vang. Là số của Hùng. Nhung chau mày, cả tháng nay giữa 2 người chưa 1 lần gặp gỡ riêng, và Hùng cũng không liên lạc gì với Nhung rồi. Có vấn đề gì đều trao đổi qua Thủy hết. Hôm nay sao lại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Vợ chồng
Em Linh cùng lớp - Tác giả FrogMan
Một vài dòng sau 9 năm... Tôi đã gặp lại Linh, cách đây chỉ 2 năm. Mọi chuyện cũ quá khứ thời gian phủ bụi hết rồi, chẳng ai còn nhớ cả. Cũng không ai muốn lục lại chúng làm gì. Cả tôi và em đều mỉm cười lúc nhìn nhau. Ôm lấy nhau giữa quán cafe đông người tự nhiên tới mức tôi phải ngỡ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Đụ lỗ đít Tâm sự bạn đọc Truyện liếm đít Truyện sex có thật Truyện sex Full Truyện sex học sinh Truyện sex khổ dâm Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân