Bên trong phòng, một bồn tắm thủy lực sát tường, một buồng xông hơi cửa gỗ, một nhà vệ sinh. Cô bé phục vụ đặt khăn tắm và áo choàng lên giường nằm giữa phòng, mỉm cười chào nàng và xin phép ra ngoài.
Cánh cửa vừa khép lại, Thùy Dương đưa tay kéo váy xuống, bên trong người nàng chỉ còn duy nhất chiếc áo ngực phía trên. Nàng bước vội vào bồn tắm thủy lực, làn nước ấm làm nàng tỉnh táo hơn. Từ lúc bước vào đây, nhìn thấy bồn nước, nàng muốn được tẩy rửa cơ thể mình ngay lập tức, nàng không chịu được cảm giác nhơ nhớp do gã Bình để lại trên cơ thể mình. Thùy Dương ngâm mình khoan khoái, tay vốc nước lên cổ, mắt nàng lim dim, miệng hát nho nhỏ.
– Ah, em xin lỗi. Để em ra ngoài. – Tuyên mặt đỏ hồng, quay người lại.
Thùy Dương giật mình quay lại thấy Tuyên mặc đồng phục của nhân viên phục vụ, vừa chuẩn bị đi ra ngoài.
– Em cứ ở đây. Em đi ra ngoài sẽ làm người ta nghi ngờ đấy. – Thùy Dương chợt nhớ đến hoàn cảnh của mình.
Nàng nhìn vào gương gắn trên tường thấy cậu bé cứ cúi gằm mặt đứng đó, hai tay lúng túng hết cho vào túi quần rồi rút ra. Thùy Dương thầm cười, cậu bé này đúng là ngoan.
Đột nhiên cửa phòng có tiếng gõ nhẹ ba cái liên tục, tín hiệu như giao hẹn với Nguyên. Thùy Dương ah một tiếng, đứng thẳng lên, thân thể trần truồng bóng nhẩy của nàng hiện ra trước mắt Tuyên. Cậu bé há hốc, mắt trợn to, chiếc quần thun nhân viên matxa độn lên thật to. Cậu chưa kịp hoàn hồn thì Thùy Dương đã khoác lên chiếc áo choàng tắm che kín cơ thể. Má nàng hơi đỏ vì hành động của mình vừa rồi, nhưng nàng ý thức được mình không có nhiều thời gian. Nàng đi về phía cửa, ngang qua Tuyên đang đờ đẫn nhìn nàng, nàng dừng lại.
– Thế mà chị cứ nghĩ là em ngoan lắm cơ. – Mắt nàng liếc xuống vật u to giữa hai chân cậu bé.
– Ah, em… – Tuyên nhìn xuống theo mắt nàng, hai tay che vội lấy nơi đó, mặt cậu đỏ bừng.
Thùy Dương mở cửa đi ra ngoài.
Thùy Dương hơi chần chừ phía trước cửa căn phòng bên trong. Nàng hít thật sâu, cố gắng bình tĩnh sắp xếp lại câu chữ của mình cho lưu loát hơn.
Thùy Dương xoay nhẹ tay nắm cửa bước vào trong. Mùi thơm của xả, mùi dầu nóng quanh quẩn khắp phòng, ánh sáng duy nhất trong phòng là những khe hở giữa các tấm rèm cửa sổ. Một người đàn ông to lớn đang nằm sấp trên giường, người ông ta chỉ đắp một chiếc khăn nhỏ ngang mông. Thùy Dương nhìn thấy tay chân ông ta đầy lông, nàng thoáng rùng mình, gã đàn ông này như người tiền sử chưa tiến hóa hết. Nàng bước đến phía trước giường matxa, hai tay giả bộ bóp lấy hai vai ông ta, trong đầu cố gắng nhớ lại những động tác của nhân viên matxa thường làm. Nàng dự định vừa matxa vừa bắt chuyện với ông ta, dần dần đi vào chuyện của mình.
Bất chợt một bàn tay của ông với lên về phía nàng, Thùy Dương giật mình nhưng vẫn giữ mình đứng yên. Bàn tay to như nải chuối, ngón tay thô ráp, đưa lên chộp nhẹ vào ngực nàng, xoa nhẹ ngoài áo choàng, rồi luồn qua khẽ hở giữa hai vạt áo vuốt ve một bên ngực của Thùy Dương. Tay nàng run rẩy, vẫn cố gắng giữ tốc độ đều đều bóp bên vai còn lại của ông ta. Bàn tay ông ta kéo hai vạt áo nàng mở rộng ra, xoa đều hai vú, miết nhẹ lên núm vú nàng. Thùy Dương cảm thấy cơ thể mình nhột nhạt khó chịu, nàng lùi người lại, tránh xa bàn tay đó, hai tay nàng kéo vạt áo khép lại.
– Cô có biết là cô gỉa dạng nhân viên matxa rất kém không? – Giọng trầm thấp của ông ta nói.
– Ông nhận ra… – Thùy Dương ngạc nhiên.
– Nếu điều đơn giản vậy mà tôi không nhận ra thì làm sao leo lên được vị trí này chứ! – Ông ta chống hai tay lật người ngồi lên.
Nhìn tận mặt ông Cương, Thùy Dương mới biết ông ta to lớn như thế nào. Đối diện với ông nàng có cảm giác mình nhỏ bé như trẻ em. Cơ thể ông ta đầy lông, ngực cũng bao phủ lông xuống đến giữa bụng. Đầu nàng thoáng nghĩ đến hình tượng một mãnh tướng cuồng thô, Trương Phi. Ánh mắt Thùy Dương lướt xuống dưới, ông ta không che đậy dương vật to lớn như một cây cọc, mọc ra giữa một rừng lông giữa hai chân. Thùy Dương thoáng đỏ mặt nhìn đi nơi khác.
– Ông biết tôi không phải nhân viên matxa thì tại sao ông còn… – giọng nàng mang theo chút uất ức.
– Ha, ha… Đây là điều buồn cười nhất. Nhân viên matxa ở đây không bao giờ cho khách chạm vào người, họ sẽ lịch sự tránh đi những bàn tay có ý đồ xấu. Nhưng cô lại không phản kháng tay tôi. Đó chỉ là cách tôi xác định nghi vấn của mình thôi. – Ông ta cười đắc thắng.
– Ông… – Thùy Dương đỏ bừng mặt, tức giận. Nàng không ngờ hành động hy sinh của mình lại lật tẩy chính mình.
– Thôi được, vì cô đã ưu đãi cho tôi một lần. Tôi sẽ nghe cô nói lý do của mình. Cô nói đi. – Mắt ông ta thật lớn nhìn chằm chằm lấy nàng.
Thùy Dương hít một hơi thật sâu, đây là cơ hội của nàng và Thế Toàn.
– Tôi là Thùy Dương. Chồng tôi tên Lê Thế Toàn, bị bắt vì tội đưa hối lộ, ngày 12/9 vừa qua.
Nàng ngưng một chút, ánh mắt ông ta vẫn chăm chú nhìn nàng như khuyến khích.
– Tôi muốn… Tìm cách cứu anh ra. Tôi biết anh có tội. Nhưng chúng tôi sẵn sàng đánh đổi tất cả, tất cả, miễn anh được tự do. – Thùy Dương nghẹn ngào.
– Tất cả sao? Cô chắc không? – Ánh mắt ông ta nhìn xoáy vào nàng.
Thùy Dương rùng mình. Nàng nhìn lại ông ta với tất cả quyết tâm mà mình có. Nàng mím môi, tay tháo dây áo choàng, buông rơi chiếc áo xuống đất. Thân thể trần truồng không tỳ vết của nàng phơi ra trước mặt ông ta. Ông Cương mở tròn mắt, cổ họng ông khô đắng, người phụ nữ này quá đẹp, từng đường nét trên cơ thể thanh tú của nàng đều hừng hực sức sống mãnh liệt của tuổi trẻ. Ông thầm ghen tị với Thế Toàn, người đàn ông may mắn.
Ồng Cương bước xuống giường, tiến về phía Thùy Dương, dương vật ông đã ở trạng thái nữa cương cứng, nó đung đưa theo bước chân ông. Nàng nhắm mắt lại, cơ thể nàng run rẩy, hơi thở nàng dồn dập.
Bất chợt nàng cảm giác như một cơn gió nhẹ táp lấy lưng mình, rồi cơ thể nàng được bao phủ lại trong cảm giác mềm mại, ấm áp. Thùy Dương mở to mắt nhìn người đàn ông trước mặt, hai tay ông choàng chiếc áo lên che cơ thể Thùy Dương, cẩn thận khép vạt áo đè lên nhau.
– Không nên tùy tiện cởi hết quần áo ra đâu. Dễ cảm lạnh lắm đấy.
Trong vẻ mặt ngơ ngác của Thùy Dương, ông đi đến bên móc treo quần áo, lấy chiếc ví mình ra, rút ra một chiếc name card đưa vào tay Thùy Dương. Nàng cúi xuống nhìn, là tên ông. Thùy Dương ngẩn đầu lên nhìn, ánh mắt khó hiểu.
– Vụ anh Toàn tôi biết, đều do Phó của tôi thực hiện. Nó không đơn giản như cô nghĩ đâu. Thế Toàn là bị người ta nhờ vả cài bẫy, nhưng ngay cả kẻ chủ mưu đó cũng không biết, tấm lưới thật sự bày ra đằng sau lớn tới đâu, dành cho những con cá lớn thật sự. – Ông ta ngưng lại cho Thùy Dương kịp tiêu hóa.
– Cô là một phụ nữ đẹp và hoàn mỹ nhất mà tôi từng gặp. Cô có thể giúp tôi trong một số công đoạn điều tra. Còn về chồng cô, cô có thể yên tâm. Anh ta sẽ được chăm sóc chu đáo. Nếu cô tìm được thông tin tôi cần, tôi sẽ hủy biên bản của Thế Toàn và thả anh ta ra. – Ông ngưng lại một chút, giọng trầm xuống. – Tôi nói trước, nhiệm vụ này có thể nguy hiểm, có thể cần cô hy sinh bản thân mình. Cô có thể về suy nghĩ kỹ, rồi gọi cho tôi.
Thùy Dương nhìn ông thật sâu, nàng cảm thấy mình có thể thể tin người đàn ông này. Đây có lẽ là cơ hội duy nhất để cứu Thế Toàn. Vì anh, nàng không e ngại bất cứ điều gì, cho dù là bị biến thành một quân cờ cho người ta thao túng.
– Tôi chấp nhận. – Thùy Dương kiên định trả lời.
– Tốt. Cô để lại số liên lạc và về nghỉ ngơi đi cho tốt. Ngày mai sẽ có người liên hệ. – Ông Cương nói.
Thùy Dương ghi số mình vào tờ giấy rồi đưa cho ông. Nàng xoay người đi ra ngoài, tay nàng đặt lên tay nắm cửa, chợt dừng lại.
– Ông khen tôi đẹp. Tại sao ông không muốn tôi? – Giọng nàng nhẹ như gió thoảng, lưng không quay lại.
Ông Cương hít một hơi thật sâu, miệng ông cười khổ trước câu hỏi của nàng.
– Nói thế nào nhỉ? Tôi không cho phép mình hành động theo bản năng, khi lý trí tôi bảo rằng người phụ nữ trước mặt không tự nguyện.
– Cảm ơn. – Thùy Dương im lặng, nói nhỏ và đi ra ngoài.
… Bạn đang đọc truyện Thùy Dương tại nguồn: http://truyensextv1.com/thuy-duong-full/
Thùy Dương ngồi sau xe của Tuyên, nàng ôm chặt lấy cậu bé, gối đầu lên lưng cậu, nàng nhắm chặt hai mắt lại. Nàng đã quá mệt mỏi từ sáng sớm đến giờ, tâm lý Thùy Dương căng thẳng kinh khủng, dù hiện giờ chỉ mới một giờ trưa, nàng vẫn cảm thấy như đã trôi qua một ngày dài.
Thùy Dương về đến phòng liền ngã ra giường ngủ vùi. Nàng mơ thấy mình và Thế Toàn âu yếm nhau dưới hồ bơi tại nhà, thật vui vẻ, thật nồng cháy, miệng Thùy Dương nở một nụ cười, chìm vào giấc ngủ say.
Gần 18h00, Thùy Dương mới bừng tỉnh dậy, bụng nàng réo lên ùn ục, chợt nhớ mình chưa ăn gì sau bữa sáng. Nàng với chiếc điện thoại định gọi cho phục vụ gọi thức ăn, nhưng chợt nhớ đến lời ông Cương khuyên mình nên nghỉ ngơi thư giãn trước khi bắt đầu nhiệm vụ. Nàng đổi ý, lấy điện thoại gọi cho Tuyên, cậu bé nhấc máy gần như tức thời, như đang chờ điện thoại của Thùy Dương vậy.
– Em có xin nghỉ shift tối nay được không? Chị muốn đi ăn, rồi đi chơi Hà Nội. – Thùy Dương cảm thấy giọng mình hơi nũng nịu với cậu ta, nàng cũng hơi ngạc nhiên.
– Dạ được chị! Để em gọi cho thằng bạn nói nó trực giúp. – Tuyên nói.
… Bạn đang đọc truyện Thùy Dương tại nguồn: http://truyensextv1.com/thuy-duong-full/
Hai mươi phút sau, một chiếc taxi chở Thùy Dương và Tuyên lao vút ra đường Nghi Tàm. Thùy Dương không muốn đi xe máy, chẳng qua vì nàng sợ kiểu lái xe ngoài này, ý thức giao thông của người miền Bắc rất kém. Mọi người như cứ mệnh ai nấy chạy, đan xe lung tung, muốn rẽ ngang cứ việc rẽ, chẳng bao giờ phải nhìn xe sau lưng, như thể người lái sau có trách nhiệm phải tránh mình vậy.
Hai người đi vào một nhà hàng đặc sản Hà Nội bên bờ đê sông Hồng, có hàng liễu rũ thật đẹp. Thùy Dương chủ động gọi món ăn, kêu thêm một chai rượu vodka Danzka cho hai chị em.
Món ăn thật ngon, rượu qua 4 lượt, cũng quá nửa chai, hai chị em nói cười huyên thuyên thật vui, nét mặt đỏ hồng hưng phấn.
– Chị hỏi Tuyên này, sao em không thắc mắc những việc chị làm sáng giờ? – Thùy Dương hỏi.
– Chị có lý do của chị. Em không nên hỏi.
Thùy Dương nhìn ánh mắt trong veo của Tuyên, đúng là cậu ta nói rất chân thành. Nàng mỉm cười không nói về việc đó nữa.
Nàng quay lại hỏi chuyện Tuyên, cậu có cha mất sớm, hai mẹ con sống nương tựa nhau, hết lớp 12 cậu nghỉ học đi làm, tới nay vẫn chưa dám nghĩ đến việc quen bạn gái. Thùy Dương cảm thương cho số phận của cậu, nhưng cũng khâm phục vì cậu vẫn lạc quan, phấn đấu và tự tin.
Hai chị em đón taxi ra về, mỗi người thả hồn theo một phương hướng riêng, không nói với nhau lời nào. Thùy Dương nhìn sang Tuyên, mắt cậu nhìn lên ánh đèn vàng trên đường, long lanh sáng rỡ. Tay Tuyên như vô tình đặt lên tay Thùy Dương trên nệm ghế. Bàn tay hơi run nhẹ, nhưng không thấy Thùy Dương rút về, nó tự tin hơn, nắm nhẹ lấy tay nàng, cảm giác thật ấm áp. Khi xe về đến khách sạn, Thùy Dương thoáng đỏ mặt rút tay về.
Thùy Dương bước vào thang máy một mình, nàng cảm thấy cô đơn trống vắng. Nàng ước mong được nằm trong vòng tay Thế Toàn vào lúc này, tỉ tê tâm sự và được ngủ trong lòng ngực ấm áp của anh.
Thùy Dương đứng trước cửa phòng, tay mở túi xách tay, tìm chiếc thẻ từ để mở cửa. Nàng không để ý cửa phòng sau lưng nàng hé mở, bên trong tối đen, có một đôi mắt sáng đang rình rập nàng.
Bất chợt tiếng chuông báo tin nhắn điện thoại vang lên, Thùy Dương rút chiếc điện thoại ra, mắt nàng lướt qua dòng chữ trên màn hình, ánh lên nét vui vẻ. Nàng xoay người đi ngược lại về hướng thang máy. Đôi mắt trong phòng đối diện lóe lên nét giận dữ. Cánh cửa phòng bật mở, một gã đàn ông lách ra nhẹ nhàng, gã đi về hướng thang máy nơi bóng lưng Thùy Dương vừa khuất tại ngã rẽ. Gã đi chậm rãi đến bên ngã rẽ, nép sát tường, lắng nghe tiếng cửa thang đóng lại, gã đi ra nhìn lên bảng điện tử của thang máy đang nhảy số lên từng bậc. Tầng 28, tháng máy của Thùy Dương dừng lại ở tầng thượng của khách sạn. Gã lầu bầu chửi rủa trong miệng, rồi đưa tay bấm nút chờ thang.
Thùy Dương bước ra ngoài thang. Trước mắt nàng là một nhà kính với khung thép sơn trắng, che phủ toàn bộ phía trên một cái hồ bơi thật lớn, nước trong xanh, ánh đèn dưới nước hắt lên phản chiếu trên những tấm kính, thật lung linh mờ ảo. Trong hồ có một đôi vợ chồng trẻ Tây phương, đang cười đùa trong nước. Thùy Dương nhìn quanh quẩn không thấy Tuyên đâu, chính cậu bé đã nhắn tin mời nàng lên đây ngắm đèn đêm. Thùy Dương nheo mắt nhìn về phía cuối nhà kính có một cánh cửa, nàng đi về phía đó.
Gió bên ngoài thật lạnh, Thùy Dương run rẩy, tay kéo kín cổ áo. Nàng thấy Tuyên đang đứng sát thành ban công nhìn xuống thành phố. Cậu nghe tiếng bước chân của nàng, cậu quay lại, tay cầm một chiếc khăn tắm lấy bên cạnh hồ bơi, khoác lên cho Thùy Dương. Nàng mỉm cười, hai bàn tay giấu kín trong khăn.
Thành phố Hà Nội nhìn từ trên cao khác biệt khá nhiều so với Sài Gòn, ít đèn hơn, tập trung theo nhiều cụm lớn và đặc biệt những cái hồ trong bóng đêm nhìn như mhững vệt dầu loang lỗ, phản chiếu ánh đèn.
Hai má Thùy Dương lạnh buốt, nàng nghe được tiếng răng mình khẽ gõ lên nhau nghe lộp cộp. Tuyên như đã quen với nhiệt độ này, cậu chỉ mặc một chiếc áo phông như lúc đi với nàng.
– Chị đưa bàn tay cho em. – Tuyên quay sang, hai bàn tay cậu mở mở ra hướng về nàng.
Thùy Dương đặt bàn tay nhỏ bé của mình lọt thỏm vào lòng bàn tay của Tuyên. Cậu úp hai tay lại với nhau xoa đều, Thùy Dương cảm thấy bàn tay mình thật ấm áp dễ chịu. Tuyên lại tiếp tục làm nóng bàn tay kia của nàng.
– Tay em ấm quá. – Thùy Dương nắm lấy hai bàn tay cậu áp lên hai má nàng, mắt nàng nhắm lại cảm nhận hơi ấm trên mặt mình.
Thùy Dương mở mắt ra nhìn sắc mặt đỏ hồng của Tuyên, tay cậu run rẩy trên làn da trắng mịn của nàng. Thùy Dương chợt nghĩ đến ngày mai, nàng sẽ bị cuốn vào vũng nước đục mà bản thân mình cũng không biết đi đến đâu. Thùy Dương chỉ còn đêm nay để sống vì mình, sống đúng với mình.
Tay nàng đưa xuống trước ngực, khẽ mở hàng cúc áo, rồi bấm luôn chiếc áo ngực phía trước trước. Hai vú nàng bung ra to tròn kiêu hãnh, hai núm vú đỏ hồng rung rinh mờ ảo dưới ánh trăng đêm. Tuyên há hốc miệng, môi cậu run rẩy, ánh mắt cậu không rời được tòa thiên nhiên ngay trước mặt.
Tuyên đã nhìn thấy Thùy Dương khỏa thân một lần, nhưng thoáng qua khá nhanh, lại với một khoảng cách, giờ đây đối diện với bộ ngực trần của nàng, cậu cứng đờ người. Hai tay Thùy Dương đưa lên, nắm lấy hai bàn tay Tuyên đặt lên hai vú mình, cảm giác ấm áp dễ chịu lan khắp cơ thể nàng.
– Ngực chị cũng bị lạnh đấy, đừng đờ ra vậy chứ. – Thùy Dương nũng nịu, nhìn ánh mắt dại ra của Tuyên.
Cậu bé ah một tiếng, mặt đỏ bừng đến mang tai, hai tay cậu xoa nhẹ nhẹ trên hai vú Thùy Dương, cậu cảm nhận núm vú mềm mại của nàng cộm nhẹ giữa lòng bàn tay.
Thùy Dương đè người sát vào Tuyên, lưng Tuyên tựa lên thành ban công, ngực nàng ép tràn qua hai bên bàn tay của cậu. Nàng chồm người lên, hôn lên môi cậu bé. Môi cậu lạnh toát, run rẩy. Miệng nàng hé mở, lưỡi nàng khẽ quét lên môi Tuyên, chạm vào đầu lưỡi Tuyên. Cậu bé rùng mình như có điện giật, miệng theo bản năng mở ra, lưỡi cậu cuốn lấy chiếc lưỡi nhỏ thơm tho của nàng. Hai tay cậu bắt đầu tự nhiên hơn theo cảm xúc cơ thể, nó vuốt ve, xoa nắn hai vú to tròn của Thùy Dương. Thùy Dương thở hổn hển, nàng cảm nhận một vật dài cứng cộm vào bụng dưới nàng.
Bất chợt Thùy Dương đẩy Tuyên ra, mắt nàng nhìn cậu nũng nịu, trách móc. Tuyên ngơ ngác, nuối tiếc hương vị vừa rồi, dương vật cậu như muốn nổ tung trong quần.
– Chị chỉ nói làm ấm cho chị thôi. Sao lại làm mạnh như thế chứ! – Giọng Thùy Dương nói nhỏ như trách cứ.
– Em… Em xin lỗi. – Tuyên ấp úng.
– Cơ thể chị rất lạnh, chị muốn em làm ấm cho chị được không? Nhưng không phải ở nơi này. Về phòng chị đi. – Thùy Dương nói nhỏ vào tai Tuyên.
Cậu mừng rỡ gật đầu liên tục.
Hai người nắm tay nhau đi vào trong, để lại sau lưng một ánh mắt cay độc, ghen ghét trong bóng tối.
… Bạn đang đọc truyện Thùy Dương tại nguồn: http://truyensextv1.com/thuy-duong-full/
Thùy Dương và Tuyên tiếp tục cuốn lấy nhau trong thang máy, cậu bé đã bạo dạng hơn hẳn, môi cậu ngấu nghiến lấy môi nàng, hai tay còn hơi lóng nghóng chỉ biết tập trung vuốt ve hai vú nàng.
Khi thang máy dừng lại tại tầng 8, hai người mặt đỏ bừng, thở dốc buông nhau ra. Thùy Dương một tay khép lại vạt áo sơmi không cài nút của mình, tay kia vuốt lại mái tóc rối. Tuyên đặt tay ôm lấy eo nàng, đi về phòng. Bất chợt, Tuyên thấy anh bạn trực giúp mình đứng há hốc miệng nhìn hai người, cậu ngượng ngùng rút tay ra khỏi eo Thùy Dương. Nàng thoáng ngạc nhiên trước biểu hiện của cậu, cậu dường như rất tự ti về bản thân, cậu cảm thấy không xứng với nàng trước mặt người khác. Thùy Dương nắm lấy tay Tuyên vòng qua đặt lại lên eo minh, không thèm để ý đến gã nhân viên phục vụ kia còn ngơ ngác ghen tị.
Tuyên cảm thấy mình thật may mắn được gặp nàng, thật hồi hộp chờ đợi những điều sắp xảy ra. Trong hình dung của cậu rất mơ hồ về quan hệ nam nữ, đúc kết từ những tấm hình, đoạn phim người lớn trong điện thoại của bạn bè. Mỗi lần bạn bè đồng trang lứa chia sẻ về kinh nghiệm tình trường, Tuyên chỉ biết tránh đi nơi khác, cậu biết mình thua kém nhiều về khoản này. Bản thân Tuyên không dám quen bạn gái, không dám tìm phụ nữ mua vui, chỉ vì tất cả tiền cậu tìm được đều để nuôi hai mẹ con.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thùy Dương |
Tác giả | 69deluxe |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Con gái thủ dâm, Đụ cave, Đụ công khai, Đụ tập thể, Đụ vợ bạn, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Làm tình với đồng nghiệp, Thuốc kích dục, Trao đổi vợ chồng, Truyện bóp vú, Truyện les, Truyện người lớn, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh, Vợ chồng |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 13/02/2020 03:29 (GMT+7) |