Truyện sex ở trang web truyensextv.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensextv.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thời học sinh oanh liệt » Phần 62

Thời học sinh oanh liệt


Update Phần 118

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 62

– Sao không trả lời tôi? – Nhỏ vẫn gọi…

Tôi thở dài quay lại mà mặt cúi gằm xuống… làm sao tôi có thể nhìn em đây!

– Việc gì mà phải tự hành hạ mình như vậy? Là tôi tự nguyện mà – nhỏ nắm lấy bàn tay đang rỉ máu của tôi…
– Trầy da rồi nè! Vào trong đi… – không để tôi trả lời, nhỏ kéo tay tôi đi…

Điện vẫn chưa có, trong nhà giờ chỉ còn tôi với bóng tối…

Một lúc sau nhỏ cũng bước ra hai tay như mang theo gì đó…

Cạch, thứ nhỏ mang ra là dụng cụ y tế…

– Anh đưa tay ra cho tôi xem nào – tay tôi lúc này vẫn còn nắm hờ…
– Bảo đưa ra cho tôi xem mà sao cứ im lặng vậy – nhỏ kéo lấy cổ tay tôi…
– Đánh trầy cả vỏ cây, anh giỏi hơn tôi rồi đấy hì…

Mặc dù mắt không nhìn… nhưng tôi có thể cảm nhận thấy em đang nhẹ nhàng, dùng khăn ấm lau vết thương một cách chậm rãi như sợ tôi sẽ đau – cũng phải nói là giờ tôi mới cảm nhận được, sót quá, tay rôi khẽ giật lên mỗi khi nhỏ lỡ tay…

– Đau lắm hả? Ai bảo lao đầu vào đánh cái cây đó chi, cũng may là ông không dùng đầu đấy nhé… – nhỏ lại trêu tôi…

Giờ thì tôi mới cười, nhưng mắt vẫn lấy cái cổng nhà làm vật quan trọng…

– Không vui đâu mà cười! Chưa thấy ai ngốc như anh – nhỏ cười trách một cánh hồn nhiên tưởng chừng như chuyện vừa rồi không tồn tại…
– À… chuyện lúc nãy tôi – lúc này tôi mới dám quay sang nói lẩm bẩm…

Tôi đang định nói tiếp thì… “AAA…” nhỏ dí mạnh vào tay đau khiến tôi la lên oai oái…

– Đau hả? Kệ anh chứ, tại trời tối thôi hì hì – nhỏ cười mỉm…

Hai phút sau…

– Xong rồi nè, tưởng ông tới đây thăm tôi bệnh hóa ra giờ chính tôi lại phải phục dịnh anh – nhỏ nâng cánh tay tôi lên cười trách…
– À… tại – tôi lại lắp bắp chẳng biết nói gì mà miệng vẫn cứ mở ra…
– Thoi… đừng có nói cà lăm nữa, chờ ông nói hoàn chỉnh thì chắc tới sáng mai mất – nhỏ xua tay…

Nghe nhỏ nói vậy xong thì… tôi chỉ biết im lặng, hai con người trong căn nhà rông lớn, sự im lặng lên tiếng cho hai từ “hết chuyện”

Một lúc sau thì nhỏ cũng đứng lên lay tay tôi…

– Nè… nè… ngồi đây chờ tôi nhé, hì lát tôi quay lại – vẻ mặt bí hiểm của nhỏ làm tôi ngạc nhiên…

Nói rồi nhỏ cũng cầm đèn chạy vào trong, một lúc sau thì nhỏ cũng ôm ra một thứ gì đen thùi lùi chắc là do bóng đêm nên tôi thấy vậy…

Chờ nhé, hóa ra thứ nhỏ mang ra là nệm hơi, thấy lạ nên tôi hỏi…

– Sao lại mang nệm ra đây?

Mải trải ga giường nên nhỏ không kịp trả lời… tới lúc sau thì nhỏ mới ngẩng đầu lên nghiêng mái đầu cười…

– Thì người nhà tôi hay đi vắng, nên nhiều lúc tôi toàn ở nhà một mình… tính tôi thì sợ ma lắm… vậy lần nào họ đi làm xa thì tôi toàn mang chăn gối ra đây ngủ hì… – nhỏ dửng dưng trả lời một cách tự nhiên… nhưng chắc em cũng buồn lắm…
– À hì ra vậy… – tôi gãi đầu cười…
– Giờ mới chịu mở miệng rồi hả, nè xuống đây ngồi đi – nhỏ kéo tay tôi ra chiếc nệm…
– Như lần trước nhé – nhỏ tắt đèn và đặt chiếc gối ôm ra giữa nệm, ánh sáng giờ chỉ còn ánh trăng trời đêm soi vào trong, cũng chỉ đủ cho hai người thấy được nhau…
– Lần trước nào? – Tôi thắc mắc…
– Ngốc! Vậy mà cũng không nhớ, anh còn nhớ lần đầu tiên lúc ở nhà bác Trường không?

Nghe tới đây thì tôi mới ngớ ra, khỉ thật! Sao mình mau quên thế này…

– Tất nhiên tôi là nhớ rồi, bữa đó tôi một bên cô một bên chứ gì – tất nhiên là tôi còn nhớ, sao mà quên được cơ chứ! Hiz… không biết là nhỏ còn nhớ cái vụ đó không nhỉ…

Khung cảnh bây giờ chẳng khác gì cái ngày hôm đó, nếu có khác cũng chỉ là địa điểm và cái giường nhà bác Trường giờ là nệm hơi… không biết các bác còn nhớ không…

– Chúng tôi hai đứa… mỗi đứa một bên mặt không quay lại nhìn nhau – y chang hai đứa dở người…

Một lúc sau nhỏ lên tiếng…

– Nè! Đừng nói là ngủ rồi nha tên kia…
– Có ngủ đâu! Còn mở mắt đây nè – tôi đáp lại…
– Thế cứ tính như thế này đến bao giờ? – Tôi hỏi…
– ừm… tôi không biết! Hì… ơ nhưng mà nè…
– Sao thế…
– Ukm… cũng không có gì đâu, ông với tiểu Dương sao rồi? – Nhỏ hỏi…
– What? Cô nói tiểu Dương, ai đặt cái tên đó cho cậu ấy vậy? – Tôi hỏi…
– Ummm… là tôi đặt cho đấy hì… tai thấy cậu ấy nhìn cao mà hơi gầy nhìn mảnh mai quá, nên tôi gọi thế…
– À! Thế hả, hay đấy chứ, y như phim kiếm hiệp vậy – tôi mải nghĩ đến cái tên mới của Nụ mà quên đi câu hỏi chính vừa rồi…
– Mà nè cũng may là ông tên Thành đó… chứ mà tên cường, tôi mà ráp chữ tiểu vào thì…
– Thì sao? Gọi là tiểu cường thôi chứ có gì mà may với chả xui – tôi cắt ngang…
– Ngốc quá! Tiểu cường ý nghĩ là “con bọ hung” đó ông ơi…
– Lúc này thì tôi mới ngạc nhiên – có cả vụ này nữa hả?
– Chứ sao! Tại anh không biết đó thôi, ngốc ơi là ngốc…
– Uầy, ngốc chỗ này nhưng tài chỗ khác, cô đừng có phán xét tôi bậy – tôi phản bác…
– Hư, chỉ khéo che lấp, tôi còn thừa gì cái tính của anh – nhỏ trả lễ lại làm tôi cứng họng…
– Ờ mà nè, ông có thấy là tôi nói nhiều không? – Nhỏ hỏi…
– À thì… cũng hơi hơi hì – hơi cái dề… máy phát thanh thì có, tôi tự cười mỉm đắc chí…
– Ukm, tại từ lúc gặp anh, nên tôi đâm ra lắm chuyện thế đó, chứ ngày xưa thì tôi ít nói lắm – tin nổi không đây…
– Thế cơ à! Bất ngờ ghê ha – tôi trêu…
– Hừ… không tin thì thôi – nhỏ nguýt dài…
– À thì tôi nói là tin chứ có bảo là không đâu – tôi chữa…
– Nhưng mà nè cái ngày đầu tôi gặp anh đó…
– Ừ sao…
– Thì lúc khi tôi ra về… mà… mà ngày hôm đó lúc tôi ra về ấy – nhỏ nói ngập ngừng…
– Ừ hôm đó tôi gặp cô tại quán cafe, sao thế có gì muốn nói à?
– Ukm, cũng chỉ là lúc ấy tôi… tôi có mặc váy… anh… anh – nghe tới đây thì tôi đã nhớ ra rồi… làm gì mà nhỏ thù dai thế không biết… có trách thì trách cơn gió ấy bất ngờ thổi qua thôi chứ… mà ai biểu ngày đó mặc váy làm dề…
– À hì hì… lúc đó thì cả quán thấy hết ấy mà – tôi xuề xòa đáp dửng dưng đáp như đúng rồi…
– Hả! Sao cơ – nhỏ đổi giọng nói lớn với tôi…

Ôi! Lạy thánh ala, cái này mà nhỏ còn nhớ…

– À hì hì… tôi nói nhầm ấy mà, hôm đó có tôi với thằng bạn thôi mà – tôi chữa lời…
– Hai người thấy sao? – Nhỏ lại hét lên với tôi…
– À tôi nghĩ lại rồi, lúc đó có mình tôi thôi – lần này thì khỏi cáu nhé…
– Có anh sao, sao anh có thể… – lần này thì nhỏ cáu lắm rồi…
– À không có… lúc đó không có ai thấy hết, tôi nhớ kỹ lắm rồi hì – lần này là khỏi nhé…
– Có thật không? – Nhỏ hỏi tôi như muốn chắc chắn lần nữa…
– Thật… thật… thật, tôi nói là thật mà thật là thật đó – sau bữa đó cô hành xác tôi còn không nói nữa mà còn…
– Um, tạm tin – lần này thì nhỏ cũng thôi…
– Mà nè! Sao cô khỏe vậy, mà lại bị ốm thế? – Tôi thắc mắc…

Nhỏ im lặng một lúc như ngơ không muốn trả lời… cho đến khi tôi tính chuyển chủ đề thì…

– Tôi ốm là do hôm đó lúc đi học võ về, hôm đó tôi đi về một mình – nghe tới đây thì tôi nhớ ra rồi, ngày hôm đó tôi cúp học…
– Ukm… sao nữa – tôi vô tư hỏi tiếp…
– Thì lúc đó… tôi không về nên bị dính mưa, về tới nhà thì ốm hì – nhỏ nói nhỏ như không muốn kể cho tôi…
– Mà đi đâu lại để bị dính mưa? – Tôi hỏi như trách…
– Thì tại… tôi… tôi ghé vào cửa hàng ấy – nhỏ ngập ngừng…
– Cửa hàng nào? Trời! Nói rõ hơn đi…
– Cái… cái cửa hàng váy cưới đó ấy… tại tôi muốn thử cái váy mà hôm đó tôi chỉ cho anh đấy… nhìn đẹp mà! Anh bảo tôi diện vào thì đẹp mà! – Lúc này cổ họng tôi như nghẹn lại, lý do đây sao…
– Hì mà khi diện vào tôi thấy mình xinh quá trời, đến cả chị bán còn khen nữa cơ mà – nhỏ cười nói với tôi một cách tự nhiên nhất…

Có đáng không? Sao cứ phải tự làm khổ mình thế cơ chứ, tôi trách thầm…

– Mà… – tiếng nói của nhỏ thốt ra như khóc…
– Sao thế? – Tôi hỏi…
– Chị ấy hỏi tôi… hỏi… tôi… là bạn trai em đâu?
– Nhưng tôi nói là không có, tôi khùng lắm đúng không? Hì hì… – hành động tự hỏi tự trả lời của Nhi làm tôi không biết nói gì để an ủi nhỏ…

Biết nói sao đây. Tôi lúc đó chỉ biết im lặng…

– Hứ… mà thôi nói chuyện này làm gì, tôi nhờ anh một chuyện được không? – Nhỏ thút thít nói lí nhí từng lời…
– Sao? Chuyện gì cô nói xem, nếu được thì tôi sẽ cố hết sức – tôi coi đây như lý do bù đắp cho nhỏ…
– Anh phải hứa cơ… – nhỏ nói áp đặt tôi…
– Ukm… cô cứ nói xem nào…
– Cũng không có gì đâu hì… mẹ tôi thì anh cũng biết rồi đấy… sau chuyện đó thì cả nhà tôi cứ thấy bà như thế, tôi cũng chẳng biết làm gì hết… mẹ thay đổi… tôi buồn lắm…

Nghe tới đây thì tôi cũng hiểu ý, nhưng mà biết làm sao đây… chỉ cần nhìn thấy mẹ của Nhi thì tôi đã khiếp vía rồi chứ đừng nói là giúp…

– Ok… tôi sẽ cố – tôi đáp lại ngay…
– Thật không? – Nhỏ hỏi lại như muốn chắc chắn…
– Thật mà… tôi nói sẽ giúp mà…
– Hì, vậy thì cảm ơn trước nha…

Nói tới đây thì tôi cũng đinh ninh là nhiệm vụ nay chắc sẽ không bao giờ làm được quá, nhưng biết sao giờ trông Nhi thế này giờ tôi mà còn từ chối chắc… nhưng mà thật sự tôi cũng không ngờ đâu, tôi cứ ngỡ là mọi việc sẽ gian truân lắm, nào ngờ một thời gian ngắn về sau… ngày ấy tôi gặp phải một biến cố thành ra cũng nhờ biến cố đó mà tôi giải quyết nhiệm vụ này một cách cực kỳ nhanh hay nói ghê gớm hơn là “một hít đi luôn”… đến ngay cả tôi cũng không ngờ mà…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Thông tin truyện
Tên truyện Thời học sinh oanh liệt
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Update Phần 118
Ngày cập nhật 15/09/2024 11:55 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dưới ánh trăng soi - Tác giả Hoài Cổ
Đến ngày thứ 6, tôi không nhớ rõ là lúc ấy chị đi đâu, chỉ biết chị đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn tôi và anh Trung đang ngồi, đột nhiên thấy các ngón tay của em cựa quậy, rồi đôi mắt em hé mở ra, tôi vội vàng quay đi, tránh ra phía xa vờ như không biết rồi nhìn trộm, em cất tiếng bằng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex cô giáo Truyện sex có thật
Nghề chăn gái – Quyển 1
Gọi mãi không được, nhắn tin thì không thấy bà chị trả lời, tôi cũng có suy nghĩ tiêu cực: Có khi nào bà chị bị bẫy, đến nơi là nó tóm luôn rồi không.. !?? Càng nghĩ càng lo lắng, nhưng cũng chẳng biết làm thế nào. Ít ra điện thoại gọi vẫn có chuông... Để điện thoại sang một bên, tôi nằm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Tuyển tập Nghề chăn gái
Mẹ và cô giáo
Những ngày tiếp theo, thằng Phúc làm theo lời thằng Huy cố gắng tiếp cận với Cường, tuy nó ghét thằng Cường vô cùng nhưng nghĩ đến những lời thằng Huy nói nên nó cố nhịn mà làm thân với Cường cho bằng được, mặc dù éo hiểu bằng cách gì nhưng nó có một niềm tin tưởng tuyệt đối dành cho...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện sex cô giáo
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - 789BET - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân