Truyện sex ở trang web truyensextv.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensextv.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Trở về » Phần 137

Trở về


Truyện đã hoàn thành

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 137

Cánh tay vẫn hơi đau, Tiết Trạm nhẹ nhàng hít vào một hơi, chỉ cảm thấy cảnh tượng mười ngón tay đan chặt vào nhau của hai người trước mặt thật sự quá chói mắt.

Nhưng hình như, hiện tại đến ngay cả tư cách cảm thấy chói mắt hắn cũng không có.

Dừng một chút, hắn dứt khoát trực tiếp xoay người đi ra ngoài. Bác sĩ nói cánh tay hắn cần phải dưỡng thương ổn định, nhưng hình như hắn cũng chưa từng nghiêm túc tĩnh dưỡng, hiện tại đã ngày càng đau hơn, hắn hiện cũng đang ở bệnh viện, sẵn tiện đi tìm bác sĩ khám thử xem.

Khi đi tới cửa, hắn chợt dừng lại, xoay người nhìn về phía cô gái trên giường bệnh: “Triệu Ngu, về sau không cần phải vất vả tính toán như vậy nữa, em muốn làm gì, cứ nói thẳng với tôi.”

Triệu Ngu thoáng sửng sốt, ngước mắt lên nhìn Tiết Trạm, cả Thương Lục cũng quay đầu nhìn về phía hắn.

Tiết Trạm không nói thêm gì nữa, kéo cửa đi ra ngoài không quay đầu lại.

Chờ hắn trở về nhà lớn, thời gian ăn cơm trưa cũng vừa qua, đang định lên lầu đã bị ông nội Tiết bắt được tại chỗ: “Chuyện của Tiết Tử Ngang rốt cuộc là thế nào?”

Chuyện phát sinh mấy ngày nay, bao gồm cánh tay hắn bị thương đều luôn không dám để ông biết, hắn chỉ có thể lặng lẽ bỏ cánh tay phải vừa nãy vẫn còn phải đỡ bằng một tay khác xuống, bình tĩnh nói: “Chỉ là bị kích thích chút thôi, không có gì.”

“Kích thích gì tới mức nó phát bệnh như vậy hả? Hai chú cháu mấy người đến cùng là đang chơi trò gì?”

Ông Tiết còn muốn hỏi thêm, Tiết Trạm đã giành mở miệng trước: “Con đi xem nó thế nào.”

Mặc kệ ông ấy ở phía sau lầm bầm cái gì, Tiết Trạm đã đi thẳng lên lầu ba, nhưng vừa đến cửa phòng của mình, đã gặp một người cũng đang ở nhà, Lưu Linh.

Lưu Linh nhìn xuống cánh tay hắn, thấp giọng hỏi: “Có đỡ hơn không?”

Tiết Trạm gật đầu, liếc mắt nhìn sang phòng Tiết Tử Ngang: “Nó thế nào rồi?”

Lưu Linh vẻ mặt lo lắng: “Đã hạ sốt, nhưng vẫn không ăn không uống cũng không chịu nói lời nào.”

Tiết Trạm siết chặt nắm đấm, nói: “Tôi vào tâm sự với nó một chút.”

Trong phòng, Tiết Tử Ngang chỉ mặc chiếc áo ngủ lỏng lẻo, vẫn không nhúc nhích nằm trên giường lớn, cho dù Tiết Trạm đến gần, hắn cũng không có bất kỳ phản ứng gì.

Nhìn sắc mặt hắn tái nhợt với chiếc cằm đã mọc râu ria lún phún, Tiết Trạm thở dài một tiếng, ngồi xuống mép giường: “Tôi cũng chưa ăn cơm, cậu ngồi dậy ăn với tôi đi.”

Tiết Tử Ngang vẫn không có phản ứng gì như cũ, thậm chí cũng chưa ngước mắt liếc hắn lấy một cái.

Tiết Trạm nói: “Cậu nên hận tôi, là tôi tự cho mình là đúng, muốn dùng phương pháp của mình để làm cậu phải trưởng thành, cũng do tôi không khống chế được bản thân, để sự tình phát triển đến bước đường này.”

Tiết Tử Ngang vẫn không để ý đến hắn.

Hắn nâng cánh tay trái không bị thương lên, thay Tiết Tử Ngang kéo góc chăn rơi trên mặt đất, do dự một lát, lại mở miệng nói: “Cậu muốn hận tôi, vậy cứ hận đi, nhưng Triệu Ngu…”

Vừa nghe thấy cái tên này, Tiết Tử Ngang ở trên giường rốt cuộc cũng khẽ run run, đầu ngón tay siết chặt tấm chăn.

Tiết Trạm tiếp tục nói: “Triệu Ngu có nỗi khổ riêng, mấy năm nay cô ấy thật sự đã rất khó khăn, mọi việc Triệu Ngu làm cũng đều là bất đắc dĩ, cậu đừng trách cô ấy.”

Nhìn người trên giường vẫn không buồn để ý đến hắn, Tiết Trạm trầm mặc trong chốc lát, đứng dậy đi ra ngoài, vừa đến cửa lại nghe được giọng nói nghẹn ngào từ phía sau truyền đến: “Cô ấy làm sao?”

Bạn đang đọc truyện Trở về tại nguồn: http://truyensextv1.com/tro-ve/

Ăn xong cơm trưa, Thương Lục còn có việc phải làm nên về công ty trước, Triệu Ngu ở trên giường bệnh ngủ trưa một lát, lúc mơ mơ màng màng tỉnh lại mới phát hiện, mép giường lại đã có nhiều thêm một người.

Cô còn tưởng rằng là Thương Lục đã trở lại, chờ khi mở hai mắt ra thấy rõ là ai, cô không khỏi thấy kinh ngạc: “Tiết Tử Ngang?”

Tiết Tử Ngang đã không ngủ liên tiếp mấy ngày, hắn vừa nằm ghé vào mép giường đã không cẩn thận ngủ mất, nhưng vừa nghe được giọng cô Triệu Ngu, hắn lại ngay lập tức ngồi dậy.

Bốn mắt nhìn nhau, hai người ngược lại đều nhất thời nghẹn lời, anh nhìn tôi tôi nhìn anh, không biết nên mở miệng nói gì nữa.

Thấy hắn còn tiều tụy hơn cả cô, Triệu Ngu hỏi: “Khỏi bệnh rồi?”

Tiết Tử Ngang gật đầu, dời mắt đi khỏi cô, im lặng một hồi lâu, hắn mới chỉ chỉ vào ngăn tủ: “Súp của dì Khương hầm, tôi thuận tiện mang tới một ít, em muốn uống không?”

Triệu Ngu lắc đầu: “Không hận tôi sao?”

Hắn không đáp, ánh mắt lại dừng trên bụng nhỏ của cô, vươn tay cách chăn nhẹ nhàng xoa lên: “Còn đau không?”

Triệu Ngu cười cười: “Đều là chuyện từ bao nhiêu năm trước, không còn đau từ lâu rồi.”

Hắn không nói gì nữa mà từ từ nằm xuống, đặt đầu lên mặt chăn đang phồng lên.

“Tiết Tử Ngang?” Triệu Ngu gọi mấy câu mà hắn cũng không trả lời, bèn dứt khoát không để ý đến hắn nữa, cô lấy điện thoại ra xem Wechat.

Mới vừa trả lời tin nhắn của Kỷ Tùy xong, lại cảm thấy người đang gục đầu trên bụng mình run rẩy, sau đó lại run thêm một cái nữa.

Triệu Ngu sững sờ, nhìn đầu tóc đen mềm mại của hắn: “Tiết Tử Ngang?”

Hắn không đáp, nhưng cô mơ hồ đã có thể đoán được: “Anh đang khóc sao?”

“Không có!” Giọng nói của hắn khàn khàn, bởi vì toàn bộ đầu đều vùi trong chăn, ngược lại làm tiếng nức nở nghe được càng rõ ràng.

Triệu Ngu ngây người mất một lúc mới lại trầm thấp cười ra tiếng: “Đây là bệnh viện, không phải anh ghét nhất mùi chăn bệnh viện sao? Còn đặt đầu lên chăn nữa, bẩn muốn chết.”

Tiết Tử Ngang không nói chuyện, hơn nửa ngày sau mới ngồi dậy, nhìn cô bằng đôi mắt đã hồng hồng: “Em coi trọng ai không tốt, lại đi coi trọng tên khốn Trang Diệp kia làm gì, hắn thì có gì tốt chứ?”

Thấy bộ dáng này của hắn, Triệu Ngu lại chỉ mỉm cười.

Kỳ thật nhìn từ góc độ khác mà nói, Tiết Tử Ngang cùng Trang Diệp rất giống nhau, đều là thiên chi kiêu tử sinh ra trong gia đình giàu có, tuổi tác ngang nhau, tính cách phóng khoáng, có đôi khi, cũng đơn thuần ấu trĩ giống nhau.

Chẳng qua, Tiết Tử Ngang là do từ nhỏ nhận hết mọi yêu thương nên kiêu căng, còn Trang Diệp nổi loạn lại là do gia đình không hạnh phúc.

Hơn nữa, Đường Hi cùng Từ Miểu cũng rất giống nhau, một mặt yêu đến đậm sâu, một mặt lại chỉ muốn lùi bước, nhưng đồng thời cũng luyến tiếc không buông bỏ được.

Kỳ thật nếu lúc trước Trang Diệc Tình đừng làm ra chuyện tuyệt tình đến vậy, đừng tạo thành cục diện không thể vãn hồi như thế, thì kết cục của Đường Hi cùng Trang Diệp, hẳn là cũng giống như Tiết Tử Ngang cùng Từ Miểu.

Cho dù không thể ở bên nhau, cho dù cả hai không còn yêu sâu đậm, nhưng ít ra, mỗi người đều còn mạnh khỏe.

Tự giễu mà cười, Triệu Ngu thấp giọng nói: “Cô ấy may mắn hơn tôi.”

Không chỉ có Từ Miểu may mắn hơn cô, mà Tiết Tử Ngang cũng may mắn hơn Trang Diệp, bởi vì chuyện Trang Diệp sắp nghênh đón, sẽ là cú sốc mà hắn vĩnh viễn không thể thừa nhận.

Nhìn thấy nước mắt trong mắt Triệu Ngu, Tiết Tử Ngang rút tờ khăn giấy đưa cho cô, hỏi: “Là Trang Diệc Tình cố ý sai người bắt bỏ, hay là…”

Triệu Ngu lắc đầu: “Không phải, lúc ấy tôi ngã xuống mất máu quá nhiều, nên không giữ nổi.”

“Vậy thì cũng là do cô ta hại em ngã xuống.”

Nhìn dáng vẻ hắn nghiến răng nắm chặt tay, Triệu Ngu chậm rãi nói: “Tiết Tử Ngang, người mà anh thích chỉ là một nhân vật tôi cố ý diễn trước mặt anh mà thôi, không phải Đường Hi, cũng không phải Triệu Ngu.”

Tiết Tử Ngang cúi đầu, không nói một lời.

Triệu Ngu mỉm cười: “Tôi biết, tôi có lỗi với anh, anh muốn hận tôi, muốn trả thù tôi thế nào cũng được, nhưng tôi cũng không có cách nào…”

Còn chưa nói xong, di động đã vang lên, cô cúi đầu thì nhìn, là một dãy số xa lạ.

Mới vừa ấn nghe, bên kia đã truyền đến một giọng nói khá quen tai: “Triệu tiểu thư phải không? Tôi là Lăng Kiến Uyên.”

“Lăng tổng có việc gì?”

“Tôi muốn hẹn cô gặp mặt nói chuyện một chút.”

Triệu Ngu cũng không thấy bất ngờ, chỉ nhàn nhạt nói: “Được thôi, thời gian và địa điểm, Lăng tổng cứ quyết định đi.”

Chờ cô cúp điện thoại, Tiết Tử Ngang mới hỏi: “Lăng Kiến Uyên?”

Triệu Ngu cười cười: “Anh cũng có thể đoán được?”

Tiết Tử Ngang trầm mặc một lát, yên lặng nhìn cô: “Anh đi cùng em.”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Thông tin truyện
Tên truyện Trở về
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ nát lồn, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện liếm cặc
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 29/07/2024 03:55 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chuyến xe bus số 13
KẺ TRỘM CỔNG Hoàn Tử Đầu nghe tôi nói thì sửng sốt, kéo quần nhìn ra hướng cổng lớn, tức khắc quát lên: “Con mẹ nó, đúng là không thấy cổng. Cổng đâu rồi?” Cổng lớn làm bằng sắt, dưới quê tôi cũng hay có vụ đồng nát thừa lúc người dân ngủ say, ăn trộm cổng. Cổng nhà Xuân...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện dịch
Ỷ thiên dâm hiệp truyện
Mẫn Quân mặt mũi thẫn thờ, tâm thần lo lắng, lòng dạ phan vân, không biết phải làm gì bây giờ. Mụ nhìn ra ngoài trời tối sầm mà cảm thấy đời mình u ám như cơn mưa sắp dội tới. Hồi nãy, khi mụ đang tập dượt võ công cùng môn đồ Nga Mi trong Giảng Võ đường thì Chỉ Nhược xuất hiện, nàng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện cổ trang Truyện dâm hiệp
Con đường bá chủ – Quyển 10 - Tác giả Akay Hau
Mặc dù là Bất Tử Tộc không thể giết chết, nhưng thân là Nhập Thánh Cảnh cấp cường giả lại bị một nữ nhân tu vi Thiên Đế đánh trực diện cho tan thành tro bụi, nam tử trung niên vẫn phẫn nộ ngút trời. Không còn tâm tình đùa giỡn, hắn muốn giết chết mấy nữ nhân này một cách triệt để...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện xuyên không Tuyển tập Con đường bá chủ
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - 789BET - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân