Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv1.com là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Vô cực » Phần 7

Vô cực


Update Phần 99

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 7

“Cậu chắc là đường này không?”

Giang rướn người nhảy qua một con suối. Sáng nay, vừa mới mở mắt, Quân đã kéo nàng đi và nói có manh mối. Giang cũng từng nghe qua Thiên Nhiên Tâm Hữu vì đó là loại thuật mà ông ngoại nàng luyện, nhưng chưa nghe việc có thể phóng thích giác quan đi xa đến vậy.

“Lẽ nào cậu ta còn ở cảnh giới cao hơn ông ngoại…” Giang thầm nhủ.

Trên đường đi có không ít thú dữ, nhưng Quân dựa vào dòng chảy tự nhiên đã phát giác từ sớm nên tránh được. Tốn gần 6 tiếng đi không ngừng nghỉ, cả hai đã đến được nơi đó.

Một cái hồ xanh ngát tựa như chất chứa vô vàn sinh khí. Giữa hồ là cồn cát với cây cỏ um tùm. Dù ở gần hơn hôm qua nhưng Quân không thể nhìn xuyên qua đám cây cỏ đó được. Quân không dại gì đi mà đâm đầu vào ngay, hắn cùng Giang âm thầm núp một góc để quan sát động tĩnh. Đồng thời, Quân cũng thử dùng Thiên Nhiên Tâm Hữu đưa giác quan của mình đi vào thám thính nhưng kết quả vẫn như hôm qua.

Có điều, giọng nói ấy lại vang lên: “Mau vào đây…”

Giọng nói ấy hối thúc với vẻ cầu khẩn.

“Bần tăng không làm hại quý đạo hữu…”

Mặc dù giọng nói kia đã nói vậy, nhưng Quân vẫn cảnh giác cao độ. Nói suông là được sao?

“Giang? Cậu có cảm nhận được gì không?” Quân quay sang hỏi.

“Không… không có chút dao động infinergy nào trong đó cả…”

“Bần tăng? Quý đạo hữu? Là người xuất gia sao?” Quân suy xét kỹ một lúc rồi quyết định sẽ tiến vào một mình, còn Giang sẽ yểm trợ phía sau.

“Này… như vậy có ổn không?” Giang kéo tay Quân lại, xét về sức mạnh thì Giang hơn hẳn Quân. Lỡ vào đó có chuyện gì, Quân làm sao xoay sở?

“Cậu là vô cực giả 3 sao, có thể phóng xuất infinergy, như vậy mới có thể yểm trợ từ xa.” Quân ôn tồn nói.

“Nhưng…” Giang cảm thấy khá lo lắng.

“Không sao đâu! Tôi tin cậu!”

Nói rồi, Quân dứt khoát đi về phía cồn cát. Hắn cũng sử dụng Thiên Nhiên Tâm Hữu để cảnh giác. Nhưng khi vừa bước đến bờ hồ, Quân giật mình quay lưng lại.

Từ phía đằng sau họ, có một hòa thượng.

“Người này vừa mới đến sao?”

Giang cũng hết sức cảnh giác, vội vàng tụ chưởng nhắm về phía hòa thượng.

“A di đà phật! Thiện tai! Thiện tai! Mong 2 vị thí chủ bình tĩnh. Cương Tử chỉ vô tình gặp nạn lạc vào nơi đây, chỉ khẩn thiết tìm đường trở về không hề có địch ý gì. Thiện tai!”

Hòa thượng chắp tay tỏ ra thân thiện.

“Lạc vào đây?” Quân liếc mắt về phía cồn cát. Sau đó lại nói: “Chúng tôi cũng vô tình lạc vào đây, đang tìm đường về.”

“Thật vậy sao? Hữu duyên, hữu duyên. Nếu vậy mong hai vị cho phép Cương Tử nhập hội, cùng tìm lối ra được không?”

Cương Tử bước từng bước chậm chạp đến, vẻ mặt hòa nhã khiến Giang cũng thả lỏng chưởng lực.

“Có đáng tin không nhỉ?” Quân vẫn hết sức đề phòng, hắn chỉ tay về phía cồn cát rồi nói: “Chúng tôi có phát hiện ra một vài manh mối ở trên cồn cát kia.”

“Thật vậy sao?”

Cương Tử mừng rỡ, hướng ánh mắt đến Quân.

“Mình có thể nhờ hòa thượng này đi vào thám thính không?” Quân nhíu mày. Hắn đang lựa lời để nhờ vả.

“Chúng tôi nghe thấy tiếng nói của một người nào đó bên trong cồn cát, người đó xưng là bần tăng… có lẽ cũng là một hòa thượng.” Quân cố tình tạo mối liên kết giữa Cương Tử và người bên trong cồn cát nhằm tạo tiền đề nhờ vả.

“Nếu vậy hai vị thí chủ hãy để Cương Tử vào đó xem sao?”

“Ồ… xung phong luôn sao?” Quân tự trách bản thân vì đã nghĩ nhiều. Giang cũng gật đầu đồng ý.

“Được, nếu vậy mời sư thầy!” Quân nhường đường.

Hắn cũng tranh thủ bật lại Thiên Nhiên Tâm Hữu để đề phòng bất trắc gì đó xảy ra khi Cương Tử đi vào cồn cát.

Nhưng rất nhanh, gương mặt hắn trở nên tái đen.

“Cẩn thận…” Giọng nói kia vang lên.

Vừa đúng lúc này, Cương Tử đi ngang qua Quân.

Mọi chuyện đã quá muộn, sắc mặt Cương Tử trở nên đáng sợ, hắn xoay người vung tay về phía Quân.

“Không!!!”

Giang tung một chưởng tới nhưng không kịp.

Bàn tay Cương Tử đánh thẳng vào lồng ngực Quân.

“Ầm!!!”

Quân văng ra hàng chục mét.

Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: http://truyensextv1.com/vo-cuc/

Cương Tử, kẻ đã đột nhập vào bí cảnh của Thất Sơn, đang hì hục tìm kiếm thứ mình cần. Dựa vào những con chim bản thân thả ra, Cương Tử đã có manh mối về một cồn cát bí ẩn. Khi hắn ra lệnh con chim vào sâu hơn để thám thính thì bất ngờ một lực lượng nào đó đã ngăn cản, khiến con chim hóa thành tấm bùa rồi rơi xuống nước.

“Đây rồi!”

Cương Tử vội vàng chạy đến địa điểm cồn cát.

“Thời gian trong bí cảnh này có sự chênh lệch so với bên ngoài. Có lẽ ngoài kia đã được 3 – 4 tiếng gì rồi! Mình phải nhanh lên.”

Nghĩ là làm, Cương Tử móc ra một lá bùa rồi yểm vào cơ thể. Bùa này là bùa tiềm hành, có tác dụng ẩn thân, che giấu khí tức, đồng thời tăng tốc độ lên gấp 2 lần.

Lá bùa này thật sự hữu ích vì nó giúp Cương Tử né tránh khỏi bọn quái vật.

Cứ thế, Cương Tử đã đến được cồn cát đó. Nhưng hắn lại phát hiện ra có hai người đến trước mình.

“Làm sao có kẻ khác ở đây? Một 2 sao và một 3 sao?” Cương Tử vội nấp sau một thân cây. Bùa tiềm hành vẫn còn tác dụng nên Cương Tử không sợ bị phát giác.

“Bọn chúng đang muốn tiến vào trong? Lẽ nào cũng muốn quyển sách? Không ổn rồi, phải xử bọn nó thôi!”

Nghĩ là làm, Cương Tử lén lút tiến đến muốn hạ sát Giang. Tuy nhiên, hắn không ngờ rằng bản thân lại bị Quân phát hiện.

“Cái gì? Sao nó biết?” Mặc dù có hơi hốt hoảng nhưng Cương Tử vẫn diễn rất tốt. Hắn giả vờ là một người không may lạc vào đây để tránh kích thích địch ý của Giang và Quân. Nếu thật sự Giang và Quân đến đây vì quyển sách, họ sẽ cảnh giác khi biết Cương Tử cũng muốn quyển sách đó. Giả vờ làm một kẻ vô tri sẽ tránh được nhiều phiền phức.

Khi nghe Quân và Giang bảo họ cũng vô tình lạc trong đây, Cương Tử có chút không tin. Nhưng nếu nghĩ kỹ lại, một đứa 2 sao một đứa 3 sao làm gì có cái gan lớn đến mức đi vào bí cảnh này để săn lùng kho báu.

Điều động 2 con chim được tạo từ bùa chú bay xung quanh, Cương Tử không phát hiện ai khác nữa.

Mà khi nghe Quân nói về manh mối trên cồn cát, Cương Tử càng dám chắc Quân không biết về thứ đang nằm trên đó nên mới dễ dàng nhả ra thông tin.

“Thật sự là đi lạc… nếu vậy… tao có thể giết bọn mày mà không lo sợ rồi!”

Cương Tử không muốn vướng bận tay chân với Quân và Giang. Dù cả hai không có ý định với quyển sách, nhưng lỡ khi Cương Tử tìm thấy quyển sách và gây ra động tĩnh nào đó, bọn này sẽ nổi lòng tham và tấn công, gây khó dễ chẳng hạn.

Để an toàn, Cương Tử quyết định hạ sát cả hai. Hắn nhắm đến Quân đầu tiên vì Quân yếu hơn. Còn Giang, Cương Tử ngửi thấy mùi không thơm, trực giác mách bảo Cương Tử không thể hạ Giang trong một đòn.

Mọi chuyện sau đó ai cũng rõ, Quân bị đánh bật đi khi chưa kịp làm gì. Càng lên cao, cách biệt giữa các cảnh giới càng lớn. Một sao và hai sao chỉ cách nhau một chút, nhưng hai sao và ba sao lại cách nhau xa hơn vài phần, ba sao với bốn sao lại càng xa hơn. Vậy, một vô cực giả 2 sao như Quân làm sao có thể chống đỡ một đòn của vô cực giả 5 sao như Cương Tử chứ.

Cương Tử xoay người né tránh cú chưởng của Giang. Sau đó, hắn để lộ nụ cười nham hiểm.

“Đầu hàng đi, tao sẽ cho mày một cái chết êm ái!”

Chứng kiến cảnh tượng Quân bị giết ngay trước mắt, tâm lý Giang trở nên bất ổn, nàng tức giận nói: “Đừng có mơ!”

“Con bé này không sợ, ngược lại còn tức giận? Xem ra nó cũng không phải dạng vừa!” Cương Tử thầm đánh giá rồi lập tức chạy về phía Giang.

Quả nhiên là 5 sao, tốc độ không thể tưởng được. Cương Tử tung một đấm mà tựa như đạn pháo. Giang phải căng cả người ra mới đỡ được.

Thủy Lưu Dẫn Động được sử dụng, Giang điều hướng đòn đánh của Cương Tử về hướng khác.

Chiêu trên có thể dễ dàng bẻ gãy đòn tấn công của một vô cực giả 2 sao như Quân nhưng lại rất khó khăn khi đối mặt với một vô cực giả 5 sao.

Dù đã đổi hướng đòn tấn công của đối thủ thành công, nhưng Giang cũng hao tổn infinergy dữ dội. Mà quan trọng hơn hết, Cương Tử đã tung thêm đòn.

Giang Vô Lượng được tung ra, liên tiếp trao đổi chiêu thức với Cương Tử. Nhưng xét cho cùng, Giang Vô Lượng có huyền ảo và thâm sâu đến đâu cũng không bù lại sự cách biệt về cảnh giới.

Giang hiểu điều đó, nàng cắn răng rồi quyết định tung bài tẩy của mình.

Không khí xung quanh dao động dữ dội, nước trong hồ rung động tựa như đang run sợ trước một sự tồn tại nào đó vừa xuất thế.

“Cái gì?” Đang đánh Giang, Cương Tử bỗng cảm thấy một luồng uy áp toát ra từ cơ thể cô nàng. Trong thoáng chốc, một hư ảnh đáng sợ xuất hiện sau lưng Giang. Cơ thể cô nàng cũng theo đó mà biến đổi, những lớp vảy mọc trên thân thể, xé rách chiếc áo mỏng manh, đôi mắt nàng trở nên hung ác, hàm răng cũng sắc nhọn, hai bên má xuất hiện những kẽ hở hệt như mang cá.

Không chỉ biến đổi bề ngoài, lượng infinergy trong cơ thể cũng tăng vọt, cảnh giới cũng vượt hẳn một bậc.

“Không thể nào… mày là giống loài gì… thuồng luồng! Đích thị là thuồng luồng!”

Cương Tử đã nhận ra được hình thái của Giang, mà điều này có vẻ khiến Giang khó chịu.

Thuồng luồng, một loài sinh vật được mệnh danh là hung thần của sông nước, có hình thù tương đối đáng sợ, trông khá giống rắn, nhưng lại có 4 chân, răng sắc nhọn, cánh mọc ở lưng.

Loài vật này khá hiếm gặp bởi lẽ số lượng vô cùng ít, hành tung của chúng cũng bí ẩn. Ấy vậy mà mẹ Giang, một vô cực giả 5 sao trong một lần đi làm nhiệm vụ lại may mắn bắt gặp được. Mẹ nàng khi ấy đang săn lùng một con cá sấu chuyên hại dân. Con cá sấu này tuy yếu hơn nhưng lại rất tinh ranh, mẹ nàng tuy đã giết được nó nhưng cũng bị thương nặng dẫn đến bất tỉnh rồi trôi dạt trên sông.

Tưởng đâu số mình đã tận nhưng mẹ nàng đã được một chàng thanh niên anh tuấn cứu mạng. Chàng thanh niên đưa mẹ vào một hang động và dưỡng thương. Dần dà, họ nảy sinh tình cảm với nhau. Vì quá yêu, mẹ nàng đã trao thân cho chàng thanh niên, cuối cùng mang bầu nàng.

Tuy nhiên, mẹ Giang lại không biết rằng, chàng thanh niên đó là thuồng luồng hóa hình. Chỉ cho đến một hôm khi thấy hắn đi săn và để lộ ra bản thể, mẹ nàng mới vỡ lẽ.

Có vẻ không thể chấp nhận được, mẹ Giang đã đánh đuổi con thuồng luồng ấy. Đồng thời, cũng muốn phá luôn cái thai. Nhưng có lẽ tình cảm dành cho tên thuồng luồng ấy vẫn còn, mẹ nàng quyết định giữ thai. Sau 9 tháng 10 ngày, Giang được hạ sinh, mang dòng máu giữa người và thuồng luồng.

Mẹ rất yêu thương Giang, không hề ghét nàng chỉ vì nàng mang dòng máu thuồng luồng. Nhưng thi thoảng, mẹ vẫn để lộ nét buồn trên đôi mắt, nhất là khi Giang hỏi về ba mình. Khi Giang đủ lớn, mẹ đã kể nàng nghe về người ba là thuồng luồng. Có lẽ quá khó chấp nhận việc ba mình là một con quái vật, lại càng khó tin khi bản thân mình cũng mang dòng máu quái vật, Giang đã sinh ra một mặc cảm tâm lý về bản thân, nhất là khi sử dụng đến sức mạnh của thuồng luồng.

Nhưng trong tình thế ngày hôm nay, nàng buộc phải dùng thôi.

“Thứ quái quỷ gì thế này? Haha, thật thú vị, tao sẽ giết mày rồi luyện xác luyện hồn.”

Cương Tử cười man rợ. Mặc dù Giang đã có biến chuyển lớn nhưng thực lực của nàng vẫn thua Cương Tử một bậc. Cương Tử tự tin mình có thể xử lý được.

Nhưng…

Giang gầm lên một tiếng, không gian lúc này trở nên vặn vẹo, bầu trời cũng kéo mây đen đến.

Giang đưa tay lên cao, cùng lúc đó, một tia sét đánh thẳng xuống vị trí của nàng.

Ánh sáng rực rỡ của tia sét khiến Cương Tử đưa tay che mắt, khi ánh sáng ấy dịu đi, đôi mắt Cương Tử lại căng tròn ra. Bởi lẽ trên tay Giang lúc này là một thanh đao với phần lưỡi có màu xanh dương huyền bí, cán đao được chạm trổ vô cùng hầm hố với hình dạng một con thuồng luồng đang ngậm lấy lưỡi đao.

“Vũ khí 5 sao?!”

Cương Tử thét lên.

“Đúng vậy!” Giang cười gằn dữ tợn. Nàng vung thanh đao một cái, không khí như bị cắt làm đôi.

Cương Tử lúc này mới hiểu tại sao bản thân lại nảy sinh trực giác không dám tấn công Giang khi nãy. Cô nàng này như một dòng sông vậy, bề ngoài thì yên ả nhưng bên trong lại sâu thẳm khó lường.

Với sự trợ giúp của thanh đao 5 sao, Giang có thể đánh ngang với một vô cực giả 5 sao, thậm chí có nhiều lợi thế hơn. Không chút chần chừ, Giang vút một cái đã bay đến trước mặt kẻ địch, tay nàng siết chặt cán đao, bổ xuống một chém đầy uy lực.

Cương Tử nhanh chóng rút ra một lá bùa màu vàng đặt trong lòng bàn tay. Đây là bùa khiên, có tác dụng tạo ra một lớp lá chắn để đỡ đòn.

Ngay lập tức, chiếc bùa hóa thành một chiếc khiên hư ảo. Cương Tử đưa lên chắn đòn.

Thanh đao của Giang chặt mạnh vào tấm khiên, tạo ra một tiếng nổ đinh tai nhức óc. Cương Tử cắn răng cảm nhận sức nặng tựa như muôn vàn con sông ở miền Tây đang đổ về.

Ở đòn giao thủ đầu tiên, cả hai hòa. Tuy nhiên, tấm khiên của Cương Tử đã mất, còn thanh đao của Giang vẫn còn. Nàng lập tức chém một đao khác nhắm vào bả vai của Cương Tử.

“Bùa Hộ Thể!”

Biết khó chơi lại, Cương Tử quyết định tung ra loại bùa quý hơn. Lá bùa này tạo ra một lớp hộ thể trong vòng 3 phút, bảo vệ khỏi mọi sự tấn công.

Lưỡi đao lại bị chặn đứng trước khi chạm vào người Cương Tử, nhưng nó cũng làm lớp hộ thể bị móp lại.

Giang Vô Lượng không chỉ là một môn võ đánh tay không mà còn áp dụng rất nhiều vũ khí. Trong số đó phải kể đến đao. Giang đã thuần thục các bài đao pháp của Giang Vô Lượng, động tác của nàng vừa nhanh, vừa hiểm, lại ít tốn lực. Nàng liên tiếp chém vào lớp hộ thể của Cương Tử, ép hắn phải lùi lại.

“Khốn kiếp! Hãy đỡ lấy!”

Nói rồi, Cương Tử tung ra ba lá bùa. Mỗi lá hóa thành một quả cầu lửa tấn công vào Giang. Nhưng chỉ với một cú quét đao, Giang đã phá tan thế công của địch.

Nàng lại xông đến hòng truy sát Cương Tử, bản tính thuồng luồng trỗi dậy nên nàng sát phạt rất quyết đoán.

Sở trường của Cương Tử là sử dụng bùa chú, còn xét về đấu tay không thì hắn cực kỳ yếu, chỉ có thể bắt nạt những kẻ cảnh giới yếu hơn. Cơ thể hắn cũng khá mỏng manh, chỉ cần để Giang chém trúng một phát, hắn chắc chắn sẽ thua.

“Cô hồn mau về đây!” Cương Tử nhân lúc Giang còn ở xa vội sử dụng bùa chú. Lá bùa ấy bay lên không trung rồi hóa thành ba con ma đói khát. Theo lệnh của Cương Tử, con ma bay đến tấn công Giang.

Giang giương đao lên nghênh chiến, nàng xoay người chém một con cô hồn, cú chém của nàng chẻ nó ra làm đôi nhưng rất nhanh con ma lại mau chóng phục hồi.

“Cái gì?”

Cùng lúc đó, hai con cô hồn còn lại bay đến đánh vào người nàng, đòn đánh không gây sát thương vật lý nhưng lại khiến cơ thể nàng suy yếu.

“Thủ đoạn đáng sợ thật!”

“Haha! Chỉ cần ta còn ở đây cung cấp infinergy, lũ cô hồn này không thể bị chém chết đâu!” Cương Tử vận lực truyền vào ba con cô hồn với mục tiêu mài chết Giang.

Trong vòng vây của ba cô hồn, Giang chém liên tục nhưng không thể diệt trừ tận gốc. Biết cứ tiếp tục chém như vậy sẽ chẳng được gì, Giang hít một hơi thật sâu.

Lưỡi đao bỗng dưng phát sáng và rền vang một thứ âm thanh hung tợn.

Long Ngâm Lôi Động!

Nhát chém của Giang tạo ra một đường sấm sét quét ngang qua 3 cô hồn, khiến chúng hồn siêu phách tán, mất kết nối với Cương Tử.

“Chết tiệt!”

Cương Tử hoảng sợ, lớp hộ thể đã không còn. Đúng lúc này, Giang thừa thắng xông lên.

Cương Tử bước lùi một cách vụng về, tựa như hắn đã hết đường lui. Mà khi lưỡi đao vung đến, sắc mặt Cương Tử lại trở nên quỷ dị. Cơ thể hắn trở nên thanh thoát, nhẹ nhàng né được nhát chém của Giang.

Bùa siêu tốc, một loại bùa chú giúp gia tăng tốc độ gấp rưỡi. Giang cũng rất nhanh chuyển dời lưỡi đao đuổi theo nhưng không thể chạm vào Cương Tử. Mà ngay lúc này, nàng lại để lộ ra sơ hở, ánh mắt Cương Tử lóe lên, hắn vung tay chộp lấy cổ tay Giang, bàn tay hắn toát ra một luồng năng lượng màu tím đáng sợ.

“Cái gì?”

Giang lập tức nhận ra sự biến đổi, cơ thể nàng bỗng chốc yếu đi, tựa như bị rút cạn infinergy.

“Hắn đang hấp thụ infinergy của mình!”

Nhận ra thủ đoạn của đối thủ, Giang gồng mình muốn rút tay lại nhưng…

Từ bên dưới chân nàng, một lá bùa không biết được Cương Tử bố trí khi nào bất ngờ phát sáng tạo thành vô số xiềng xích bắt lấy Giang.

“Nguy rồi!” Giang không thể thoát ra được, infinergy cứ thế bị Cương Tử hút sạch.

“Haha!” Cương Tử cười gằn, hắn đã chờ đợi mãi mới có thể tung độc chiêu của mình.

Tước Đoạt Năng Lượng.

Nghĩa như tên, chiêu thức này sẽ rút đi năng lượng của đối thủ và bổ sung cho bản thân. Mặc dù lợi hại nhưng chiêu thức này chỉ có thể hút năng lượng của những người có cảnh giới thấp hơn. Đồng thời đối thủ phải ở trạng thái không thể phản kháng. Nếu trong lúc dùng chiêu mà bị phản kháng sẽ bị phản phệ cực mạnh.

Đó cũng là lý do Cương Tử tung ra rất nhiều thủ đoạn nhằm khiến Giang lơ là, nghĩ rằng Cương Tử chỉ có thể dùng bùa chú. Sau đó từ từ giăng bẫy bắt gọn nàng.

Rất nhanh, Giang trở về hình thái bình thường, còn Cương Tử thì mạnh mẽ vô song, hắn tung một đạp vào bụng khiến Giang văng ra, thanh đao cũng vì thế mà rớt xuống đất.

“Mẹ mày con chó! Tưởng ăn được tao à?” Cương Tử xoa xoa cổ tay, gương mặt hắn toát ra muôn vàn sát khí.

Giang gắng gượng lết cơ thể đi nhưng bất lực, miệng nàng chảy ra một dòng máu đỏ, gương mặt nhợt nhạt không chút sinh khí.

Có lẽ số phận của nàng cũng như Quân rồi.

“Quân…”

Giang thều thào.

“Quân? Là thằng nhóc kia à? Tao cho mày đi gặp n…”

Cương Tử chưa kịp nói hết câu thì cảm giác một chấn động mạnh mẽ tại vùng má, miệng hắn bị bẻ cong, cả cơ thể ngã hẳn sang một bên.

Cương Tử vận infinergy xuống chân để giữ thăng bằng sau vài bước loạng choạng, cơn đau nhói ở mặt khiến hắn choáng váng. Hắn nhảy xa ra đề phòng.

“Mình vừa bị đấm? Ai?” Cương Tử vì chưa kịp thấy nhân dạng của kẻ tấn công, hắn lấy lá bùa ra nhưng chưa kịp dùng lại cảm giác bên phải có người lao đến.

Cương Tử vung tay tung chưởng, với một vô cực giả 5 sao lại có thêm sức mạnh lấy từ Giang, đòn đánh hắn mạnh không thể tả. Thế nhưng không trúng thì có tác dụng gì?

Khi đòn chưởng vung ra, Cương Tử cảm giác tốc độ của nó không như ý, tựa như có một luồng lực lượng nào đó đang chặn hắn lại, vừa hay tạo cơ hội cho bóng người ấy lách nhẹ một cái và tránh được cú chưởng của Cương Tử.

“Bùa hộ thể!”

Thấy đánh hụt, Cương Tử rút bùa ra định phòng thủ nhưng động tác của hắn lại chậm đi.

“Cái gì?” Lần này Cương Tử cảm nhận được bản thân như đứng giữa một dòng nước xoáy, cuồn cuộn chặn đứng mọi hoạt động.

Binh!

Binh!

Binh!

Ba cú đấm liên tiếp được tung ra, tất cả đều nhắm vào mặt của Cương Tử. Mỗi cú đấm có uy lực ngang với một vô cực giả 3 sao nên dù Cương Tử có dùng infinergy phòng thủ cũng không tránh khỏi choáng váng.

Mà bóng người kia vẫn tiếp tục bám lấy và ra đòn. Tốc độ của hắn ta cực kỳ nhanh, từng động tác đều mượt mà. Tuy nhiên, uy lực đoàn đánh vẫn chưa đủ để khiến Cương Tử gặp khó khăn.

Cương Tử dùng bùa tăng tốc để rút về, thoát khỏi đòn đánh của đối thủ.

“Là… mày!”

Cương Tử nghiến răng, ánh mắt vừa phẫn nộ vừa bất ngờ.

Hóa ra lúc nãy, Giang không phải kêu Quân trong vô thức.

Nàng thấy Quân đang âm thầm áp sát đối thủ và tấn công.

Nhưng làm sao hắn có thể sống sau cú chưởng của Cương Tử?

Quân cũng không hiểu. Sau khi bị dính chưởng, hắn văng đi rất xa nhưng bản thân lại không bị thương, chỉ choáng váng và ngất đi. Khi tỉnh lại, hắn thấy Giang đang bị Cương Tử khống chế rồi đánh bại.

Quân có thể giả chết để đánh lừa Cương Tử. Nhưng khi thấy hắn muốn sát hại Giang, Quân không thể nhắm mắt làm ngơ. Hắn dùng tất cả những gì đã học, Thiên Môn Đạo kết hợp Thiên Nhiên Tâm Hữu để ra trận. Bằng cách men theo dòng chảy tự nhiên, tốc độ của Quân vượt trội gấp mấy lần.

Nhưng đó chưa phải là tất cả…

“Mình… vừa điều khiển dòng chảy?”

Quân không tin điều mình vừa làm. Khi nãy, lúc đòn chưởng của Cương Tử được tung ra, Quân đã bùng phát một ý chí mãnh liệt khiến cho dòng chảy ở gần tay Cương Tử xoắn lại, cản trở hắn ra đòn thanh thoát.

Hắn thật sự đã nắm bắt được cảnh giới mới của Thiên Nhiên Tâm Hữu sao?

Không để cảm giác trôi đi, Quân phóng thích ý chí, điều khiển dòng chảy ở cạnh Cương Tử siết chặt lại.

“Đây là thủ đoạn gì?” Cương Tử kinh hãi.

Roẹt!

Vận infinergy vào chân, Quân điều khiển dòng chảy theo hướng của mình muốn và chạy. Tốc độ kinh khủng ngang với một vô cực giả 4 sao.

Quân nhảy lên tung cước.

Bùa Khiên được tung ra để ngăn cản một cú đá của Quân.

Cương Tử vung tay ra toan bắt Quân nhưng đã bị Quân né.

“Mày chạy đi đâu!!!”

Cương Tử vung ra vô số lá bùa, mỗi lá bùa hóa thành cầu lửa ập đến Quân. Nhờ vào tốc độ cũng như giác quan được tăng cường nhờ Thiên Nhiên Tâm Hữu, Quân né tránh toàn bộ.

Tuy nhiên, Cương Tử đã kịp áp sát, nhờ vào bùa tăng tốc, hắn như ma như quỷ bay đến.

Quân nghênh chiến, tung ngay một đấm toàn lực.

Lúc này, Giang gắng gượng hét lên: “Cẩn thận… hắn có thể hút năng lượng! Đừng để hắn bắt được!”

Nhưng đã quá muộn!

Cương Tử ăn một đấm vào mặt, nhưng tay hắn đã chộp lấy cổ của Quân.

“Thằng chó!!!”

Bạn đang đọc truyện Vô cực tại nguồn: http://truyensextv1.com/vo-cuc/

“Cái gì? Hút năng lượng?” Quân hét lên trước lời cảnh báo của Giang. Hắn vùng vẫy muốn thoát ra nhưng…

Binh!

Cương Tử đấm vào bụng Quân một cái khiến người hắn như nát ra. Quân đau đớn đến mức không thở nổi. Cương Tử đã nhẹ tay rồi, nếu muốn, hắn hoàn toàn có thể đấm chết Quân.

“Bọn mày thật thú vị, đứa nào cũng có thủ đoạn! Sao một vô cực giả 2 sao như mày lại có thể vùng vẫy đến mức này? Tao tò mò quá!”

Cương Tử trừng mắt nhìn Quân. Quả thật sự cố gắng của Quân đã khiến Cương Tử khó chịu. Nhưng Quân cũng chỉ là con ruồi nhặng trong mắt Cương Tử thôi. Chênh lệch cả hai quá lớn, Quân chỉ có ưu thế về tốc độ về tốc độ, một khi bị bắt, Quân chắc chắn sẽ chết!

“Khốn kiếp… có ngon thì… thả tao ra… đánh tay đôi với tao! Có ngon thì đừng hút năng lượng của tao!”

Quân ngoan cường nói.

“Haha… mày nghĩ tao sợ chắc?” Cương Tử cười cay độc, bàn tay càng siết chặt hơn.

“Nhưng mà tao không có thời gian để chơi với lũ tụi mày! Năng lượng của mày tao sẽ sử dụng thích đáng!”

Nói là làm, Cương Tử sử dụng Tước Đoạt Năng Lượng.

“Haha! Thật sảng khoái! Mày tu luyện thuật gì mà có luồng năng lượng tươi mát như vậy?”

Tựa như ăn một cái bánh bình thường lại phát hiện vị ngon bất ngờ, Cương Tử tham lam muốn rút sạch mọi thứ của Quân. Hắn cảm giác cơ thể lâng lâng thoải mái, cứ như đang đắm mình trong một dòng nước mát.

Nhưng, thứ cảm giác ấy rất nhanh đã biến đổi.

Cương Tử trừng mắt khi thấy cánh tay của mình đang mọc những mầm cây.

“Cái gì…”

Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, những mầm cây ấy đã phát triển vượt bậc quấn lấy cơ thể Cương Tử. Không chỉ ở cánh tay, tình trạng mọc cây còn lan rộng khắp cơ thể Cương Tử.

Đúng lúc này, Cương Tử mới nhận ra điều khác thường. Thứ năng lượng mà bản thân hút từ Quân chính là tác nhân gây ra hiện tượng trên. Vì quá tham lam và không cảnh giác, Cương Tử đã hút một hơi rất nhiều năng lượng ấy, dẫn đến lúc này dù cố gắng dùng infinergy đẩy ra cũng không kịp. Chưa kể Tước Đoạt Năng Lượng vẫn đang được kích hoạt, nguồn năng lượng chết tiệt kia cứ như vô cùng vô tận, chảy thẳng vào cơ thể Cương Tử mãi không dứt.

“Thành công rồi!” Quân tuy đau đớn nhưng vẫn cố nở nụ cười. Hắn không phải một kẻ ngu ngốc chỉ biết đâm đầu chiến đấu mà không có kế sách gì. Lúc vừa tỉnh dậy sau khi bị chưởng, Quân đã thấy thủ đoạn hút năng lượng của Cương Tử. Một sáng kiến táo bạo nảy ra trong đầu hắn.

Còn nhớ cái hôm tu luyện Thiên Nhiên Tâm Hữu quá đà trong nhà kho, Quân đã để dòng chảy tự nhiên đi vào cơ thể và xém tí thành người thực vật. Vậy nếu thứ Cương Tử hút từ người Quân là dòng chảy tự nhiên thì sao?

Quân đã sử dụng lại chính kế sách của Cương Tử, giả vờ vùng vẫy để Cương Tử nghĩ rằng hắn chỉ có lợi thế về tốc độ và khả năng khống chế từ xa. Sau đó, Quân đưa mình vào bẫy của Cương Tử. Chấp nhận chịu đòn đau đớn, thậm chí còn cố tình khích tướng để Cương Tử sử dụng Tước Đoạt Năng Lượng.

Đúng như mong đợi, Cương Tử không nghi ngờ gì, trực tiếp hút lấy năng lượng từ trong Quân. Chỉ đợi có vậy, Quân thả lỏng cơ thể, “mở cửa” đón nhận toàn bộ dòng chảy tự nhiên đang cuồn cuộn quanh mình.

Kết quả thì ai cũng thấy, dòng chảy tự nhiên đi vào cơ thể Quân sau đó tràn qua bên Cương Tử. Cương Tử nào ngờ cái bánh có vị ngon bất ngờ ấy lại chứa độc, nào ngờ tuyệt chiêu mà mình tự hào nhất lại trở thành thứ giết chính mình.

Rất nhanh, dòng chảy tự nhiên xâm lấn từng chút một, biến đổi da thịt Cương Tử thành thân cây tươi tốt. Tình trạng này đã kéo đến tận cổ của Cương Tử, hắn không còn cách nào khác, buộc phải hủy chiêu thức Tước Đoạt Năng Lượng, chấp nhận bị phản phệ nặng nề.

Nhưng Quân nào cho phép!

Hắn điên cuồng siết chặt cánh tay đang bóp cổ mình.

“Thằng chó!!!”

Cương Tử tức điên lên phải dùng infinergy phá chính chiêu thức của mình. Phản phệ cũng vì thế mà nặng hơn, Cương Tử bật ra sau, phun một ngụm máu tươi, đôi mắt căng tràn tơ đỏ.

Quân thoát khỏi bàn tay của Cương Tử liền ho sặc sụa, hắn cố hít lấy hít để không khí, cảm giác cứ như vừa được sống lại.

Ánh mắt của Quân lúc này hướng về phía Cương Tử, sau đó lại nhìn sang thanh đao của Giang.

“Không…” Cương Tử kinh hãi, hắn cảm nhận được sát khí của Quân.

Quân rút thanh đao ra khỏi mặt đất. Sau đó lê bước chân tiến về phía Cương Tử.

Quân biết tình trạng “người thực vật” này chỉ kéo dài vài phút bởi chỉ cần còn ý thức, Cương Tử sẽ nhanh chóng tống khứ được dòng chảy tự nhiên ra ngoài. Và khi đó, Quân vô pháp đấu lại!

Không còn cách nào khác, để bảo vệ mình cùng Giang, Quân quyết định hạ thủ.

Cương Tử vùng vẫy để chạy nhưng không được. Chân hắn lúc này đã mọc rễ và đâm xuống đất. Hai tay cũng đã hóa thành những cành cây xum xuê.

Quân bắt đầu chạy đến cùng với lưỡi đao sắc bén đang lăm le vung ra.

“Ahhhhh!” Đứng trước làn ranh sống chết, Cương Tử bùng phát sức mạnh ở bàn tay, khiến một phần dòng chảy tự nhiên bị tống ra ngoài.

“Thằng chó! Tao sẽ trả thù!”

Một lá bùa hiện ra trên tay Cương Tử. Lá bùa này vốn được dán trong lòng bàn tay từ trước và được ẩn giấu. Tên của nó là bùa phá giới. Khi sử dụng sẽ đưa người dùng ra khỏi một vùng không gian bất kỳ, di chuyển đến địa điểm đã được định sẵn.

Lá bùa sáng lên bao phủ lấy cơ thể của Cương Tử. Quân lúc này cũng đã vung đao.

Lưỡi đao xé gió hướng đến cổ của kẻ địch.

Cương Tử trợn mắt nhìn cú chém của Quân, đây là lần đầu hắn rơi vào thảm cảnh bất lực như vậy.

Nhưng may cho hắn, lá bùa phá giới kích hoạt thành công, cơ thể Cương Tử biến mất ngay trước khi lưỡi đao chạm vào.

Mất đi mục tiêu, Quân chỉ có thể chém không khí. Hắn cắm thanh đao xuống, nhìn lên trời cao, thở một hơi rồi nói: “May là hắn chạy thoát! Không thì mình đã thật sự giết người rồi!”

Buông lỏng sát ý, Quân chạy sang Giang. Tuy Giang bị ngất nhưng nhìn chung không bị thương quá nặng, chỉ kiệt sức mà thôi.

Vì biến hóa thành thuồng luồng nên quần áo Giang bị rách tơi tả, Quân phải cởi áo của mình ra để mặc cho nàng.

“Gái miền Tây có khác, dáng đẹp thế!” Vẫn không quên tia một ít.

“Giờ thì…”

Quân nhìn về phía cồn cát.

Khi nãy, giọng nói bí ẩn đã lên tiếng cảnh báo Quân. Có vẻ nhân vật ở trong đó không hề có ý định xấu. Quân lại mở trạng thái Thiên Nhiên Tâm Hữu để nói chuyện với nhân vật bên trong.

“Ông biết lối ra không?” Quân hét lên.

“Xin hãy vào đây… bần tăng không còn nhiều thời gian nữa…”

Cuối cùng thì, Quân cũng phải tiến vào thôi! Hắn lội qua cái hồ, đặt chân lên cồn cát, rẽ đám cỏ um tùm.

Ánh mắt Quân chợt rung động, hắn cũng khá bình tĩnh nên không hét lên. Trước mặt hắn là một bộ hài cốt trắng phếu đang dần vụn vỡ. Điểm đặc biệt là bộ hài cốt này ở trong tư thế ngồi thiền.

“Hãy chạm vào…” Giọng nói kia ngày một suy yếu.

Quân làm theo, lấy tay chạm vào vai của bộ hài cốt.

Một phản ứng mãnh liệt xảy ra.

Quân đã từng trải qua cảm giác này, đó là khi hắn nhập vào Nguyễn Minh Quân. Một luồng ký ức không biết từ đâu truyền thẳng vào não, khiến Quân có hơi choáng váng.

Trong đầu Quân đang chiếu một thước phim với tốc độ 10x, kể sơ lược về lý do tại sao lại có bộ hài cốt ở đây.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Thông tin truyện
Tên truyện Vô cực
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn
Tình trạng Update Phần 99
Ngày cập nhật 03/10/2023 11:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Sói hoang
Chọn cái bàn cao ở gốc cây Trứng cá, vừa ngồi xuống ghế thì thằng Phong nháy mắt hất hàm: Mẹ thằng Lâm đó anh. Tui đưa mắt nhìn ra, một người phụ nữ dáng người nhỏ bé đi về phía tụi tui. Hai cậu ăn bún gì? Chị cho em bún riêu, còn Phong ăn bún gì? Chị cho 2 tô zậy luôn nha chị. Hai cậu ăn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện móc lồn
Ký ức tuổi thơ
Tôi cởi hết đồ ra và tiếp tục mút lồn Liễu, tôi thích cái lồn mới phá trinh nên phải hôn cho đã. Tôi cầm chân Liễu nâng lên cao, cầm cu rà trên miệng lồn, Liễu thẹn thùng quay chỗ khác, còn lồn với hai mép căng tròn đang liếm láp đầu cu tôi, tôi ấn cu vào, miệng lồn mở ra ngậm lấy, tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ em gái Đụ tập thể Đụ với hàng xóm Làm tình tay ba Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Mối tình thời học sinh
Từ cái bửa chở nhỏ về nhà ấy, kiểu như là tui không thể không ngừng nhớ nhỏ, chỉ lúc quay tay là không nhớ, đâu thanh niên nào quay tay mà nhớ đến người mình yêu, tội lỗi tội lỗi. Thế là thứ 2 nhỏ chuyển vô lớp tui, cái kiểu như lâu ngày trong lớp có gái đẹp chuyển vào là bọn đực...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex học sinh Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân