Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Vĩnh Hằng – Quyển 1 » Phần 92

Vĩnh Hằng - Quyển 1

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 92

“Quá… Quá mạnh!”

“Quỷ Nha này, sợ rằng ngay cả đệ tử nội môn cũng có thể trực tiếp nghiền ép, chân chính là đệ nhất nhân dưới Trúc Cơ!”

“Loại Ngưng Khí có chiến lực đỉnh phong này, nhất định là đã đụng chạm đến cảnh giới niệm, nhất định là như vậy. Chỉ có thể có cái niệm thần bí khó dò kia, mới có thể có được loại lực lượng kinh khủng này!” Dù là bờ Nam, hay là bờ Bắc, sau giây phút yên tĩnh ngắn ngủi, đều thấp giọng truyền ra tiếng nghị luận.

Dường như vào thời điểm này không ai dám lớn tiếng mở miệng. Cả đám thiên kiêu của bờ Bắc đều phức tạp, dù là ai cũng đều không muốn ở trong thời đại của mình xuất hiện cường giả như thế này. Bên bờ Nam, Thượng Quan Thiên Hữu trầm mặc, tim của gã đã không còn bình tĩnh, cảm giác như Quỷ Nha này đánh bại thiên kiêu, giống như là thiên kiêu đánh bại đệ tử tầm thường.

Rất hiển nhiên, giữa Quỷ Nha cùng với thiên kiêu, căn bản là không cùng một cấp độ.

Bạch Tiểu Thuần cũng thấy hoảng sợ run rẩy. Đối phương chỉ mới ra tay có hai lần, nhưng mỗi lần đều làm cho tất cả mọi người rung động.

Giờ phút này đã lựa chọn ra được tốp sáu, bờ Bắc có bốn người, bờ Nam có hai người, theo thứ tự là Thượng Quan Thiên Hữu, Bạch Tiểu Thuần, Quỷ Nha, Công Tôn huynh muội cùng với Từ Tung.

Lúc này, những đệ tử đã từng biết rõ về thiên kiêu chiến đều hiểu, vòng thứ ba tiếp theo cũng chính là một vòng cuối cùng. Ở vòng này, tất cả mọi người tiến vào tốp sáu đều phải lần lượt giao chiến với từng đối thủ, căn cứ vào số chiến thắng mà lựa chọn ra thứ tự.

Nếu có thể toàn thắng cả năm trận thì dĩ nhiên chính là đệ nhất!

Ngàn năm qua, mỗi một lần đều là bên trong bờ Bắc xuất hiện dạng đệ tử quét ngang hết thảy này, lấy được vòng nguyệt quế. Lần này, đệ tử ngoại môn của bờ Bắc đều hiểu, Quỷ Nha… Chính là loại người này, hơn nữa so với những người trước thì còn cường đại hơn rất nhiều.

Bờ Nam trầm mặc. Nếu không có Quỷ Nha, thì bọn hắn cảm thấy Thượng Quan Thiên Hữu vẫn còn có hy vọng, nhưng lúc này nhìn lại, Thượng Quan Thiên Hữu rất khó có thể đi tranh vị trí thứ nhất.

“Thứ hai cũng được…” Đám đệ tử của bờ Nam đều cảm thán, cũng có không ít ánh mắt rơi lên trên người Bạch Tiểu Thuần. Với Bạch Tiểu Thuần, mỗi người bọn họ đều không biết nói ra cảm giác gì, thậm chí dù cho bọn hắn có suy nghĩ như thế nào cũng đều không có ấn tượng Bạch Tiểu Thuần ra tay, dường như từ lúc hắn bắt đầu gia nhập sơn môn, còn chưa có đánh nhau cùng với bất cứ người nào.

Ấn tượng duy nhất, là hắn ở trong sự truy sát của Lạc Trần gia tộc mà còn sống trở về. Trừ đó ra, liền không có…

Trong trầm mặc, đáy lòng không ít người đã buông tha. Bọn hắn biết, lần này bờ Nam lại thua, thua tổng số người trong tốp mười, cũng thua vị trí thứ nhất.

So với bờ Nam, giờ phút này đám đệ tử ngoại môn của bờ Bắc đều phấn chấn, trong mắt lộ ra chờ mong, lại càng có cả hung tàn. Bọn hắn đều nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần.

“Hẳn là quy tắc sẽ không thay đổi. Lần này, Bạch Tiểu Thuần nhất định thê thảm!”

“Không sai. Dựa theo quy tắc thì hắn phải chiến cùng với tất cả mọi người. Nói cách khác… Bờ Bắc ta có bốn vị thiên kiêu, mỗi một người đều có thể hung hăng chà đạp hắn một phen, phát tiết nỗi nhục mà người này đã đem đến cho bờ Bắc chúng ta!”

Chẳng những đám đệ tử bình thường của bờ Bắc nghĩ như vậy, mà Từ Tung cùng với Công Tôn cũng đều đang cười lạnh. Lúc nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, đã nhất định phải có.

Bạch Tiểu Thuần co rụt cái đầu lại, đáy lòng cảm khái.

“Tu tiên là vì trường sinh, vì cái gì cứ chém chém giết giết…” Hắn rất là bất đắc dĩ, thấy toàn bộ đệ tử của bờ Bắc đều hằm hằm nhìn vào mình, thì thổn thức lắc đầu. Đúng lúc này, âm thanh của Âu Dương Kiệt bỗng nhiên truyền ra.

“Vòng thứ ba thiên kiêu chiến, quy tắc vẫn như cũ, lấy số lần thắng lợi mà tính. Trận đầu tiên, Thượng Quan Thiên Hữu, Từ Tung lên đài, tiếp theo là Quỷ Nha và Công Tôn Vân, Bạch Tiểu Thuần và Công Tôn Uyển Nhi cuối cùng, đồng thời cùng triển khai!”

Lúc lời nói của lão vang lên quanh quẩn, thì có một vệt sáng từ bên trên rơi thẳng xuống chiến đài, trong chốc lát đã đem cái chiến đài này chia ra làm ba khu vực, giữa các khu vực đều tồn tại phong ấn ngăn cách.

Hai mắt Thượng Quan Thiên Hữu bỗng nhiên lộ ra tia sáng, thân thể nháy mắt xông lên khu vực chiến đài thứ nhất. Gần như ngay khi gã vừa xuất hiện, thì đồng thời Hứa Tung của bờ Bắc cũng đồng dạng bay ra. Hai người đưa mắt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ ngưng trọng của đối phương.

Hai người cũng không có nói nhảm, vừa nhìn nhau trong nháy mắt, Từ Tung đã lập tức phất tay. Bốn phía lập tức có tiếng hung thú gầm thét truyền ra, ba con hung thú bộ dáng khác nhau xuất hiện, nhưng đều dữ tợn vô cùng, xông thẳng đến chỗ Thượng Quan Thiên Hữu. Đồng thời, ở trên khoảng không phía trên Thượng Quan Thiên Hữu, trong nháy mắt xuất hiện một cái miệng cá kình cực lớn, bỗng nhiên hướng về phía gã mà thôn phệ.

Mà ở dưới chân gã, mặt đất lại càng phát ra âm thanh ken két. Từng đầu xúc tu chui ra, quấn quanh lao tới.

Cùng lúc đó, Quỷ Nha chậm rãi đi ra. Công Tôn Vân ở bên cạnh trầm mặc, cổ trùng ở trong mắt giống như là đang chấn động. Gã biết Quỷ Nha cường hãn, nhưng gã không muốn nhận thua, trong mắt lập tức lộ ra tia sáng.

“Cho dù ngươi có lợi hại hơn nữa, ta cũng muốn chiến một trận!” Gã thở sâu, áo bào tung bay, cùng bước lên khu vực chiến đài thứ hai với Quỷ Nha.

Công Tôn Uyển Nhi hừ lạnh, cũng đi ra, trừng mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần không sợ nhất chính là cái này, vì thế mà cũng hung hăng trợn mắt nhìn lại. Hai người cứ trừng mắt nhìn nhau như vậy, bước lên khu vực chiến đài thứ ba.

Gần như ngay khi Bạch Tiểu Thuần vừa bước lên chiến đài, đám đệ tử ngoại môn của bờ Bắc lập tức truyền ra tiếng rống, không chú ý tới trận chiến của hai khu vực khác, mà tất cả đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, trong mắt mỗi người đều mang theo phẫn nộ.

“Công Tôn sư tỷ, diệt tên Bạch Tiểu Thuần đáng chết này!”

“Giết hắn!” Từng trận tiếng rống vang lên quanh quẩn. Trong mắt Công Tôn Uyển Nhi lóe lên hàn mang, không triệu hồi ra Thất Thải Điểu Phượng của nàng, mà tay phải bấm niệm pháp quyết chỉ một cái vào mi tâm. Lập tức bên ngoài thân thể của nàng xuất hiện hào quang bảy màu, lại càng có hàn khí lạnh lẽo khuếch tán ra, khiến cho mặt đất cũng đều có sương.

“Ngươi nhận thua đi. Một khi ta đã ra tay, chính mình cũng sợ hãi.” Bạch Tiểu Thuần trừng mắt nhìn, ra vẻ tốt bụng mở miệng.

Câu này của hắn vừa nói ra khỏi miệng, trong đầu Công Tôn Uyển Nhi không khỏi hiện lên cảnh tượng kia của Bắc Hàn Liệt, lập tức sắc mặt đỏ bừng, nổi lên sát khí.

“Im miệng. Ngươi tên đăng đồ tử này, lần này nhất định phải làm cho ngươi trả giá đắt!” Nàng nói xong, tay phải bỗng nhiên vung lên. Một đạo băng nhận nháy mắt xuất hiện, lao thẳng đến Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần vẻ mặt vô tội. Hắn chẳng qua là hảo tâm nói một câu, cũng không biết vì sao lại biến thành đăng đồ tử rồi. Giờ phút này đành thở dài, tay phải vỗ túi trữ vật, lập tức có vô số phù chú xuất hiện, được hắn dán lên trên người rất là thành thạo.

Những tiếng ầm ầm nháy mắt xuất hiện, từng đạo màn sáng phòng hộ dày tới hơn một trượng, đủ mọi màu sắc. Kinh người hơn, cái này vẫn còn chưa hết, Bạch Tiểu Thuần lấy ra Thần Hạc Thuẫn. Lập tức tấm lá chắn này lóe lên ánh sáng, vờn quanh bốn phía Bạch Tiểu Thuần, lại tăng thêm một màn ánh sáng.

Còn có cái vòng tay mà Lý Thanh Hậu đưa tặng ở trên cổ tay của hắn, vào giây phút này cũng được kích phát, trực tiếp lan tràn ra khắp toàn thân, khiến cho cả thân hình của hắn đều đã biến thành màu đen.

Phối hợp với cái nồi đen to đùng ở phía sau, giờ phút này… Bạch Tiểu Thuần đã làm cho tất cả mọi người đều phải trợn mắt há hốc mồm.

Mà hết lần này tới lần khác, lúc Bạch Tiểu Thuần lấy ra những thứ này đều vô cùng nhanh chóng và thành thạo, khiến cho người ta chỉ liếc mắt là có thể nhìn ra, hắn thường xuyên làm như vậy…

Các đệ tử của bờ Bắc, tất cả đều trợn to mắt, ngơ ngác nhìn đạo băng nhận kia sau khi đụng phải màn sáng phòng hộ ở trên người Bạch Tiểu Thuần, thì tầng tầng suy yếu. Đến cuối cùng, phịch một tiếng sụp đổ.

Mà Bạch Tiểu Thuần ở bên trong màn sáng phòng hộ, lông tóc chẳng tổn hao gì.

Nếu chỉ vẻn vẹn có vậy thì cũng thôi, nhưng tất cả đệ tử của bờ Bắc đều tức giận nhìn thấy, Bạch Tiểu Thuần ở bên trong màn sáng, thế mà đứng chắp tay sau lưng, cằm thì hất lên, ngẩng đầu nhìn đám mây trên bầu trời, bày ra bộ dáng của một cao thủ.

“Quá yếu, ta từ trước tới giờ giao thủ, còn chưa có người nào đánh tan được tầng phòng hộ của ta.” Bạch Tiểu Thuần hất tay áo nhỏ lên, tiếp tục chắp tay sau lưng, hờ hững mở miệng.

Công Tôn Uyển Nhi tròng mắt đều sắp lồi ra ngoài, cả người đều ngây ngốc một chút. Nàng đã đấu pháp cùng với người khác quá nhiều lần, không phải là không gặp người am hiểu phòng hộ, nhưng nếu so với cái dạng phòng hộ của Bạch Tiểu Thuần trước mắt này, thì đây vẫn là lần đầu tiên.

Nàng nhìn thấy có ít nhất vài chục tầng sáng phòng hộ như vậy, nhìn thấy bên trong là Thần Hạc Thuẫn, nhìn thấy trên người Bạch Tiểu Thuần là đồ vật màu đen, lại thấy được ở sau lưng hắn là cái nồi lớn, thậm chí nàng còn lờ mờ nhìn thấy trên người Bạch Tiểu Thuần, hình như còn mặc rất nhiều áo da.

Nàng cảm thấy toàn thân không khỏe rồi, thần sắc đều hoảng hốt một chút.

“Vô sỉ! Đã nhiều phù chú phòng hộ như thế, lại còn có pháp bảo phòng hộ. Đáng chết, đây là thiên kiêu chiến, không phải là so ai có nhiều tài nguyên hơn!”

“Công Tôn sư tỷ nhất định phải giết hắn. Ta muốn nổ, ta nhìn thấy tên Bạch Tiểu Thuần này là liền muốn đi đánh hắn!”

Bờ Bắc thì gầm thét, đồng thời bờ Nam cũng đều trợn to mắt, nhưng một vài đệ tử Hương Vân Sơn ở trong đó, thì lúc này trong lòng lại cảm khái rất nhiều. Nhất là một đại hán ở trong đó, sau khi nhìn thấy cảnh này, thì trong mắt chảy ra một ít nước mắt. Gã vạn phần thông cảm cho bờ Bắc, bởi vì chính hắn là người năm đó ở trong tiểu bỉ, bị màn sáng phòng hộ của Bạch Tiểu Thuần tra tấn tới thoát lực.

Mà ngay cả đám người chưởng môn ở trên đài cao cũng đều không nói, hai mặt nhìn nhau, thi nhau cười khổ.

Khu vực chiến đài thứ ba, Công Tôn Uyển Nhi cắn răng, hai tay bấm niệm pháp quyết. Lập tức bốn phía xung quanh nàng có lượng lớn băng nhận xuất hiện, tạo thành một cái vòng xoáy, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần. Những tiếng ầm ầm nhấc lên ngập trời, những băng nhận kia cực kỳ sắc bén, oanh mở từng tầng lại từng tầng phòng hộ. Nhưng oanh mở ra được không ít, thì Thần Hạc Thuẫn lóe lên, lập tức liền đã hóa giả toàn bộ.

“Vẫn quá yếu.” Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ mở miệng. Trong lòng của hắn đã cười đến nở hoa rồi, rất có một loại cảm giác tự hào mình là cường giả.

Cảnh tượng này làm cho đám người bờ Bắc càng thêm gầm thét, nếu không phải là không dám xúc phạm môn quy, sợ rằng tất cả mọi người đều có xúc động muốn xuất thủ cùng một chỗ mà ngược sát Bạch Tiểu Thuần.

Trong mắt Công Tôn Uyển Nhi tràn ngập sát khí, lại cắn răng xuất thủ. Lần này lại có càng nhiều băng nhận xuất hiện, thậm chí nàng còn không có kết thúc, từ đầu đến cuối duy trì trận pháp, khiến cho băng nhận liên miên bất tận, thẳng đến Bạch Tiểu Thuần, khí thế kinh người, rất là kinh khủng. Trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng giật mình, màn sáng phòng hộ xung quanh hắn sau khi giữ vững được vài hơi thở thì lập tức sụp đổ. Thần Hạc Thuẫn cấp tốc vận chuyển, chớp mắt đã phòng hộ nghiêm mặt. Lúc này mới khiến cho Bạch Tiểu Thuần nhẹ nhàng thở ra, lại lần nữa hất cằm lên, đang định mở miệng.

Công Tôn Uyển Nhi tóc tai bù xù, rít lên một tiếng, toàn thân truyền ra tiếng oanh minh, khóe miệng tràn ra máu tươi. Ở vị trí mi tâm thình lình xuất hiện một cái huyết sắc Băng Hoa, bốn chu thiên địa chi lực, ầm vang vọt tới, khí thế phi phàm.

Cùng lúc đó, bờ Bắc truyền ra tiếng reo hò kinh thiên động địa, không ít người còn phấn chấn cuồng rống.

“Là Huyết Băng Hoa của Công Tôn sư tỷ!”

“Huyết Băng Hoa này là đòn sát thủ của Công Tôn sư tỷ, ngay cả Ngưng Khí chín tầng cũng không thể ngăn cản. Bạch Tiểu Thuần này dù phòng hộ có nhiều hơn, cũng đã định là thất bại!”

Băng Hoa này cấp tốc bay ra, tản mát ra từng trận khí tức kinh khủng, làm nhiệt độ xung quanh thay đổi, trong nháy mắt bay tới chỗ Bạch Tiểu Thuần, thế như chẻ tre. Những màn sáng phòng hộ kia toàn bộ sụp đổ, Thần Hạc Thuẫn đang định ngăn cản, thì cái huyết sắc băng hoa này đã chia ra làm hai phần. Một phần bị ngăn cản, còn một phần vặn vẹo giữa không trung, rồi xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần, hung hăng khắc lên lồng ngực của hắn.

Phịch một tiếng, Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc cúi đầu, cảm giác giống như bị một quả cầu tuyết đanh một cái, nhẹ nhàng lắc một cái. Đến khi hắn ngẩng đầu, nhìn thấy Công Tôn Uyển Nhi tóc tai bù xù, đang trợn mắt há hốc mồm.

“Ngươi từ từ đánh a, ta xem chỗ khác tranh tài một chút.” Bạch Tiểu Thuần nói xong thì quay người, nhìn về phía khu vực thứ nhất cùng với khu vực thứ hai, quan sát có tư có vị, thậm chí thỉnh thoảng còn hô to ủng hộ. Bộ dáng kia, nhìn thế nào, cũng thấy cần phải bị ăn đòn…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Vĩnh Hằng – Quyển 1
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Vĩnh Hằng – Quyển 3
Vĩnh Hằng – Quyển 4
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Vĩnh Hằng – Quyển 6
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Vĩnh Hằng – Quyển 8
Vĩnh Hằng – Quyển 9
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Vĩnh Hằng – Quyển 11
Vĩnh Hằng – Quyển 12
Vĩnh Hằng – Quyển 13
Vĩnh Hằng – Quyển 14
Vĩnh Hằng – Quyển 15
Vĩnh Hằng – Quyển 16
Vĩnh Hằng – Quyển 17
Thông tin truyện
Tên truyện Vĩnh Hằng - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/09/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 17
Thương minh chúng ta mặc dù không dám thu ngươi làm đệ tử, nhưng mà ngươi lại có thể đảm nhiệm chức vụ khách khanh chấp sự của thương minh chúng ta, ngày sau thành tựu Thần Vương cũng có thể tấn thăng làm khách khanh trưởng lão, có thể hưởng thụ đãi ngộ của thương minh chúng ta, hơn nữa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lưu Phong – Quyển 6
Sau một âm thanh cuồng bạo, Lưu Phong từ mặt đất đứng lên, phủi nhẹ một chút tro bụi dính trên quần áo, lập tức ngừng kiếm đứng, khinh miệt cười nói: “Lão tặc, người chỉ có thế thôi sao?” Vô Cực Thần Quân ngơ ngác nhìn vết thương trước ngực, thì thào tự nói: “Ngươi có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Lục Thiếu Du – Quyển 37
Tất cả đám người bị cầm tù trong Hắc Thủy giam ngục khi trước đều là người của Vạn Thiên liên minh và Chiến Thiên liên minh. Cuối cùng cũng bởi vì hai đại liên minh mà chết. Lục Thiếu Du không cần nghĩ cũng biết quan hệ của Huyết Thiên Đế với hai đại liên minh. Bởi vì có điểm này, Lục...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân