Nhưng khám bình thường thì không sao, đây là khám phụ khoa. Trong quá trình khám, không những chỗ nhạy cảm nhất trên cơ thể cô đều được bố chồng chăm sóc không sót một tí nào, từ trong ra ngoài. Hơn thế nữa, bố còn thực sự đã địt vào lồn cô, đã xuất tinh đầy vào bướm cô mà phải đến 2 ngày sau mới không còn dấu vết của tinh trùng. Và bố đã làm gì, đã mang đến cho cô biết thế là tình dục, biết thế nào là cực khoái, là lên đỉnh. Bố chồng như một ông giáo đã dạy cô những bài học đầu tiên về tình dục. Nay cô đã hoàn toàn trở thành một người phụ nữ bình thường rồi, đã biết nứng, đã biết chảy nước, đã có ham muốn tìm hiểu về làm tình, cũng biết kích thích trước những hoàn cảnh nhạy cảm xảy ra xung quanh mình rồi.
Và cũng trong những buổi khám đấy, ông chắc cũng đoán được phần nào vấn đề tình dục của vợ chồng cô.
Thủy muốn quên lắm, cô muốn quên đi giây phút thăng hoa của mình trên chiếc giường bệnh. Nhưng cái gì càng muốn quên lại càng nhớ, cái giây phút lồn cô giật tung lên đón nhận dòng tinh trùng nóng hổi, cái giây phút tất cả các bộ phận cơ thể cô biến đổi như bị động kinh ấy nó đã trở thành nếp hằn trên não mất rồi. Làm sao mà quên được đây!
Cả chục ngày nay, cũng có một lần cô và Lưu quan hệ tình dục, nhưng cái cách Lưu làm tình không thể mang lại cho cô cảm xúc như cô đã từng có được. Anh quá giản đơn, quá ngây ngô và cổ hủ trong cách làm tình. Anh địt cô đơn giản chỉ là những tác động vật lí rút ra đẩy vào, không mơn trớn, không kích thích, không thay đổi. Thủy biết rằng để thay đổi được chồng không đơn giản chút nào, nhưng sẽ phải thay đổi nhưng bằng cách nào thì cô tạm thời chưa thể nghĩ ra.
Cầm một xô nước, một cái giẻ lau, một cái chổi lau nhà. Thủy đi lên tầng 3, nơi đó là có một phòng thờ, đồng thời cũng là phòng ngủ của bố chồng. Cô muốn dọn dẹp phòng đó, từ ngày ông đi đến nay chắc chưa ai dọn dẹp bao giờ. Cô cũng rất ít khi vào phòng này, chuyện hương khói gia tiên toàn do bố và chồng lo liệu thôi.
Mở cánh cửa gỗ bước vào, một không khí rất khác so với các căn phòng khác trong nhà, Thủy thấy không khí có phần ngột ngạt, hơi có mùi ẩm mốc nữa. Cũng phải thôi, từ ngày bố chồng đi, phòng không có người ở, cửa lại luôn đóng kín làm không khí không được lưu thông.
Bước xuống cuối căn phòng, Thủy kéo cái rèm che cửa sổ màu nâu nhạt sang hai bên để ánh sáng tự nhiên tràn vào căn phòng. Sau đó cô mở cửa sổ để gió lùa vào xua đi mùi ẩm mốc.
Khi ánh sáng và không khí vào Thủy ngó một lượt căn phòng. Cảm nhận đầu tiên của cô chính là căn phòng được bài trí rất đơn giản nhưng rất gọn gàng, ngăn nắp. Một cái giường đơn là nơi bố chồng cô thường ngủ. Trên đó có một cái gối, một cái chăn đã được lồng vào túi nilon, chắc là bố trước khi đi đã làm như vậy để tránh bụi.
Cạnh giường là một cái tủ quần áo 2 buồng bằng gỗ cũ kỹ, nhìn sơ thì Thủy cũng đoán cái tủ này có tuổi đời mấy chục năm rồi.
Ở góc nhà phía trái là một bàn thờ khá to. Trên bàn thờ ở chính giữa là một bát hương lớn, hai bên là bát hương nhỏ có ảnh của ông bà nội Lưu, là bố mẹ của ông Tình. Sát bên mép ngoài là ảnh và bát hương của một người phụ nữ còn rất trẻ, rất đẹp, là của mẹ chồng cô.
Ngoài ra còn một bộ bàn ghế làm việc giống như kiểu bàn học học sinh. Trên bàn có một cái giá sách khá lớn với rất nhiều đầu sách được xếp ngay ngắn. Thủy đọc lướt qua tựa đề được in ở gáy, có một số loại sách rất khoa học như sau:
– “Giải phẫu học sinh dục nữ”
– “69 Tư thế làm tình phổ quan”
– “Kamasutra”
– “Tâm lý học trong quan hệ tình dục”
– “Sinh hoạt tình dục thời cổ đại”
– “Bệnh lý thường gặp ở bộ phận sinh dục nữ”
Và rất nhiều những sách tương tự như vậy. Thủy chỉ dám đọc đến đây, cô bặm môi nghĩ về bố rồi lẩm bẩm một mình: “Thể nào bố giỏi thế”.
Bắt đầu công việc lau dọn, cô lau cửa sổ, lau giường, lau tủ, lau ban thờ, lau sàn nhà. Mọi thứ đã quá ngăn nắp rồi nên cô không phải sắp xếp gì, chỉ cần lau cho sạch mà thôi. Trong khi làm việc thì cái mà Thủy suy nghĩ nhiều nhất chính là những cuốn sách trên giá kia, đây chẳng phải là một kho tàng kiến thức về tình dục hết sức quý giá đối với một người như cô sao, rồi Thủy đi đến quyết định là cô thỉnh thoảng sẽ lên đây và đọc những cuốn sách này. Nhưng có cần phải xin phép chủ nhân của nó không nhỉ?
Kết thúc công việc, Thủy định đi xuống thì cái tủ quần áo thu hút ánh nhìn của cô. Cái tủ trông khá cũ kĩ nhưng không có dấu hiệu của việc hỏng hóc, nhìn nó vẫn còn rất chắc chắn. Từ lúc vào đây cô chưa mở tủ ra, không biết có gì bên trong không. Với bản tính tò mò của phụ nữ, Thủy hồi hộp kéo rộng cả hai cánh tủ sang hai bên.
– “Kẹt”, tiếng bản lề kêu.
Chỉ có mấy bộ quần áo được treo ngay ngắn và mấy thứ linh tinh không đáng kể bên trong. Định khép tủ lại thì Thủy nhìn xuống đáy tủ, cũng không có gì nhiều ngoài một thứ… là một chiếc hộp rất cũ, nhưng rất đẹp. Chiếc hộp được làm bằng da, có khóa kẹp màu vàng.
Thủy biết chắc chắn đây là một cái hộp rất quý giá, chưa chắc đã phải vì giá trị vật chất mà là giá trị về tinh thần. Cứ nhìn cách nó được để riêng ở một ngăn, nằm ngay ngắn trong góc là cô biết rồi.
Nhẹ nhàng ôm lấy chiếc hộp, Thủy từ từ ngồi xuống giường:
– “Cạch”, cô hồi hộp bấm vào vị trí khóa, nắp hộp bung ra.
Bên trong không có nhiều đồ, nhưng tất cả các đồ vật đều đã cũ kỹ. Một chồng phải đến dăm chục lá thư, có tem bưu chính ghi năm 1979 đến 1982 và đề nơi nhận là chiến trường K và số hòm thư của người nhận Đặng Trung Tình. Người gửi là cô gái ở hậu phương có tên giống với tên mẹ chồng cô.
Cô đã từng nghe Lưu kể, bố khi còn là bác sĩ mới ra trường đã đi làm lính quân y và phục vụ ở chiến trường Campuchia, ông phụ trách vấn đề y tế cho một trung đoàn nữ dân công hậu cần phục vụ chiến tranh. Đi chiến trường đến năm 1982 thì được điều về hậu phương và công tác ở bệnh viện trung ương đến tận khi nghỉ hưu.
Như vậy những bức thư này là của mẹ gửi cho bố khi hai người còn yêu nhau rồi. Mãi đến khi bố ra quân mới cưới mẹ và 1 năm sau thì sinh anh Phong. Không dám mở những bức thư ra xem vì đó là vi phạm nghiêm trọng quyền riêng tư của người khác. Thủy lấy hẳn ra bên ngoài một quyển sổ đã bạc màu thời gian.
Lật giở trang đầu tiên, trên đó được in bằng chữ đỏ do đánh bằng máy kiểu chữ ngày xưa: “Quà tặng cho chiến sĩ thi đua Đặng Trung Tình, tháng 12 năm 1987”.
Giở trang tiếp theo là chỉ có vài chữ viết rất to, được nắn nót cẩn thận bằng bút mực: “NHẬT KÝ CHO CON”. Kèm với đó là tên người viết: Bố Tình.
Trang tiếp theo là Dòng đầu tiên của nhật ký ghi:
’23H15, ngày 22/8/1988.
Ngày đầu tiên bố viết nhật ký này vừa là ngày buồn cũng là ngày vui.
Ngày vui vì bố có thêm một đứa con trai, giờ này con đang ở trong bệnh viện được các bác sĩ là bạn của bố chăm sóc, con mới sinh ra từ buổi sáng.
Ngày buồn vì ở ngoài kia, trong chiếc quan tài lạnh giá mẹ của các con vẫn nằm đó. Mẹ đã mất lúc vừa sinh.
Phong đang ngủ bên cạnh bố, 5 tuổi chắc Phong không cảm nhất được nỗi mất mát này đâu, con còn ngây thơ lắm.
Mẹ ghét bố con mình nên đã bỏ ba bố con lại trên cõi đời mà đi mất rồi.
Nhưng chúng ta yêu mẹ nhiều lắm, sẽ nhớ mẹ nhiều lắm phải không hai con của bố.
Bố sẽ làm tất cả những gì mình có để nuôi các con thành người, bố sẽ làm thay phần việc của mẹ luôn.
Các con yên tâm’
Thủy ngồi lì trên chiếc giường đọc hết không sót một chữ nào quyển nhật ký. Cô vừa lau nước mắt vừa đọc. Bao gian lao vất vả đều thể hiện qua từng câu chữ được bố chồng cô lưu lại, trang cuối của cuốn nhật ký dừng lại đúng vào ngày mà cô làm đám cưới với Lưu. Gập cuốn nhật ký lại, Thủy thổn thển thốt ra thành lời: “Bố là một người cha vĩ đại!”
Định cất vào trong hộp thì có một từ giấy thòi ra ở giữa hai trang phía sau, một tờ giấy của thời hiện đại. Thủy rút tờ giấy ra, nội dung trên giấy làm cô bàng hoàng:
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc.
… Bạn đang đọc truyện Tình già tại nguồn: http://truyensextv1.com/tinh-gia/
KẾT QUẢ XÉT NGHIỆM ADN.
Người yêu cầu: Ông Đặng Trung Tình.
Đối tượng xét nghiệm: Tóc và móng tay.
Yêu cầu xét nghiệm: Huyết thống.
Kết quả: AND trong 2 đối tượng xét nghiệm KHÔNG có quan hệ huyết thống.
Hà nội, ngày 11 tháng 10 năm 2012.
TRUNG TÂM XÉT NGHIỆM ADN QUỐC GIA.
(Ký, đóng dấu)
‘
Cái bí mật mà cô dùng mọi cách che giấu chẳng phải người ta đã biết từ lâu rồi sao, ngày tháng ghi trên tờ giấy chẳng phải là sau ngày sinh của Gia Bảo đúng 1 tháng đó sao.
Thủy gục mặt vào quyển sổ, nước mắt cô lăn tròn trên má rơi xuống, cô đã hiểu lầm về bố, cô đã tính toán và bước một bước cực kỳ sai lầm, cô lấy lòng phụ nữ ra đo lòng bố chồng. Bố chồng cô đã biết Gia Bảo không phải là máu mủ nhà này từ khi nó mới sinh ra, ấy vậy mà bao nhiêu năm nay, ông không có bất cứ một biểu hiện nào là ông biết chuyện, đối với cháu chỉ hết mực yêu thương chiều chuộng.
Rồi chuyện này anh Lưu đã biết chưa, anh đã biết Gia Bảo không phải là con đẻ của anh chưa? Thủy hoang mang lắm, cô giày vò suy nghĩ không biết bao nhiêu lâu, tiếng ríu rít của hai bố con vừa đi chơi về mới kéo cô trở về thực tại. Nhưng bấy nhiêu thời gian cũng đủ để cô đi đến một quyết định, quyết định đối mặt: “Mai mình phải gặp bố, không thể sai lầm mãi được”.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tình già |
Tác giả | Cu Zũng |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bác sĩ - Y tá, Bố chồng nàng dâu, Đụ lỗ đít, Truyện bóp vú, Truyện bú lồn, Truyện liếm lồn, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex ngoại tình, Vợ chồng |
Tình trạng | Update Phần 79 |
Ngày cập nhật | 01/03/2024 05:39 (GMT+7) |