Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tiểu Mai – Quyển 1 » Phần 168

Tiểu Mai - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 168

Tôi giật bắn người như bị sét đánh vì chả hiểu mô tê gì sất:

– Gì kì vậy ? Sao anh Triết lại nói thế ?
– Em cũng không biết gì nhiều, nhưng có hôm bữa em với chị hai đi chơi, thì anh Triết bảo cùng sang nhà chị Mai luôn ! – Trân giải thích.
– Rồi sao nữa ? – Tôi liếm môi.
– Thì qua đó, mà bấm chuông hồi lâu chị Mai mới ra mở cửa, nhìn mắt đỏ hoe à ! – Cô bé hạ giọng kể lại.
– Ừm…. ! – Tôi lúc này biết quá rõ đó là khi nào.
– Anh làm gì mà chị Mai khóc vậy ? – Trân nheo mắt nhìn tôi.
– Không… không có, em kể tiếp đi ! – Tôi lúng búng đáp.

– Thì vô nhà ngồi, mà lúc đó im ru luôn, em cũng chỉ biết nhìn, chị Mai thì cũng im lặng, mà trông chị ấy mệt mỏi lắm, chả buồn nói gì !
-……… !

– Rồi hồi sau tự dưng anh Triết đập bàn bảo…… ! – Đến đây Trân ngập ngừng nhìn sang tôi.
– Anh Triết bảo sao ? – Tôi hỏi dồn.

– Bảo ” cái thằng đó, anh mà gặp lại thì đập một trận cho chừa “, hic !
-………. !
– Rồi lúc đó chị Mai mới bảo là chuyện không có gì, nói anh Triết có hiểu gì đâu mà nói như vậy !
– Ừm…. !
– Nhưng anh Triết hình như là không đồng ý, rồi nói từa lưa, chị hai em phải bảo đi về để chị Mai nghỉ ngơi thì ảnh mới chịu thôi !
-…….. !

Đến đây tôi đã hình dung ra khung cảnh một ngày nào đó nếu bất chợt tôi gặp lại anh Triết ngoài đường, thì có lẽ ông anh này sẽ không ngần ngại gì mà lao vào tẩn tôi một trận nên thân, tanh bành sương khói. Nhưng cũng đúng thôi, tôi không trách gì cả, đó là bổn phận của người làm anh phải bảo vệ em gái mà, phải tôi làm anh trai thì tôi cũng đập thằng sở khanh làm buồn lòng em gái tôi rồi. Mà ác nỗi, vẻ như cái nhân vật sở khanh lại đang là tôi bây giờ mới đau chứ !

– Mà anh nói thật em biết đi, anh với chị Mai cãi nhau à ? – Trân nhìn tôi nói giọng nài nỉ.
– Không… chuyện… phức tạp lắm ! – Tôi bối rối trả lời.

Thấy tôi ngồi thừ người ra chẳng muốn nói gì, bé Trân cũng hết ham hỏi han gì nữa, lặng im ngồi nhìn ra phía biển, thỉnh thoảng lại nhặt những quả dương khô quắt rơi trên cát lại mà thảy đi lăn tròn lông lốc, rồi vô tư cười khúc khích nhìn mấy đứa nhỏ chạy giỡn ầm ầm trước mặt.

Bất giác tôi nhớ lại cái hôm mà tôi, Tiểu Mai, cu Bột và Bồ Câu cùng nhau nô đùa cũng chính tại nơi này, bốn người chúng tôi cũng chạy giỡn suốt buổi, tiếng cười giòn tan của bọn trẻ hoà lẫn vào thanh âm vui tươi trong trẻo của Tiểu Mai, thề có trời đất rằng khoảnh khắc đó tôi đã tưởng như chúng tôi là một gia đình vậy. Để rồi như dã tràng xe cát bị sóng biển cuốn trôi, ít lâu sau tôi tàn nhẫn bỏ rơi nàng trong đêm mưa, và hôm sau lại lạnh lùng cười nói cùng Khả Vy, khiến nàng phải bỏ về ngay giữa buổi học, phải… ừ đúng rồi, hẳn là nàng đã khóc, đã buồn khổ một mình.

– ” Vậy mà em vẫn bênh vực tôi sao ? Vẫn còn… để lại áo mưa cho tôi, vẫn đối xử tốt với tôi như không có chuyện gì xảy ra. Sao vậy chứ ? Tôi đâu có gì để khiến em phải… sâu đậm đến vậy ? Tiểu Mai….. ! ” – Tôi đưa mắt buồn bã nhìn ra biển, thấy lòng mình trống trải, chơi vơi một khoảng trời xanh rộng lớn.

Đã không nghĩ đến thì thôi, nhưng mỗi lần nhớ lại những việc xảy ra giữa mình và Tiểu Mai, tôi lại thấy buồn nỗi buồn miên man, da diết nhưng lại không thể bộc lộ ra ngoài. Chỉ biết cố chôn chặt trong tim, hi vọng dùng phương thuốc thời gian đè nén lại mọi kỉ niệm. Và quả thật thời gian luôn là liều thuốc hiệu quả, suốt hơn tháng hè vừa rồi tôi đã hầu như quên được Tiểu Mai, chỉ có thỉnh thoảng chạy ngang nhà nàng thì tôi có nhìn thoáng qua căn nhà có cánh cổng sắt màu đen nay đã đóng kín. Ở bên cạnh Khả Vy, tôi hoàn toàn có thể không nghĩ gì đến Tiểu Mai nữa, đi chung với bọn K mập, tôi cũng không mảy may bận tâm gì về nàng nữa. Những tưởng chuyện sẽ là như vậy, mọi việc sẽ chỉ đơn thuần rằng tôi đã thấy thanh thản và nhẹ nhàng mỗi khi nghĩ đến Tiểu Mai, thì hôm nay bé Trân lại vô tình gợi lại trong tôi, khuấy động lại mảng kí ức được ẩn dưới bề mặt yên bình mà tôi tự tạo ra.

– Về thôi anh, tối rồi kìa ! – Trân giật giật tay làm tôi choàng tỉnh, thoát ra khỏi những dòng suy nghĩ dài miên man bất tận.
– À… ừ… em về chung với tụi anh luôn ha ? – Tôi ngơ ngác.
– Tụi nào nữa, bạn anh về hết từ nãy giờ rồi ! – Cô bé thở dài nhìn tôi vẻ tội nghiệp.
– Vậy… à, ừm, về thôi ! – Rồi tôi nhổm người đứng dậy.

Dọc đường về, tôi cứ mải mê theo đuổi những suy nghĩ trong đầu mà chẳng buồn tán chuyện với bé Trân, chỉ thỉnh thoảng gật đầu ừ hử cho qua. Thấy tôi như thằng đần điên đảo vì tình, cô bé cũng thôi làm phiền mà chào tạm biệt rồi rẽ sang hướng khác, để tôi ở lại thẫn thờ chạy lếch thếch trên đường như người bị mất sổ gạo.

Giờ tôi phải làm sao đây ? Thà là không biết thì thôi, chứ đã biết Tiểu Mai vì tôi mà buồn đến mức ấy rồi thì lại thấy trong lòng cứ bứt rứt không yên, y như thể tôi là thằng tội đồ của đất nước vậy. Nhưng biết thì làm được gì, tôi giờ đâu thể lại quay sang đối tốt với Tiểu Mai, vì chắc chắn Vy sẽ biết, mà tôi thì thật lòng lại đang rất thích em ấy, hơn rất nhiều so với Tiểu Mai, hay… ít nhất là những ngày hè vừa qua đã làm tôi đoan chắc rằng hiện thời tình cảm của tôi là như vậy.

– ” Thôi thì… hôm nào Tiểu Mai gọi điện, mình… cố gắng nói chuyện lâu hơn, kể thật nhiều chuyện vui cho nàng vậy ! “.

Mãi đến lúc về đến nhà, tôi mới chốt lại suy nghĩ bằng một biện pháp vô thưởng vô phạt, mục tiêu là bù đắp phần nào cho Tiểu Mai, nhưng cách làm thì lại chỉ đơn giản và vô cùng nghèo nàn rằng tôi sẽ chỉ cố nói chuyện nhiều hơn với nàng.

Thế nhưng những ngày sau đó, tôi đợi mãi mà cũng chẳng thấy một cuộc gọi điện thoại nào từ Tiểu Mai, dù rằng cứ hễ chuông reo là tôi nhảy bổ ngay đến và nhấc máy. Và khốn nỗi, chả phải Tiểu Mai gọi điện như đã hứa, mà cũng chả phải là Vy gọi về hỏi thăm, bao nhiêu lần tôi hồ hởi nhảy đến bàn máy thì y như rằng bấy nhiêu lần tôi thất vọng não nề dập máy xuống.

Vài ngày sau, ông anh tôi thi đại học trở về, trưa hôm đó tôi đang ngồi nghe nhạc ở phòng khách thì thấy ổng xách ba-lô lù lù bước vào, vẻ mặt chả hiểu là đang vui hay buồn.

– Sao huynh ? Sao rồi ? Thi sao ? – Tôi mắt sáng trưng hỏi như máy.
– Sao con mắt tao, vừa về đã tra tấn, tránh ra ! – Ổng ném phịch cái balô xuống nền nhà.
– Ớ…. ! – Tôi đần mặt ra vì ngơ ngác, rồi vội quay sang hỏi ba tôi. – Sao ba ? Ổng thi được không ?

Nhưng ba tôi chỉ lắc đầu đáp gọn lỏn ” Cũng được ” rồi bỏ ra sau nhà rửa mặt cùng ông anh, còn lại tôi trơ ra giữa nhà như ông phỗng đá. Mãi đến lát sau, khi mà tôi dâng tận miệng ông anh chai Sing và ly đá mát rượi thì ổng mới chịu hé miệng tiết lộ cho vài câu vàng ngọc:

– Bách khoa thì chắc chắn đậu, Y Dược thì hên xui, đề khó như quỷ ! – Ổng hớp ngụm nước rồi dựa hẳn vào ghế bành.
– Sao thế ? Đề khó lắm à ? Huynh nhắm được mấy điểm ? – Tôi háo hức, mặt nửa cười nửa mếu vì vẻ như ông anh tôi lại sắp nối gót theo các ông anh trước mà rớt Y Dược nữa rồi.
– Mày thôi cái trò hỏi điểm đi, thi xong rồi ngồi đoán mò có ích gì, đề thì khó dàn trời, may mà tao tài năng kinh thế, biến ảo khôn lường mới lật ngược tình thế ! – Ổng tặc lưỡi đáp.
– Là sao ? Đậu rồi à huynh ? – Tôi liếm môi, trong lòng bừng lên 1 tia hi vọng.
– Đậu đậu cái con khỉ, hên thì vừa đủ điểm chuẩn, mà chả biết năm nay trường Y lấy bao nhiêu nữa ! – Ông anh tôi nhăn mặt nạt.
-…… ! – Thấy bộ dạng ổng hung hăng quá tôi cũng hết ham hỏi tiếp, dù rằng rất muốn ổng nói 1 câu động viên rằng ổng sẽ đậu, bởi vì… có vậy thì tôi mới đỡ lo đến số phận mình vào 2 năm tiếp theo.

Ba ngày sau, theo lời của ba mẹ khuyên, hai anh em tôi lại khăn gói về Phan Rang nghỉ hè như mọi năm, phần là để lão anh tôi về quê ” tịnh dưỡng ” sau kì thi lớn nhất của đời người, phần là lệ thường thì hè nào chúng tôi cũng về quê nội. Buổi sáng ngày hôm đó, hai thằng tôi quýnh quáng cả lên xếp đồ vào túi xách vì sắp đến giờ xe đưa rước đến tận nhà đón. Tất cả cũng chỉ vì hồi khuya hôm qua hai ông thức trắng mắt xem World Cup, để rồi sáng nay ngáp vắn ngáp dài lò dò xuống nhà dưới và giật mình nhớ ra là hôm nay mình phải về quê.

– Mày xuống dưới lấy kem đánh răng với khăn lông lên đây, nhanh ! – Ông anh tôi quát.
– Từ từ, đại ca bỏ mấy chai nước vô chưa ? – Tôi đâm quíu.
– Rồi, chết, tao quên mấy cái quần đùi rồi ! – Ổng cũng nháo nhào.
– Ớ, cái áo đó của em mà, sao huynh bỏ vào túi huynh ? – Tôi ngơ ngác.
– Loạn cả lên, điện thoại kìa, mày xuống nghe máy nhanh ! – Ông anh tôi giật thót người khi nghe chuông điện thoại reo ở dưới nhà. – Có khi nhà xe gọi đó, bảo là 10 phút nữa tới !

Tôi phóng ngay xuống chộp lấy điện thoại, quệt mồ hôi trên trán, hồi hộp nghĩ rằng chắc tài xế sẽ chửi bới um sùm vì sốt ruột. Nhưng dè đâu từ bên kia đầu dây là một giọng nói dịu dàng gần gũi mà tôi luôn mong đợi hôm giờ:

– N hở ? Mình nè ! – Tiểu Mai nhẹ nói.
– Ahh….. ừ, N nè ! – Tôi cứng họng mất vài giây mới trả lời được.
– Hì, hôm nay dậy sớm quá nhỉ ! – Nàng khẽ cười.
– Ừ, tại hôm nay N về quê nội chơi, mà xe sắp chạy rồi ! – Tôi đáp.

– Cái thằng kia, mày nhanh lên coi, xe tới trước nhà nè, còn nói cái khỉ khô gì nữaaaa…. !!!! – Ông anh tôi gọi lớn ở phòng khách, đồng thời tôi nghe tiếng động cơ xe rì rì trước nhà.

– Thôi nhé, giờ N phải lên xe rồi, có gì gọi sau ha ! – Tôi vội vàng nói.
– À… ừ, vậy hở ? Về quê chơi vui nha ! – Tiểu Mai cũng vội nói.
– Ừm, đi nhé ! – Tôi nửa muốn dập máy để đi cho lẹ, nửa lại không muốn.
– Ừa… mà này…. ! – Nàng tiếp lời.
– Gì vậy ? – Tôi ngạc nhiên, bụng nóng như lửa đốt vì ông anh lại nổi cơn tam bành ở nhà trên.

– Ừm… giữ gìn sức khoẻ nhé !
– N biết mà, đi nhé, gặp sau !
-……… !

Rồi tôi vội cúp máy, vác balô phóng lên nhà, đi ra ngoài khoá cửa lại, nháo nhào bước vào xe và cố né tia nhìn toé lửa từ phía ông anh đang mặt mày hung tợn thiếu điều muốn ăn tươi nuốt sống tôi vì cái tội đã trễ nải lại còn buông điện thoại.

Thế sự quả là biến ảo khôn lường, chỉ mới cách đây vài hôm tôi còn mong chờ một cuộc điện thoại từ Tiểu Mai để hi vọng có thể gián tiếp xin lỗi nàng, thì chính bây giờ tôi lại là người chủ động cúp máy kết thúc cuộc nói chuyện chỉ vẻn vẹn hơn 1 phút đồng hồ, quả là khó thể nào tính hết cho được những tình huống như này.

Xe chuyển bánh, chốc sau đã chạy ra đến cầu Sở Muối, tôi đưa mắt nhìn lại khung cảnh phố phường quen thuộc của Phan Thiết đang dần tụt lại phía sau, nhường chỗ cho những ruộng muối trắng muốt và những cánh đồng lúa xanh mướt bạt ngàn. Tôi lục balô lấy cuốn sách ra rồi úp lên mặt, tựa người vào ghế rồi chợp mắt, thầm nghĩ chỉ chốc lát sau khi tỉnh dậy, trước mặt tôi sẽ lại là những dãy phố của quê nội quen thuộc và thân thương.

Và đó, là lần cuối cùng của mùa hè năm ấy, tôi còn nghe được giọng nói của Tiểu Mai… !

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Danh sách truyện cùng bộ:
Tiểu Mai – Quyển 1
Tiểu Mai – Quyển 2
Tiểu Mai – Ngoại truyện 1
Tiểu Mai – Ngoại truyện 2
Tiểu Mai – Quyển 3
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Mai - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 10/07/2017 23:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nghệ Phong – Quyển 2
Trữ Huyên đến đây Nghệ Phong nhìn tông chủ Tĩnh Vân Tông ở trước mặt, quan sát trên dưới một phen. Nữ nhân này toàn thân mặc cẩm y màu trắng. Phía dưới cẩm y là một thân thể, đầy đặn lả lướt, lộ vẻ vô cùng xinh đẹp. Mặc dù nàng dùng sa che mặt giấu kín gương mặt của nàng, nhưng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Nghệ Phong
Thằng Tâm – Quyển 1
Sáng nay gia đình chú nó đón một vị khách bất ngờ, là thằng Tính. Mẹ không an tâm gửi giấy tờ qua chuyển phát nên bắt nó mang lên. Thằng Tính lôi ra sổ đỏ và giấy tờ được mẹ khâu cẩn thận bên trong cái áo khoác. Chú nó cười ha hả trước sự cẩn thận của chị dâu. Tâm cầm cái sổ đỏ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ chị gái Đụ dì Đụ em gái Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Làm tình tay ba Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex cô giáo Truyện sex mạnh Truyện sex nặng Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh Tuyển tập Thằng Tâm
Chuyện người mẹ hoang dâm
Như thường lệ tối đến tôi lại nằm vào cái chỗ gọi là giường của tôi trong phòng trại giam. Mở máy lên lướt web ồ tin nhắn báo về từ zalo của mẹ dường như mẹ đang sợ thì phải. Mẹ: Từ giờ cậu và tôi sẽ ngừng chuyện tình dục. Lái xe: Sao vậy bà chủ. Mẹ: Con tôi đã biết chuyện mình...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Sextoy Truyện bú cặc Truyện mút lồn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân