Dờ úp mặt vào tường than thở, trong lúc thầy Hưng đi tắm. Đúng hơn là cô muốn ra ngoài cho đỡ ngại, nhưng lại sợ gặp đám đầu gấu đang đuổi bắt mình. Cho nên cô cũng đành phải đứng úp mặt tường, y hệt lúc trước thầy làm khi cô đi tắm…
– Thầy ơi xong chưa… mỏi chân quá đi…
– Chưa em thầy còn chưa tắm mà, đừng có quay lại đấy!
Thầy Hưng vừa nói cởi đồ loạt xoạt, vừa ngượng vừa tò mò thật tâm Dờ muốn quay lại lắm. Con gái hay chết vì cái tính tò mò là chính, chứ không hẳn thực sự vì ham thích mạnh rạo rực như con trai. Cuối cùng sự tò mò nó đã thắng, cô thật sự muốn nhìn thấy cái ấy của thầy, xem nó to bé như nào, có khác của bố không… Vì thế cô cố tình lại gào lên:
– Thầy! Xong chưa… em đói quá… xong còn nấu cơm đi thầy!
– Chưa mà… em tắm còn lâu gấp ba lần…
– Em con gái phải khác chứ… xong chưa… lâu quá mà…
Dờ lại bắt đầu giục cuống lên, thật ra cô đâu vội đến vậy. Chỉ là kiếm cớ để ngoảnh lại nhìn trộm sao cho hợp lý thôi… Tuy nhiên cơ hội cũng sớm trôi qua, bởi sau mấy phút dội nước ào ào, thì thầy đã mặc lại quần áo và nói:
– Xong rồi nhé! Bé con em quay mặt lại được rồi, giờ thầy đi nấu cơm cho em ăn nhé…
– Hừ… ừ… thấy tắm lâu vãi chưởng, người ta đứng mỏi hết cả chân… hức…
Dờ nói xong cô nhảy tót lên chỗ cái giường, nằm một cách thoải mái, rồi cô giả vờ nhắm mắt và nói:
– Em buồn ngủ quá thầy nấu xong thì gọi em nha…
Nói rồi cô nằm im giả vờ ngủ, thật ra chỉ là cái cớ mà thôi. Vì cô ở nhà bận việc ruộng nương, nên cũng không mấy khi nấu ăn. Đã thế mâm cơm bản nghèo của người H’mông có gì đâu ngoài rau rừng, hay cái măng chặt vội lúc về. Hiếm hoi mới có bữa cơm thịt tươm tất, nên cô đâu có biết nấu gì cho ra hồn… Đành dùng chiêu buồn ngủ mà trốn việc, nhưng rồi thì mi trên dìu mi dưới, nằm im một tẹo thì cô đã lăn ra ngủ thật luôn…
… Bạn đang đọc truyện Vỏ sò lật ngược tại nguồn: http://truyensextv1.com/vo-so-lat-nguoc/
8h30… Thị trấn vắng lặng của tối buồn…
– Alo đại ca! Chúng em trực ở đây, đến giờ ký túc trường đóng cửa hẳn rồi, rút thôi chứ đai ca…
– Địt con mẹ mấy thằng ngu, đầu chúng mày chỉ để mọc tóc à? Nó không về thế không biết tìm chỗ khác à, nó đi cùng thằng thầy giáo thì tìm nhà thằng đó, rồi nhà nghỉ, khách sạn xem… Bắt không được thì đừng về…
Đức Sẹo giận dữ chửi ầm ầm qua điện thoại, làm đám đàn em mặt tái mét, chúng chưa bao giờ thấy Đại Ca mình cáu đến như vậy. Nên lập tức túm tụm nhau lại bàn bạc, chia ra làm mấy nhóm nhỏ tiếp tục tìm kiếm xuyên đêm… Còn Đức Sẹo hắn vừa đặt máy xuống, thì từ cửa hai thằng to cao, đầu cạo trọc lực lưỡng đi vào. Hắn biết hai thằng đó một là Nam Tụng, một là Đô Dậu, hai thằng đệ thân tín của Anh Cả. Tuy hắn một mình quản đám đàn em để gom hàng cho Anh Cả, nhưng xét vai vế thì hai thằng này vẫn chiếu trên. Cho nên bọn ấy chẳng bao giờ coi trọng hắn cả, vì thế thằng Nam Tụng đi thẳng đến trước mặt hắn. Dẫm cả cái chân đi đôi giày cao cổ nặng chịch lên cái mặt bàn hắn đang ngồi “rầm” một cái quát:
– Ê thằng em dại! Hàng đâu mày… giao ra đi!
– Hàng đéo nào! Đã đến đợt đâu… tao còn đang gom… địt mẹ mày làm như là thích nhặt về là có ấy, đủ đơn tao khác gọi…
– Hôm nay hai bố không lấy hàng lô, hiểu chưa con lợn nhựa này…
Thằng Đô Dậu nổi khùng lên quát, hình như hắn cũng nôn nóng không kém gì Nam Tụng cả, khiến cho Đức Sẹo hắn vô cùng ngạc nhiên hỏi lại:
– Hàng đéo gì mà hàng… làm đéo gì có loại nào khác, không tin chúng mày ra nhà kho mà coi. Tao có ăn gan báo cũng không dám ém hàng của Anh Cả mà dùng riêng, trong đó toàn mấy con xấu, lại cũng chưa đủ đơn, không tao đã gọi chúng mày!
– Phập…
Đô Đậu rút ngay con mã tấu sau lưng ra, hắn chém xuống bàn và nói:
– Con chó ghẻ này, mày định bật đấy à? Hàng đích thân Anh Cả chỉ định, hay mày định nuốt làm của riêng thật đấy hả. Thử làm cái coi… bố mày lại không qua xin mày tí tiết ngay! Khôn hồn giao hàng ra đây cho các bố…
– À… à… Tao hiểu rồi! Nhưng Anh Cả mới nói hôm nay thôi mà, tao đang cho đàn em lùa về rồi, chúng mày đéo nói sớm. Chưa có… không tin thì chúng mày cứ đi lục sót thoải mái, ngày mai hãy qua đón… ok!
Hắn nói xong thì toát mồ hôi hột, không ngờ Anh Cả lại quan tâm con bé đó đến như vậy, nhưng hắn còn sởn gai ốc hơn khi Đô Dậu nói:
– Anh Cả nói không có kiên nhẫn nghe mày trình bày đâu, nên một là sớm giao hàng ra, không thì hết ngày mai dùng con dao này chặt một tay mang đến cho Anh Cả, còn việc gom hàng để thằng khác nó làm cho được việc…
– Thôi Đô Dậu! Nói ít hiểu nhiều, nói nhiều nó lại đéo hiểu được bao nhiêu. Thằng này nó gần lồn nhiều, ngộ độc hơi lồn, với lại nó khác đéo gì chó, trông hàng cho Anh Cả, nên nó đéo hiểu tiếng người mấy đâu. Chốt lại là Anh Cả cần con bé ấy gấp, ngày mai không xong thì liệu hồn… Thôi chúng tao về, mai mày không giao được cứ là xác định con mẹ mày luôn… Thế nhá các bố về khỏi tiễn, tối mai đừng để các bố mày về tay không hiểu không con giai!
Hai thằng đi ra cửa vội vã như lúc chúng đến, nhưng đúng kiểu như người cõi âm, đi thần chả biết, về quỷ chẳng hay… Còn hắn chỉ biết ngồi thở dài một lúc, rồi cũng đứng dậy đi gom hết đám đàn em còn lại và lên đường. Bỏ mặc Pặn nằm thiêm thiếp trên sàn khô lạnh…
… Bạn đang đọc truyện Vỏ sò lật ngược tại nguồn: http://truyensextv1.com/vo-so-lat-nguoc/
Dờ cứ thế mà ngủ một cách vô tư, nhưng cô đâu biết trong lúc ngủ say trở mình, cái áo phông tốc ngược lên. Để lộ ra cái màu tam giác màu đen huyền bí, một thứ vô cùng gợi dục và khiêu khích đàn ông. Dù muốn dù không thì thầy Hưng cũng khó mà rời mắt được, khi cặp đùi trắng nõn thấp cái khe lạch thiên nhiên quyến rũ ấy…
Chưa bao giờ trong cái cuộc đời mọt sách, chìm trong hỗn độn kiến thức, với mớ đạo lý làm người. Thì thầy Hưng bây giờ mới thật sự nhìn rõ cái đó của một đứa con gái lớn như vậy, khác hẳn với cái mu bé nhỏ trắng bóc của trẻ con, một đôi lần thầy tình cờ thấy. Thì của Dờ nó đã khác hẳn, cao vồng nổi bật giữa hai cái đùi trắng mềm mại. Đám lông nhỏ hơi xoăn mềm mại kết lấy nhau, cuốn xuôi xuống cái khe sâu hút… khiến cho thầy không thể nào rời mắt khỏi được.
– Ơ… hơ… ơ… thầy sao nhìn trộm em…
Dờ bất chợt giật mình tỉnh giấc và thấy cặp mắt sáng rực, đang nhìn xuống phía dưới cơ thể mình. Chợt nhận ra mình đang cởi truồng tơ hơ, khoe ra ngay cái bướm của mình, nơi thầm kín nhất của đứa con gái. Xấu hổ lắm cô vội vàng kéo áo che kín xuống tận mắt cá chân rồi lườm thầy cháy mặt mắng:
– Nhìn cái gì mà nhìn… xì ìiiiii… thầy dê nó vừa thôi… vô duyên!
Đời này vốn là “Đánh không đau bằng nói, trói không đau nhưng đau nốt buộc” câu nói vô tình hờn dỗi của Dờ, nó không có ý nghĩa gì oán trách cho lắm. Nhưng thầy là con nhà gia giáo, cái lễ nghĩa gia phong ấy quá nặng nề. Nên thầy Hưng mới ngô nghê và nhát gái đến thế, bởi vậy câu nói tạo ra một sự tổn thương quá lớn. Khiến thầy câm lặng mặt đỏ rần, chỉ dám nhìn xuống đất, thế là không khí trở nên im lặng trong căn phòng, cứ thế kéo dài…
Tận đến khi Dờ phải cất tiếng…
– Thầy…
– Gì em…
Thầy Hưng mới ngập ngừng đáp lại, thầy đúng là vô cùng nhát gái thật. Nên Dờ cố tình phá vỡ không khí ngượng ngùng này, cô vội giục:
– Thầy cơm chín chưa? Ăn cơm đi em đói quá…
– Chưa… ưa… Lúc nãy… lúc nãy thầy… thầy…
Thầy đang nói như vậy thì ngoài xa, có tiếng chó sủa dập dồn. Nơi ngõ nhỏ thầy thuê vốn đìu hiu hơn cả thị trấn phố núi này. Bỗng dưng chó sủa rộn lên ắt hẳn có chuyện bất thường, nên dừng ngay câu nói dở thầy chạy vội ra ngoài nghe ngóng. Chỉ còn mình Dờ trong căn phòng với bao ngỡ ngàng… Chưa được bao lâu thì Dờ thấy thầy Hưng hốt hoảng chạy về, nắm tay cô kéo ra khỏi phòng, tắt điện khóa cửa nói trong vội vã:
– Trốn tạm ra vườn mau, nguy rồi chúng nó đến tìm đấy, có vẻ chúng nó không muốn tha cho em…
– Thầy… thầy ơi… em sợ…
Dờ hốt hoảng ôm chặt lấy thầy run rẩy, lần đầu trong đời cô cảm nhận thấy sự nguy hiểm. Tim cô như thắt lại có một linh cảm không hay, cô thấy sợ hãi ở nơi xa lạ này. Không có cha mẹ, không có ai quen thân để mà bảo vệ chở che cho cô…
Nhưng cô không kịp ở lâu với nỗi sợ đó, thì thầy Hưng bé thốc cô lên chạy vội ra chỗ vườn chuối, thẳng đến nơi um tùm nhất góc vườn tối tăm ấy mà nấp vào. Chưa được mấy phút thì bọn côn đồ kia ập đến, chúng khá đông tay dao tay gậy, chúng ngó quanh dãy trọ vắng lặng rồi nói với nhau:
– Hình như chúng nó chưa về đây! Tính sao… hay là gọi điện báo cho Đại Ca?
– Không các nhóm kia sục hết các nhà nghỉ rồi, theo tao nghĩ chúng ta cứ chực ở đây, ít nhất là đợi thằng thầy giáo về. Túm được nó là biết con ôn kia ở đâu ngay mà…
Một thằng trong nhóm đưa ra ý kiến, khiến cho cả bọn thấy phải. Nên chúng không bỏ đi nữa, mà cứ đứng chờ trước cửa phòng của thầy…
… Bạn đang đọc truyện Vỏ sò lật ngược tại nguồn: http://truyensextv1.com/vo-so-lat-nguoc/
Tíc tắc… tíc tắc… thời gian cứ trôi. Một giờ rồi hai giờ lặng lẽ trôi, hay thầy trò đứng sát nhau chết trân tại cái bụi cây đó, mặc cho tiếng muỗi vo ve, cùng những cú chích nhói buốt.
Bọn kia cũng lì lợm không kém, chúng kẻ đứng người ngồi phì phèo điếu thuốc đỏ lập lòe, đêm cũng đã về khuya trong tiếng dế rả rích u buồn… Quả nhiên thúc lâu mới biết đêm dài, ngồi chờ ai đó mới biết thật dài thời gian…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Vỏ sò lật ngược |
Tác giả | Mai Trang |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện les, Truyện sex học sinh |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 03/10/2021 03:39 (GMT+7) |